Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 164: Chương 164

Dáng vẻ con rắn này rất kỳ quái, cả người màu đỏ máu, nhưng rất mảnh, mảnh đến mức chỉ nhỏ bằng ngón tay út của người, đại khái dài một mét, chỗ quái dị nhất, là đôi cánh mọc ra trên người con rắn, mạch máu trương lên vẫn đang đập. Mà trên đầu rắn, còn có bướu thịt quái dị, bướu thịt ước chừng to bằng quả nhãn, bên trên phủ đầy nếp nhăn.
Con quái xà này vẫn đang không ngừng lắc lư giãy giụa, thân xác mỏng mảnh quấn lên lòng bàn tay Châu Thiện.
Huyết kỳ lân nhìn rõ dáng vẻ của quái xà, không nhịn được vùi mình vào sau lưng Châu Thiện: “Nó xấu thật đấy.”
Châu Thiện không chút biểu cảm một phát đá con hàng vô dụng này ra: “Biến, đừng có làm trò dễ thương với ta.”
Huyết kỳ lân ra vẻ vô tội: “Ta không dễ thương sao?”
Châu Thiện nhướng mày cười lạnh: “Cuốn xéo.”
Chân phải cô rất nhanh đã nhấc lên lần nữa, lần này không cần Châu Thiện nói thêm gì, huyết kỳ lân đã nhanh nhẹn lăn vào trong góc, đồng thời liều mạng hạ thấp cảm giác tồn tại của mình, cật lực biến bản thân thành một đám không khí.
Châu Thiện muốn nhìn rõ lai lịch của con rắn này, lập tức mở tuệ nhãn.
Sau đó cô liền mỉm cười, chẳng qua nụ cười đó có chút kỳ quái có chút lạnh lẽo: “Thì ra là vậy, là ngươi hạ Yếm thắng thuật lên người ta.”
Chuyện là, ban đầu sau khi anh linh trong người Phan Mỹ Phượng bị Châu Thiện làm cho hồn phi phách tán, Phàn Tiên Cô cấy anh linh này vào lập tức đã phát hiện ra, bà ta ý thức được có thể có đệ tử Huyền Môn đang giúp đỡ nhà họ Châu.
Hai người Nhiêu Xuân Cầm và Phàn Tiên Cô vốn đã thân thiết, thường xuyên có thể nghe được lời nói xấu liên quan đến gia đình con trai lớn từ miệng Nhiêu Xuân Cầm, nghe được nhiều nhất chính là cô con gái Châu Thiện cổ quái của Châu Gia Bình.
Trong mắt Nhiêu Xuân Cầm, đứa cháu gái này bình thường đã cổ quái, không thích nói chuyện với người khác, ngược lại thích sắp xếp mấy thứ cũ nát, không có chuyện gì làm liền bắt đầu mân mê mấy hòn đá nát, rõ ràng là một quái thai.
Rất nhanh, Phàn Tiên Cô liền bắt đầu nghi ngờ có phải là Châu Thiện đang giở trò sau lưng không. Mà “Thường tiên” cũng chính là con quái xà này sau khi lấy được ngày sinh tháng đẻ của Châu Thiện, đã xác định Châu Thiện chính là dị số đó, cô chính là đệ tử Huyền Môn.
Quái xà những năm nay vẫn luôn tìm kiếm nội đan của đệ tử Huyền Môn và thiên tài địa bảo khác để cầu độ qua thiên kiếp, từ lâu nó đã tìm được một ổ linh chi, đồng thời coi ổ linh chi đó như vật trong túi mình để nuôi dưỡng, hiện giờ chính là đang thiếu nội đan của đệ tử Huyền Môn tu vi cao thâm.
Châu Thiện vẫn là đứa trẻ, lại chưa trưởng thành, hẳn rất dễ đối phó, “Thường tiên” hạ Yếm thắng thuật lên người cô, đợi cô vừa chết, viên nội đan trong người cô tự nhiên sẽ thuộc về Thường tiên và Phàn Tiên Cô. Nhưng bọn họ không ai ngờ được rằng, chính mình lại sẽ chịu phản phệ, mà trong cơn tức giận quái xà đã ngoài ý muốn một phát cắn chết Phàn Tiên Cô.
“Ngoài ý muốn? Chỉ sợ không phải ngoài ý muốn nhỉ.” Châu Thiện giơ tay bóp đầu con rắn, con xà tinh này tu luyện lâu như vậy, có bản tính thù địch với con người, sao có thể chịu sự sai khiến của Phàn Tiên Cô.
Khả năng lớn nhất chính là ——
Châu Thiện lười nhác đùa nghịch đầu con rắn: “Ngươi hẳn đã nhòm ngó đến viên nội đan của Phàn Tiên Cô nhỉ.”
Phàn Tiên Cô đồng dạng cũng là đệ tử Huyền Môn, tu luyện lâu rồi sẽ có thể hình thành nội đan, con yêu nghiệt này đi lại nhân gian không vì điều gì khác, chính là vì viên nội đan trong cơ thể người tu luyện.
Nó cố ý trở thành tiên nhân hộ pháp, trên danh nghĩa là giúp người tu luyện thăm dò chuyện quỷ thần, tra cát hỏi hung, trên thực tế là nuôi dưỡng người tu luyện đó như nuôi súc vật, đợi thời cơ chín muồi sẽ nuốt chửng nội đan hình thành trong cơ thể người tu luyện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận