Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 162: Chương 162

Một đạp đó của cô cực mạnh, nhưng tượng thần lại không hoàn toàn vỡ hết, trên ngón chân phải của tượng thần lộ ra một cái lỗ đen nhỏ hẹp.
Cô giơ tay ra tùy ý so thử, phát hiện cái lỗ đen đó cũng chỉ lớn hơn ngón tay cái cô một chút, nhưng cực kỳ sâu thẳm, dường như nhìn không thấy đáy.
Bên dưới lại có một mảnh trời đất khác như vậy, nhưng lối vào này khó tránh quá nhỏ, không giống như cho người ra vào, ngược lại giống như cho mấy loại như rắn chuột ra vào hơn.
Cô dừng lại một chút, móc chặn giấy kỳ lân từ trong người ra: “Ngươi ra đây cho ta.”
Tia máu mỏng manh từ trong chặn giấy tràn ra ngoài, hình thành một đám máu dày đặc trong không trung, dần dần hiện ra dáng vẻ của huyết kỳ lân. Nó thoạt nhìn có vẻ mất kiên nhẫn, giơ móng vuốt lên đạp xuống mấy cái: “Người ta đang ngủ, đang yên đang lành gọi ta dậy làm gì?”
Trong quan tài dựng đứng lần trước, nhiều ác quỷ như vậy, nó đã chịu không ít thiệt thòi, cộng thêm nó còn bị long mạch làm bị thương, đến nay cũng chưa hoàn toàn hồi phục, cho nên mấy năm nay vẫn luôn rúc trong chặn giấy dưỡng thương.
Châu Thiện chỉ vào cái lỗ đen: “Ngươi đi dò đường giúp ta.”
Huyết kỳ lân tùy tiện liếc một cái: “Một cái lỗ nát thì có gì mà phải dò đường?”
Châu Thiện cười nham hiểm: “Bên dưới có linh chi.”
“Lừa ai đấy, linh chi nhà ai mà mọc dưới nền đất.”
Linh chi đa phần sống gần gỗ mục, dưới lòng đất không có mặt trăng mặt trời, lại đa phần là đất đá, sao có thể mọc ra linh chi được.
Nhưng mà, huyết kỳ lân rất nhanh đã mở tròn cặp mắt long lanh, ồm ồm nửa tin nửa ngờ: “Bên dưới thật sự có linh chi?”
Tên ngốc này......
Châu Thiện khẽ mỉm cười: “Ngươi đoán.”
Đoán cái cóc khô ấy. Huyết kỳ lân không có kinh nghiệm xã hội gì trước mặt Châu Thiện rõ ràng chính là đứa trẻ ba tuổi. Dưới ánh mắt của Châu Thiện nó rất nhanh đã không vượt qua được cám dỗ của “linh chi”, giương móng vuốt lên lần nữa hóa thành một tia máu, nhảy vào trong.
Linh chi dược tính ôn hòa, hơn nữa linh khí đầy đủ, là một trong những thiên tài địa bảo thượng hạng, dùng để bồi bổ thân thể dưỡng thương không còn gì tốt hơn nữa, bản thân linh chi ưa thích âm ẩm, đối với thứ âm tà như nó mà nói, dược lực sẽ càng cao, loại cám dỗ này không thua kém tiên đan bất lão của Thái Thượng Lão Quân.
Nó rõ ràng không thể khống chế tâm trạng kích động của mình, gào lên một tiếng rồi phấn khích xông xuống dưới: “Ngươi đợi chút, ta đi giúp ngươi mở đường!!! Nhớ phải chia năm năm đấy!!!”
Châu Thiện đợi nó lao xuống dưới mới bật cười ha hả, bên dưới có linh chi khỉ khô ấy, cô thuận miệng nói vậy thôi, kết quả con hàng này cũng ngu ngốc tin theo.
Nể mặt nó tin tưởng cô đến như vậy, mua một cây linh chi cho nó cũng không phải không thể. Châu Thiện vuốt cằm lại bắt đầu tính toán riêng của mình, muốn mình mất máu thì tên ngốc này thế nào cũng phải bỏ sức ra một chút.
Ý cười trên mặt cô vẫn chưa ẩn đi, huyết khí ngất trời đã từ trong lỗ đen bốc ra, phốc một phát bay đến sau lưng cô.
Huyết kỳ lân thở hổn hển: “Ngươi, ngươi......”
Châu Thiện lười nhác nói: “Hửm? Không có sao? Vậy bên dưới có thứ gì?”
Cô giả vờ nói: “Không phải chứ, trong này thật sự không có linh chi à?”
Châu Thiện thậm chí còn khá vô tội chớp chớp mắt, như thể cô thật sự không nói dối lừa gạt huyết kỳ lân vậy.
Ai biết huyết kỳ lân tức muốn hộc máu: “Đương nhiên không phải, bên dưới đích thực có linh chi, chẳng qua......”
“Chẳng qua cái gì?” Châu Thiện có chút kỳ lạ, cô thật sự chỉ thuận miệng nói vậy thôi, chẳng lẽ cô sắp trở thành miệng quạ đen rồi à? Không đúng, phải là thầy tiên tri.
Cô vừa nói xong, rất nhanh đã hiểu được câu nói chưa hết của huyết kỳ lân rốt cuộc là gì.
Khác với huyết khí tanh hôi trên người huyết kỳ lân rất nhanh đã lần nữa tràn ngập trong ngôi miếu nát, mây máu vô tận từ dưới đất dâng lên, bao trùm hết toàn bộ ngôi miếu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận