Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 222: Chương 222

Cô gái đồ đỏ mới đến đây từ vài hôm trước, thuê căn phòng trong tầng hầm thời hạn ngắn, không cần làm thủ tục thuê. Tuy bọn họ cũng là bướm đêm nhưng sẽ ở một chỗ vài tháng đến nửa năm, không giống cô gái kia, đột nhiên xuất hiện, hơn nữa chưa bao giờ nói chuyện với ai, mời chào được khách liền mang về tầng hầm của mình, cho nên mấy người phụ nữ khác không thích cô ta cho lắm.
Lần này cũng giống như vậy, đám bướm đêm bình thường mời chào khách đều là sốt ruột ân ái ngay trong ngõ sâu. Cô gái này thì khác, dìu người đàn ông cười đi hướng tầng hầm.
Trong bướm đêm có cô gái lấy tên là Lộ Lộ gai mắt cô gái này nhất, đêm đầu tiên cô ta đến đã cướp mất khách hàng giàu nhất của Lộ Lộ, hơn nữa sau đêm đó thì khách hàng kia như bị mất tích, không còn xuất hiện nữa, quả thực là cướp miếng cơm của người ta!
Bởi vậy khi Lộ Lộ nhìn cô gái mặc đồ đỏ ôm khách hàng đi ra ngoài thì tràn đầy ác ý phun nước miếng xuống đất:
“Con điếm, chắc chắn nó đã hút khô đám đàn ông thối rồi!”
Mấy cave khác cũng căm giận bất bình gật đầu, bọn họ không biết rằng lời nói ghen tỵ của bọn họ có phần nào là chính xác.
Đám đàn ông này đúng là đã bị cô gái mặc đồ đỏ ăn sạch.
Châu Thiện che lại tất cả mùi trên người, lặng lẽ theo sau lưng cô gái kia, nhìn cô ta vào trong nhà ngang cực kỳ lộn xộn ở sâu trong ngõ nhỏ, đạp lên ánh đèn hoặc sáng hoặc tối đi xuống dưới cầu thang.
Châu Thiện, Phó Kỳ Thâm do dự một lúc, vòng hoa tạp vật chồng chất như núi lặng lẽ đi theo.
Rất thối, một loại mùi hôi và mùi máu như rỉ sắt hỗn tạp lại thành mùi quái dị, giống như lấy dao xẻ thịt lợn chết thối rữa mấy chục ngày, giòi trắng bò lúc nhúc, mùi tanh hôi xông vào mũi.
Người đàn ông kia tuy rằng say khướt, nhưng mũi còn ngửi được, khi ngửi mùi này liền thay đổi sắc mặt, vịn cửa tầng hầm bắt đầu nôn thốc nôn tháo.
Dưới ánh đèn mờ tối, biểu cảm của La Sát nữ dường như không quá vui vẻ nhìn đống đồ dơ vàng trắng, cố nén lửa giận.
Sau khi ói ra, người đàn ông mất đi sức lực, trực tiếp té ngã vào đống đồ dơ, ngủ say như chết.
Sắc mặt La Sát nữ liên tục biến đổi, cuối cùng lạnh lùng cười:
“Dơ chút đành chấp nhận vậy.”
La Sát nữ búng tàn thuốc đi, sau đó phát sinh chuyện khủng bố.
Tay trái của La Sát nữ kéo môi dưới, tay phải kéo môi trên, mạnh xé lớp da người xinh đẹp đẫm máu xuống, lộ ra bên dưới là một con quái vật nhe răng trợn mắt mặt mũi hung tợn.
Châu Thiện nhìn ngây người, Phó Kỳ Thâm cũng ngây ra:
“Chẳng phải nói La Sát nữ vô cùng xinh đẹp sao?”
Nếu nói vô cùng xinh đẹp thì tại sao mặc da người làm gì? Hơn nữa bộ dạng thật xấu quá.
“Đó là đực.”
Châu Thiện không ngờ con La Sát này sẽ chơi trò mới lạ như vậy, giết một cô gái xinh đẹp trước, mặc lớp da của nạn nhân chỉ vì làm bướm đêm dụ dỗ đàn ông để ăn thịt.
Vẻ mặt của Châu Thiện cực kỳ khinh thường nói:
“Đúng là ý tưởng nghèo nàn.”
Có tấm da đẹp như vậy làm gì chẳng được, cứ muốn đi làm bướm đêm? Bướm đêm có thể hấp dẫn đàn ông đến hơn phân nửa là tầng dưới chót, chất thịt không ngon chút nào.
Quỷ La Sát có ước mơ thì nên theo dõi những con ông cháu cha được nuông chiều từ bé.
Phó Kỳ Thâm không biết nên nói cái gì nhìn Châu Thiện:
“Cậu đứng về phía nào hả?”
Con Quỷ La Sát tu vi thấp, trí lực cũng bình thường, không khó đối phó, nhưng Châu Thiện vẫn nhíu chặt chân mày.
La Sát trước đến giờ sẽ không một mình xuất hiện, Châu Thiện bắt một con này rồi còn con khác thì sao? Phải biết rằng Quỷ La Sát khiến người khen nhất là khi nó khoác da người, chỉ cần không cố ý lộ ra dấu vết, cơ hồ sẽ không khiến người phát hiện.
Bạn cần đăng nhập để bình luận