Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 355: Chương 355

Ngày đê đập sụp đổ, tất cả mọi người đồng thời rơi vào ngủ say, bao gồm người gõ mỏ, không ai sống sót.
Tiêu Trường Các dựng mấy chục mộ chôn quần áo trên ngọn núi bên hồ, khắc tên cho mỗi ngôi mộ. Dựng mộ chôn quần áo xong Tiêu Trường Các ngơ ngẩn đi lang thang, không ăn không uống, biến mình thành một tên ăn mày chật vật.
Mãi khi nghe từ miệng người chạy nạn trong một sạp trà nói về truyền thuyết nữ quỷ trong hồ.
Tiêu Trường Các lảo đảo chạy về hồ lớn kia, chờ mãi đến giờ tý, rốt cuộc đợi đến quỷ hồn của Lâm Tuế Hàn chậm rãi ra khỏi hồ.
Biết tin tất cả người thân uổng mạng, kẻ thù cũng đều hủy diệt, ánh mắt của Tiêu Trường Các dần tắt tia sáng, lạnh giống như một mảnh băng tuyết.
Lúc được Thiên Hành tông chọn, Tiêu Trường Các vốn không muốn đi, là cha mẹ thuyết phục anh. Lúc ấy bốn phía chiến tranh, bao gồm đất nước mà bọn họ ở, người nhà họ Tiêu muốn anh lên núi học nghệ, sau khi học thành công thì đi về làm lình, diệt địch bên ngoài, bảo vệ đất nước.
Nhưng những điều này đã vô nghĩa.
Thời này yêu quỷ nhiều hơn con người, Tiêu Trường Các cũng hoàn toàn lạnh lòng với con người. Anh giấu quỷ hồn của Lâm Tuế Hàn vào sáo ngắn, mang lên núi Ngọc Hư.
Trong thời loạn này, người duy nhất có thể chỉ lo thân mình là đám người tu đạo đứng ngoài cuộc.
Bởi vì yêu tà làm loạn, chướng khí càng lúc càng nhiều, linh khí do những người ngoài cuộc này tu luyện dần thưa thớt, tu vi của họ kẹt trong bình cảnh không thể tiến bộ.
Tình hình này mãi khi tông chủ của Thiên Hành tông được một cuốn sách cổ mới thay đổi.
Sách cổ ghi rằng bỏ lệ quỷ khi còn sống có khí vận lớn, sau khi chết có oán khí vô biên vào lò luyện đan, dùng chân hỏa của lô đỉnh mỗi ngày nấu, dừng tay vao khoảnh khắc lệ quỷ sắp hồn phi phách tán thì lệ khí của lệ quỷ có thể chuyển thành linh khí tinh thần, khi tu luyện làm ít được nhiều đến mức một ngày nghìn dặm.
Thiên Hành tông bắt đầu phái người xuống núi đuổi yêu tà, chỉ vì tìm được lệ quỷ kia.
Tông chủ Thiên Hành tông ngẫu nhiên biết được lệ quỷ mà bọn họ muốn tìm ở trên núi Ngọc Hư, giấu trong cây sáo ngắn của một đệ tử của tông môn.
Thiên Hành tông đầu tiên là ngọt nhạt khuyên bảo, Tiêu Trường Các lại cứng đầu không chịu nộp cây sáo ngắn. Tiêu Trường Các mới tu tập vài năm, dù có tư chất hơn người cũng chẳng là gì trong mắt tông môn. Tiêu Trường Các ngu xuẩn cứng đầu rốt cuộc khiến tông môn mất đi kiên nhẫn.
Bọn họ lấy lý do là ác quỷ tàn sát dân chúng cả thành, thúc ép Tiêu Trường Các giao nữ quỷ kia ra.
Tiêu Trường Các chỉ lạnh lùng nhìn đám đệ tử tông môn, nửa như buồn cười nửa như trào phúng. Cố tình tên này chơi chiêu nhiều, chỉ có Tiêu Trường Các gọi thì nữ quỷ mới đi ra, nếu không thì tuyệt đối không xuất hiện trước mặt người khác.
Lúc ấy tông chủ đã sắp hết tuổi thọ, nếu mãi không thể đột phá tu vi thì rất nhanh sẽ đến ngày đại hạn. Tông chủ rất cần những linh khí tinh thuần ghi trong sách cổ.
Tông chủ không chờ được nữa, mười cao thủ đứng đầu Thiên Hành tông ùa ra vây công Tiêu Trường Các.
Bọn họ bắt được Tiêu Trường Các, chặt đứt gân tay gân chân của anh, nhưng anh vẫn không chịu giao ra nữ quỷ.
Móc đôi thiên nhãn mà Thiên Hành tông xem trúng ra, anh vẫn kiên quyết không giao nộp nữ quỷ.
Phế tất cả tu vi của anh, nhưng anh vẫn không buông bỏ nữ quỷ.
Đang lúc tông chủ tức điên muốn giết Tiêu Trường Các cho rồi, nữ quỷ kia phá vỡ trói buộc mà Tiêu Trường Các lập ra, tự chạy ra ngoài.
Cả người cô tràn ngập huyết sát ngút trời, con mắt cũng là màu đỏ, chảy máu đỏ thắm.
Trong mắt Lâm Tuế Hàn là hận ngập trời, dường như muốn khắc tất cả những người có mặt vào trong mắt:
“Thả huynh ấy.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận