Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 108: Chương 108

Du Thượng Lễ vốn đã chậm bước chân lại, kết quả liền nghe thấy một câu nói kỳ lạ này, anh ta cũng không muốn để ý đến cô bé tâm thần này nữa, cạn lời tiếp tục đi.
Châu Thiện đi theo anh ta sấn bước ra đến ngoài cửa tiệm, nhìn thấy phương hướng mà Du Thượng Lễ đi xa, thầm đếm một hai ba.
“Rầm, xoảng”, âm thanh kịch liệt truyền tới từ trên phố phong thủy.
Hộp quà trong tay Du Thượng Lễ vương vãi khắp đất, anh ta mở to mắt nhìn cục đất trước mặt mình, trên trán bị mảnh vỡ chậu hoa bắn ra cứa thành vệt máu cũng không phản ứng được.
Tay chân anh ta lạnh ngắt, vừa nãy......là chuyện gì?
Con đường chính giữa trên phố phong thủy khá chật hẹp, chỉ đủ ba bốn người cùng đi qua. Mà khoảnh khắc Du Thượng Lễ vừa định qua đó, trên lầu đột nhiên có một chậu hoa đập xuống, đập nát tấm ván gỗ chèn trên đường.
Chậu hoa chỉ cách đầu anh ta khoảng chừng mười centimet, nếu như......nếu như lúc đó anh ta không đi chậm lại, với bước chân của anh ta, giờ hẳn vừa hay ở ngay phía dưới chậu hoa rồi.
Thứ bị vỡ nát có thể không phải là tấm ván gỗ này, mà là đầu anh ta.
Du Thượng Lễ nuốt ngụm nước bọt, các cửa hàng trên phố phong thủy cũng xúm lại, thấy anh ta chỉ bị dọa sợ mới yên tâm.
Có chủ tiệm ngẩng đầu lên mắng một câu: “Vương Thủy Hà, các người cãi nhau thì cứ cãi, ném chậu hoa xuống làm gì, ném trúng người thì làm thế nào?”
Từ cửa sổ tầng năm thò ra một cái đầu ổ gà lộn xộn, người phụ nữ tên Vương Thủy Hà đó cực kỳ mất kiên nhẫn: “Ném chết vừa hay, tôi đi ngồi tù, đỡ phải ở nhà chịu bực mình.”
Đỉnh đầu lại truyền tới tiếng loảng xoảng, rõ ràng là vợ chồng đang đánh nhau.
Thấy Du Thượng Lễ không sao, những chủ tiệm kia trách móc mấy câu rồi cũng từng tốp tản ra.
Du Thượng Lễ vẫn ngơ ngác ở đó, sau mới ý thức được ôm lấy vết máu mảnh trên trán.
Châu Thiện không biết đã đứng sau lưng anh ta từ lúc nào, thở dài một tiếng: “Họa từ miệng mà ra, cô ta rất nhanh sẽ có thể như ý nguyện.”
Vốn dĩ cảnh tượng xảy ra ở đây nên là Du Thượng Lễ máu tung tóe tại chỗ, mà Vương Thủy Hà cũng y hệt như lời cô ta đã nói, đi ngồi tù.
Có điều, vận có thể sửa, mệnh không thể trái, Vương Thủy Hà được định sẵn là mệnh ngồi tù.
Chân Du Thượng Lễ có chút bủn rủn: “Cô là......thầy phong thủy?”
Châu Thiện bình thản gật đầu.
Du Thượng Lễ sống sót sau tai nạn cũng không có khát vọng đi tìm gia đình đó nói lý lẽ, anh ta như du hồn quay trở về cửa hàng đồ cổ.
La Quân cũng nghe nói chuyện xảy ra vừa nãy, rót một tách trà cho anh ta, Du Thượng Lễ uống ừng ực một phát hết sạch.
Sắc mặt anh ta dần dần hồi phục: “Tiểu đại sư họ gì?”
Tiểu đại sư là cách xưng hô gì vậy? Châu Thiện thầm oán: “Kẻ hèn họ Châu.”
La Quân vài năm trước đã chứng kiến bản lĩnh của Châu Thiện một lần, hiện giờ vội vàng giới thiệu: “Lão Du, trước đây tôi từng nói với anh một lần, vấn đề mà Dương đại sư không thể giải quyết, được cô bé này giải quyết rồi.” “
Du Thượng Lễ đột nhiên nảy ra sự kính trọng: “Là cô ấy?”
La Quân gật đầu, Du Thượng Lễ có chút trách móc ông ta: “Sao không chịu nói sớm?”
Vừa nãy anh ta còn coi người ta như bịp bợm giang hồ nữa là.
La Quân nhịn không nổi muốn gõ đầu người bạn thân này một cái: “Chẳng phải anh gấp sao?”
Du Thượng Lễ lẩm bẩm một câu: “Tôi cũng không gấp đến vậy.”
Anh ta đột nhiên nghiêm mặt nói: “Đại sư muốn mua ngọc à?”
Châu Thiện cũng sửng sốt: “Đúng đúng đúng, tôi đang thanh toán đây.”
Cô lục tìm tấm thẻ ngân hàng đó trong cặp sách.
Du Thượng Lễ ngăn cản động tác của cô: “Không cần, đại sư cứu tôi một mạng, chỗ ngọc này ghi vào sổ của tôi là được.”
La Quân sầm mặt lại: “Anh lại ghi sổ? Anh đã ghi sổ trăm mấy ngàn rồi đấy!”
————
Tài xế đưa Phó Kỳ Thâm đến công ty của Trì Thu Đình, công ty hình như đã xảy ra chuyện lớn nhỏ gì đó, Trì Thu Đình đang mở cuộc họp khẩn, cũng không có thời gian để ý con trai.
Bạn cần đăng nhập để bình luận