Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 206: Chương 206

Trữ lão gia ngơ ngác rất lâu, nhìn gương mặt gầy gò của con trai lớn đau đớn không muốn sống, bởi vì con trai nhỏ tàn tật, mọi hy vọng về tương lai sau này của ông ta đều phó thác trên người con trai lớn, có thể nói, con trai lớn chính là sinh mệnh của ông ta.
Thầy phong thủy cảm thấy sắc mặt nhợt nhạt của Trữ lão gia có chút dọa người, giọng nói của ông ta tựa như du hồn: “Tiên sinh, ý của ông là tôi bắt buộc phải chết một đứa con trai mới có thể bù đắp tội lỗi lần này sao?”
Thầy phong thủy gật đầu, tiếp đó hoảng sợ nhìn chằm chằm gương mặt của Trữ lão gia. Rất nhanh, từ trong mắt của Trữ lão gia ông ấy nhìn thấy được một thứ —— điên cuồng!
Thầy phong thủy nhìn vào sự điên cuồng như sóng gầm gió cuộn trong mắt Trữ lão gia mà lờ mờ cảm nhận được gì đó.
Quả nhiên, Trữ lão gia đưa ra ý tưởng để con thứ thay con trưởng đi chết. Thầy phong thủy bị ông ta dọa sợ, ông ấy là thầy phong thủy hàng đầu của tỉnh Giang, kiên quyết từ chối yêu cầu không còn này lương tâm của Trữ lão gia, hơn nữa bất luận Trữ lão gia có khẩn cầu thế nào cũng không nhượng bộ.
Ba ngày sau, thầy phong thủy nghe được tin con trai trưởng Trữ Song Phàn của nhà họ Trữ chết bất đắc kỳ tử, thở dài não ruột, thầy phong thủy cũng thấy áy náy đối với đứa trẻ này, cộng thêm ông ấy và Trữ lão gia từng có giao tình, bèn đến cửa phúng viếng.
Trữ lão gia đau đớn mất đi con trai yêu quý lại không đau lòng như tưởng tượng của ông ấy, mà dắt theo con trai nhỏ đến chào hỏi, tận tay chỉ dạy tất cả mọi chuyện đủ thấy tình cha con thắm thiết, thầy phong thủy ngay lập tức đã phát giác ra có điều không đúng.
Hai đứa con trai của nhà họ Trữ là sinh đôi, tướng mạo gần như không có gì khác biệt, nếu cùng lúc ngồi đó, người ngoài hầu như không thể phân biệt được hai người. Nhưng thầy phong thủy thì khác, ông ấy từng thấy qua hai đứa trẻ không dưới trăm lần, tự nhiên có thể phân biệt rõ ràng hai người, càng không nói tới, Trữ Song Hàn trời sinh thọt chân tính cách hướng nội, mà cơ thể Trữ Song Phàn khỏe mạnh cũng hoạt bát cởi mở hơn một chút.
Đứa con trai mà Trữ lão gia dắt theo đó, hai chân lành lặn, không có tướng tàn tật.
Trong lòng ông ấy đoán ra điều gì, nhưng không dám tin rằng gia chủ nhà họ Trữ thật sự có thể làm ra được loại chuyện này. Ông ấy ép Trữ lão gia đến một góc không có người nghiêm giọng ép hỏi mọi chuyện, Trữ lão gia cũng thẳng thắn, rất nhanh đã nhận hết.
Trọng thưởng hậu hĩnh ắt có người đứng ra làm, Trữ lão gia bỏ ra mấy ngàn đồng đại dương, mời tới sư huynh đồng môn của thầy phong thủy, sư huynh viết xuống ngày sinh tháng đẻ của Trữ Song Phàn, dán lên một hình nộm bằng rơm, đặt người rơm xuống dưới gối của Trữ Song Hàn. Ông ta lại dùng châm bạc phong tỏa huyệt vị chính trên người Trữ Song Phàn thật sự, chuyển mệnh cách của con trai trưởng lên người con thứ, lừa gạt quỷ thần, để con thứ thay con trưởng đi chết.
Vì để làm ra vẻ đầy đủ, sau khi Trữ Song Hàn thật sự chết đi, ông ta nói với bên ngoài rằng người chết là con trai lớn, mà con trai lớn đổi thành tên con trai nhỏ, dùng thân phận của con trai nhỏ để sống tiếp.
Nghe được nội tình, thầy phong thủy lảo đảo một lúc, kinh ngạc khó tả nhìn Trữ lão gia, tự lẩm bẩm: “Báo ứng, ắt có báo ứng.”
Sau khi nói xong câu đó, thầy phong thủy liền loạng choạng đi mất.
Người nói vô ý, người nghe để bụng, không làm chuyện khuất tất sẽ không sợ quỷ gõ cửa, Trữ lão gia đã làm chuyện khuất tất, cũng bắt đầu lo lắng hồn ma con thứ có khi nào nửa đêm vắng người tới tìm ông ta tính sổ.
Đầu tiên ông ta đối với con thứ còn có bảy phần áy náy, nhưng theo thời gian chuyển dời, bảy phần áy náy này toàn bộ đã biến thành sợ hãi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận