Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 51: Chương 51

Rõ ràng là khối gỗ tốt có tuổi đời nhiều năm.
La Quân biết mình đã nhặt được bảo bối rồi.
Trong chiếc hộp gỗ này hẳn vẫn còn thứ gì đó, nhưng ông ta đã tìm mấy người thợ khóa, đều nói kỹ thuật khóa trên chiếc hộp này đã thất truyền. Nếu thật sự muốn mở, chỉ có thể cưỡng ép phá vỡ chiếc hộp.
La Quân không nỡ, cho nên không phá vỡ hộp.
Sau đó, chuyện lạ liền xảy ra.
Ông ta vốn dĩ đặt chiếc hộp trong phòng ngủ của mình, mà phòng ngủ của ông ta có nuôi một bể cá phong thủy. Ngày thứ hai sau khi chiếc hộp đặt vào phòng, tất cả cá phong thủy đều chết trắng bụng, mà nước sạch trong bể cũng biến thành đỏ máu.
Tiếp theo đó, phạm vi mở rộng, con chó vàng ông ta nuôi cũng chết. Dáng chết rất thảm, tất cả máu tươi đều tự dưng chui ra khỏi người nó rồi ngưng kết trên da lông. Mấy chậu hoa ông ta trồng cũng đều bắt đầu khô héo, thân cây tương tự cũng chuyển sang màu đỏ máu.
La Quân sợ hãi, ông ta mời thầy phong thủy đến xem. Thầy phong thủy nói với ông ta, trong hộp gỗ lim đó đang trấn tà vật. Muốn ông ta nhanh chóng vứt thứ này đi, nếu không chỉ sợ người gặp nạn tiếp theo chính là ông ta. La Quân tin rồi, nhưng ông ta lại không nỡ vứt bảo bối này. Cho nên ông ta lại giấu nó vào trong nhà cũ mà mình không ở.
Ngày mà chiếc hộp đến nhà cũ, cách vách đang sửa sang, có một công nhân bước hụt từ trên giàn giáo xuống, rơi xuống từ độ cao hơn một mét chết tươi, máu chảy thành sông.
Càng quỷ dị hơn là, chiếc hộp đó dường như đã nhắm vào ông ta, ngày thứ hai lại thần không biết quỷ không hay xuất hiện trong phòng ngủ của ông ta.
Sau đó, bất kể ông ta ném đi bao xa, chiếc hộp này đều có thể quay trở về phòng ngủ một cách chuẩn xác.
Ông ta không còn cách nào khác, chỉ đành mời lại thầy phong thủy kia lần nữa.
Thầy phong thủy đó cũng biết chiếc hộp này chỉ sợ đã có linh tính, không dễ đối phó. Cho nên dùng một lá bùa trấn sát trấn áp chiếc hộp, lại căn dặn đặt chiếc hộp ở chỗ đông người lại cách ông ta không xa.
Kế sách hiện giờ, chỉ có thể dựa vào dương khí của dòng người qua lại trấn áp chiếc hộp tà, để nó không dám càn quấy.
La Quân nghĩ đi nghĩ lại, đặt ngay chiếc hộp vào trong tiệm.
Châu Thiện nghe nói hết, đột nhiên mỉm cười: “Ông chủ, sở dĩ ông đặt chiếc hộp vào trong tiệm, không phải mỗi nguyên nhân đó nhỉ?”
La Quân cười ngại ngùng: “Chỉ mỗi chuyện này, không có nguyên nhân khác.”
Châu Thiện nghịch chiếc hộp: “Ông bày chiếc hộp này trong tiệm, thực ra còn muốn bán nó đi đúng không? Ông cảm thấy là vì ông bỏ tiền mua chiếc hộp, nó mới đi theo ông, nhưng nếu ông bán nó đi, vậy nói không chừng nó sẽ đi theo người mua tiếp theo. Nếu ông thật sự không muốn chuyển qua tay chiếc hộp, vậy sẽ không bày nó lên kệ.”
Căn tiệm này có nhiều chỗ như vậy, nếu như La Quân thật sự không muốn bán qua tay chiếc hộp, vậy cất nó đi là được, việc gì phải bày lên kệ lần nữa.
Ánh mắt La Quân lấp lóe: “Nói bậy, nói bậy.”
Văn lão thở dài một tiếng: “Cái đồ xấu xa nhà ông.”
“Chiếc hộp này ông bán bao nhiêu tiền, tôi mua nó.”
Giọng nói trong trẻo của bé gái vang lên trong tiệm, dọa La Quân giật bắn mình: “Cháu muốn mua?”
Châu Thiện bình thản gật đầu.
La Quân cười khổ: “Thứ đồ chơi này thật sự là thứ đồ tà tính—”
Châu Thiện vẫn cứ thờ ơ: “Ra giá.”
Văn lão không đoán được ý tứ của cô bé, nhưng ông ấy hiểu Châu Thiện là loại người không nắm chắc mười phần sẽ không mở miệng: “Ông cứ bán cho cô bé đi.”
La Quân hít ngược một hơi lạnh, nghi ngờ nhìn sang Văn lão.
Cô bé này chắc không phải do con trai ông già gây chuyện bên ngoài sinh ra, cho nên mới gấp gáp muốn hại chết cô bé vậy chứ.
Nhưng mà, La Quân quả thực rất bức thiết muốn tống khứ cái thứ quấy nhiễu nhà cửa ông ta không yên này đi. Lương tâm và tự bảo tranh đấu, cuối cùng vẫn là suy nghĩ tự bảo chiếm thượng phong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận