Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 71: Chương 71

Như triều đại hiện giờ, cô bé thực sự rất phục. Bảo Ngọc Đế đến quản lý nói không chừng còn không thể quản đến mức độ này được.
Dù sao đám thần tiên trên trời cũng đỡ lo nhiều lắm, thường ngày chỉ tu luyện, uống rượu, đánh nhau, đương nhiên lúc trở nên phiền phức thì cũng thật phiền, không cẩn thận một chút sẽ bị sét đánh.
Trong miệng cô bé đang chậm rãi nhai một viên kẹo sữa, vẻ mặt như có điều suy nghĩ.
Treo chết trên xà nhà, dao đâm chết, dìm chết dưới nước, vừa hay đối ứng với mộc, kim, thủy trong ngũ hành.
Xem ra, đây không phải là một vụ án diệt môn đơn giản, mà là thuật “Ngũ hành áp thất sát”.
Mọi người đều nói thiên đạo không thể trái, nhưng luôn có người muốn làm trái thiên đạo. Ví dụ như Châu Thiện......
Đương nhiên, trong này còn bao gồm một số người muốn dùng tà thuật thắng trời, Thuật “Ngũ hành áp thất sát” này chính là một bộ môn trong đó.
Xem ra, có người muốn nuôi dưỡng lệ quỷ cực kỳ hung ác, để tranh đoạt khí vận với ông trời.
Châu Thiện thản nhiên nhai viên kẹo sữa trong miệng.
Có người không hài lòng với mệnh cách của chính mình, cứ vậy, đạo thuật nghịch thiên cải mệnh sẽ vì thế mà sinh ra đúng lúc.
Ví dụ như Hứa Chí Quốc vì con cái yêu Hứa Đăng Tuệ nghịch thiên cải mệnh, chính là ép lấy mệnh cách của người khác đổi lên thân mình.
Có điều cách làm này hung hiểm vô cùng, cần thiên thời địa lợi nhân hòa không thiếu cái nào, hơi có chút sai sót, ngọn lửa này sẽ cháy lên người kẻ làm phép.
Con người Hứa Chí Quốc tuy rằng nhân phẩm tồi tệ, nhưng quả thực yêu con gái như mạng sống.
Mà loại đạo thuật thay đổi mệnh cách này cũng không phải ai đều có thể thi triển được, thế là, thuật “Ngũ hành áp thất sát” ra đời.
Ngũ hành áp thất sát, tức là dùng ngũ hành kim mộc thủy hỏa thổ mỗi thứ bắt tới bảy hồn phách, sau đó ra lệnh cho bảy hồn chém giết lẫn nhau, trong ngũ hành mỗi thứ để lại một hồn, lần lượt là kim hồn, mộc hồn, thủy hồn, hỏa hồn, thổ hồn, những âm linh còn lại sẽ bị kẻ thắng ăn mất trong quá trình chém giết.
Muốn chuyện thành thì phải giết năm bảy ba mươi lăm người.
Trong mỗi hành lại đều từng là người nhà thân thiết nhất, mà tự tay giết chết người nhà của mình......cho dù là hồn phách, loại tình thân máu mủ đó sao có thể dễ dàng cắt đứt được.
Trong loại chém giết này, không có kẻ thắng thực sự.
Mỗi một hồn sống đến cuối cùng, oán khí trên người đều sâu nặng lên đến tận trời xanh.
Mà âm linh sống sót đó, sẽ đều trở thành con rối của kẻ làm phép, đưa tới số mệnh vào thân cuồn cuộn không ngừng cho hắn.
Năm gia đình yêu thương lẫn nhau cứ vậy lưu lạc thành công cụ cho kẻ làm phép.
Trong miệng Châu Thiện vẫn đang nhai kẹo, nhưng ý cười trên khóe môi càng lúc càng mỏng.
Thật sự là, rất muốn đi làm mấy chuyện đại sự giống như kiểu rút gân lột da ấy.
...
Đáng tiếc thông tin ở thành nhỏ không phát triển, cho dù Châu Thiện muốn đi điều tra những vụ án diệt môn mà cha nhắc tới, nhưng vì không có cách, cho nên chỉ có thể suy nghĩ vậy thôi. Hiện giờ chỉ có thể đợi tin tức do âm binh mang về.
Loại phiền muộn này tiếp diễn đến khi cô bé đến trường, bạn cùng bàn của cô bé là một cô nhóc buộc hai bím tóc đuôi ngựa, khuôn mặt tròn bầu bĩnh, một đôi mắt to đen láy trông khá tinh quái, tướng tá so với bạn cùng lứa có chút to khỏe hơn, mọi người gọi là “Bàn Nha” (cô nhóc mập).
Bàn Nha gần đây yêu thích một loại que cay ở căn tin, gọi là cái gì mà “thịt Đường Tăng”, có tiền tiêu vặt một cái là phải đi mua, có đôi khi nhất quyết kéo Châu Thiện theo.
Cảm giác của Châu Thiện đối với que cay ngược lại bình thường, cô bé càng thích mì Dương Xuân do chính tay mẹ mới cắt hơn, hành lá mềm, lá tỏi mỏng, trứng thơm màu vàng tươi, ăn kèm với sợi mì trắng như tuyết, một bát to nóng hổi, yên lành.
Nghĩ mãi nghĩ mãi, trong mắt Châu Thiện hiện lên vẻ thèm muốn, vô thức bắt đầu chảy nước miếng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận