Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 331: Chương 331

Bởi vì chịu áp lực tinh thần quá lớn nên Lương Vi đành xin phép nghỉ ở nhà, vào lúc mấu chốt này công ty lại đưa tài nguyên phim truyền hình và đại diện nhãn hàng thuộc về cô ấy cho ‘Lương Vi nhỏ’, người đó dựa vào hút máu của cô ấy từng bước một leo lên.
Châu Thiện tò mò hỏi cô ấy:
“Người quản lý của cô mặc kệ việc này sao?"
Công ty rõ ràng là muốn nâng Lương Vi nhỏ đó, sắp đạp lên đầu Lương Vi lớn.
“Lạc Hoài hả? Dưới tay của anh ấy không chỉ có mình tôi, bận rộn công việc, tôi không muốn khiến anh ấy phiền lòng.”
Châu Thiện ngăn lại cô ấy:
“Khoan, Lạc Hoài, sao tôi nghe tên này hơi quen?”
Lương Vi cười nói:
“Là vị hôn phu của tôi, anh ấy cũng ở đây, là anh ấy nói muốn mời thầy phong thủy đến xem, vốn giới thiệu một người cho tôi, nhưng sau khi ông nội Trần biết việc này thì giới thiệu cô cho tôi, nên tôi mới biết cô.”
Lương Vi nói ông nội Trần là Trần Thiên Tông. Trần Thiên Tông và ông ngoại của Lương Vi quen biết, Lương Vi rất có thiện cảm với ông già đến tuổi cổ lai hi này, cô vốn liên hệ với thầy phong thủy mà Dương Lạc Hoài giới thiệu, nhưng khi Trần Thiên Tông giới thiệu Châu Thiện thì cô ấy chọn Châu Thiện.
Thật ra Dương Lạc Hoài vốn chỉ là một trợ lý nhỏ bên cạnh Lương Vi, sau khi làm việc gần gũi với cô ấy thì bắt đầu điên cuồng theo đuổi ngôi sao nữ này. Lương Vi vốn không thích Dương Lạc Hoài lắm, sau này trong dịch bệnh thổi quét cả nước, cô ấy phát hiện trợ lý nhỏ Dương Lạc Hoài cũng có điểm sáng, dần đặt nền móng tình cảm, trở thành bạn trai bạn gái.
Sau khi quen với Dương Lạc Hoài không lâu, Lương Vi trở mặt với người đại diện ban đầu nên Dương Lạc Hoài trở thành người đại diện mới được cô ấy dốc sức nâng đỡ, địa vị của hắn ở trong công ty toàn nhờ vào Lương Vi mới có.
Nói đến người yêu, Lương Vi vô cùng hạnh phúc nói:
“Lạc Hoài tốt lắm, mấy tháng nay tôi gặp chuyện bực mình, đều nhờ anh ấy ở sau lưng ủng hộ tôi. À, anh ấy còn xin bùa bình an cho tôi, nói là mời cao tăng khai quang.”
Châu Thiện lên cao tinh thần:
“Bùa bình an đó ở đâu? Đưa tôi xem.”
Lương Vi lấy bùa bình an ra khỏi túi.
Là bùa bình an hình tam giác cột vải vàng dây đỏ, có chữ bùa viết bằng chu sa, nhỏ xinh giống như cái bánh chưng tí hon.
Lương Vi đưa bùa bình an cho Châu Thiện.
“Tôi gỡ ra xem được không?”
Lương Vi sửng sốt một lúc, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
Châu Thiện cởi sợi dây đỏ trước, dọc theo dấu vải vàng bọc cẩn thận mở ra, lộ ra tro trắng ở bên trong và mấy hạt giống hình tròn màu nâu. Hạt giống rất lớn, giống như là hạt giống của cây.
Khóe mắt, đầu chân mày của Lương Vi tràn đầy tình cảm, giải thích một tràng với Châu Thiện:
“Lúc ấy tôi quay phim bên núi Ngũ Đài, Lạc Hoài đi trong chùa xin, anh ấy xin cao tăng khai quang, rất khó có được. Tro này là tro nhang tích lũy hơn nghìn năm của núi Ngũ Đài, hạt giống là của cây sồi, nghe đồn gỗ của cây sồi từng tẩm kinh Phật, đeo nó vào người rất tốt.”
Châu Thiện gật đầu: “Không sai, xác thực là thứ tốt."
Tấm bùa bình an này không có vấn đề, cô đã suy nghĩ nhiều. Chẳng những không thành vấn đề, ngược lại có từng lũ khí lạnh trên bùa, trường kiếm may mắn. Châu Thiện tùy tay tạo ra bùa bình an chưa chắc có khí lành được như vậy, đương nhiên, nếu cô tập trung chế tạo thì hiệu lực bỏ xa bùa bình an này.
Cô đã nghĩ lầm? Dương Lạc Hoài không thành vấn đề?
Nhưng đôi mắt hoa đào ướt nước của Lương Vi trong phần tròng trắng mắt tỏa chút sắc hồng, đó là tướng mạo hoa đào nát đè đuôi.
Châu Thiện lần thứ hai cau mày nhìn về hướng hai tiểu quỷ trên vai Lương Vi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận