Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 179: Chương 179

Chỉ cần âm khí quá nặng, đạo thuật của thầy phong thủy sẽ bị áp chế cực độ, có đôi khi ngay cả đạo thuật đều không thi triển ra được, bèn chỉ có thể mặc người xâu xé.
Châu Thiện thần sắc không thay đổi, điềm tĩnh nhìn năm cái đầu quỷ bò trườn như rắn kia, cuối cùng dứt khoát nhắm mắt lại, dường như thật sự đang ngửa cổ chờ chém.
Thường Đức Minh nhìn mãi nhìn mãi, nụ cười trên mặt nhạt đi một chút, thậm chí có chút thương tiếc. Hắn không biết Châu Thiện xuất thân từ môn phái nào, có điều tuổi tác còn nhỏ đã có tu vi như vậy, hơn nữa mấy năm trước đã có thể phản chế hắn một lần, chứng minh thiên phú của cô thật sự rất cao, sợ rằng Trung Quốc hiện giờ đếm khắp nam bắc đều không thấy được nhân vật tài hoa kinh người thế nữa. Nhưng nếu đã không thể làm việc cho hắn ngược lại còn muốn cản đường hắn, vậy thì diệt cỏ tận gốc mới là đạo lý đúng đắn.
Hắn nuôi ngũ quỷ là để giúp người cầu vận, nhưng không ngờ được ngũ quỷ nuôi ra lại có lệ khí nặng như vậy, ngay cả bản thân hắn đều không chắc có thể hoàn toàn áp chế, cho dù thiên phú của Châu Thiện có tốt tới đâu, e rằng cũng không qua khỏi kiếp nạn này. Cũng may sự theo dõi của hắn đối với Châu Thiện mấy năm nay, khiến sự nhận biết của hắn đối với cô không ngừng nâng lên cấp độ mới, cho nên hiện giờ có thể nào hắn cũng không dám lơ là mất cảnh giác.
Có điều, hôm nay Thường Đức Minh được định sẵn sẽ phải thất vọng.
Năm con quỷ vén mái tóc đen dài xoăn tít, ngoẹo cổ trong chớp mắt lao đến bên cạnh Châu Thiện, sau đó há ra năm cái miệng đẫm máu không thương tiếc để lộ ra những chiếc răng nanh dày đặc, muốn ăn tươi nuốt sống máu thịt của cô.
Trên người Châu Thiện lúc này lại sáng lên một tầng kim quang mỏng, ngăn hết quỷ khí muốn xâm nhập vào cơ thể cô ở bên ngoài.
Đó là ánh sáng công đức, có tác dụng kỳ diệu đối với việc hóa lệ trừ sát, có điều hiển nhiên, sát khí của ngũ quỷ quá nặng, tầng ánh sáng công đức này sớm muộn sẽ bị quỷ khí lạnh lẽo ăn mòn.
Trên người Châu Thiện đột nhiên lại bay ra một luồng ánh sáng đỏ, huyết kỳ lân mất kiên nhẫn hóa thành nguyên hình giương móng lên: “Xảy ra chuyện gì rồi?”
Số linh chi nó ăn được thời gian trước vẫn chưa hoàn toàn hấp thụ hết, hiện giờ đang sốt ruột đi luyện hóa, lại đột nhiên cảm nhận được khí công đức áp chế nó trên người Châu Thiện có biến động lại, lòng biết bên ngoài khẳng định xảy ra chuyện gì, dứt khoát ra ngoài xem thử.
Giọng nói ngơ ngác của nó khi đối mặt với năm cặp mắt quỷ lạnh lẽo kia đột nhiên im bặt.
“Ta, ta chỉ đi ngang qua thôi.”
Sau khi nói xong câu này, huyết kỳ lân cũng không lo nổi đến việc bản thể chặn giấy huyết kỳ lân của mình vẫn đang nắm giữ trên tay Châu Thiện, ngửa cổ lên trời muốn chạy trối chết ra bên ngoài.
Tuy Châu Thiện nhắm mắt nhưng vẫn có thể cảm nhận được hết thảy, cô sắp bị con hàng hèn nhát này chọc tức cười rồi: “Xéo trở về.”
Huyết kỳ lân rên rỉ một tiếng, bước chân dừng giữa không trung, quay đầu nhìn Châu Thiện, lại nhìn năm con quỷ và Thường Đức Minh đứng dưới mái hiên, ngơ ngác không dám cử động bừa bãi.
Châu Thiện lạnh lùng quét mắt nhìn nó: “Ở yên đó cho ta.”
Huyết kỳ lân nức nở một chút, cúi đầu ủ rũ hóa lại thành một đốm sáng, cẩn thận nấp dưới mái hiên nhà.
Châu Thiện hít sâu một hơi, ma quỷ đối với cô mà nói không có gì đáng sợ, thứ vây khốn có là kỳ môn độn giáp, ban đầu Gia Cát Khổng Minh dùng mấy tảng đá loạn đã có thể vây khốn đại quân, kỳ môn độn giáp còn phiền phức hơn tưởng tượng của cô một chút, nếu như không giải được, cô sẽ không thể nhúc nhích.
Kỳ môn độn giáp do “kỳ”, “môn”, “độn giáp” tạo thành. “Kỳ” là tam kỳ ất, bính, đinh; “môn” là chỉ bát môn hưu, sinh, thương, đỗ, cảnh, tử, kinh, khai; “độn” là ẩn tàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận