Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 358: Chương 358

Đôi mắt hờ hững của Lục Áp hoàn toàn đánh trúng thẩm mỹ quan của cô. Mặt trắng nhỏ, mắt hoa đào, tuyệt nhất là khi mắt mở ra, nhìn kỹ vào đôi mắt đó có thể thấy sắc xuân xinh đẹp sớm nhất, mới nhất.
Sơn Từ bị khai phá ra thuộc tính mê cái đẹp lập tức vứt bỏ ý nghĩ đuổi đi tiểu yêu xâm nhập lãnh địa của mình, giữ lại cũng tốt, mát mắt.
Người đàn ông kia hờ hững nhìn cô, chân mày càng nhíu chặt, phun ra một ngụm máu đen. Vết thương trên người y rất nặng, không có sức lực cưỡi mây.
Sơn Từ nhìn thấy cảnh đó thì sửng sốt, sau đó co chân chạy nhanh ra khỏi hang núi kia.
Lục Áp mặc kệ, y vốn định về động phủ của mình, nhưng trên đường hao hết pháp lực, phi đao chém tiên mất kiểm soát khiến y phải đáp xuống nơi này, không ngờ chốn này cất giấu một tán tiên nhỏ.
Nghĩ đến đây, sắc mặt của Lục Áp khó coi hơn chút. Bởi vì trận đại chiến ấy, thần ma lần lượt bỏ mạng, ngay cả núi Bất Chu cũng bị Cung Công đụng gãy. Lục Áp dưới cơn nóng giận đi thẳng đến ma giới, dồn hết sức lực đánh cho ma dụ dỗ làm loạn kia thần hồn đều diệt, nhưng cũng bị ma đầu trước khi chết cắn ngược.
Hiện giờ Bàn Cổ chết, Phục Hy biến mất, Hồng Quân ngủ say, Nữ Oa bận rộn vá trời cho trần gian, không ai rảnh quan tâm y.
Lục Áp đang suy nghĩ, nữ tán tiên mới rồi nhanh chóng chạy trốn như gặp quỷ lại xuất hiện ở trước mặt y.
Cô cầm lá sen to lớn, trong lá lăn vài giọt nước sáng lấp lánh, cô nâng lá sen đến trước mặt Lục Áp như tranh công:
“Ngươi uống nó đi, trước kia ta bị thương uống vào liền khỏe.”
Quỳnh tích cam lộ, xác thực là thánh dược chữa thương, nhưng vô dụng.
Lục Áp sâu thẳm nhìn cô, nhưng không nhận quỳnh tích cam lộ mà cô cất công chạy mấy nghìn dặm hứng được, y lại khép mắt.
Cô không chút phật lòng, mỗi ngày đều đến, giống như nhìn thấy đồ chơi mới vậy, dù tới nhưng không nói chuyện, chỉ chống cằm nhìn Lục Áp chăm chú.
Hơi thở của Lục Áp càng lúc càng yếu, y có vô số thánh dược, y có tu vi cao sâu, nhưng tất cả đều vô hiệu, một kích sắp chết của ma đầu kia đã tổn thương chân linh của y.
Lại qua mấy ngày, Sơn Từ chạy ra ngoài núi Vô Tà bắt một con chim công, định xiên nó vào cây gậy của mình nướng ăn.
Chân thần nửa chết nửa sống kia búng ngón tay, chim công bị cô trói chặt đập cánh bay ra ngoài.
Sơn Từ tức giận, sấn tới định hành hung, dù vẻ ngoài đẹp cỡ nào cũng vô dụng, không ăn được!
Nhưng Sơn Từ sợ đánh hỏng y, đành phải ủ rũ huơ gậy đập vào đá.
Sau khi cô trút giận xong, người đàn ông kia nói câu đầu tiên suốt mấy ngày qua:
“Nó sắp biến hóa."
Y đang nói đến chim công kia, Sơn Từ cũng biết, nhưng núi Vô Tà quá hoang vu, dù cô chạy ra ngoài sản vật cũng không thấy phì nhiêu, ngồi canh cả buổi mới bắt được con chim công sắp biến hóa, tự nhiên không nỡ để mất.
Lục Áp không nói chuyện nữa.
Y nhìn cây gậy hàn tinh trên tay Sơn Từ, trầm ngâm rồi giơ tay bóp.
Hàn tinh có thể luyện khí, cho dù ở thần giới cũng vô cùng quý trọng, thí dụ như là phi đao chém tiên mà Lục Áp sử dụng có khảm một khối hàn tinh lửa đỏ.
Tán tiên này có nguyên khối hàn tinh màu tím, nhưng cô không biết mình giữ bảo bối thần kỳ.
Sơn Từ đương nhiên không biết gì, cô là cục đá trong lòng núi Vô Tà, một khối hàn tinh màu tím to lớn chẳng qua là vật cộng sinh lúc trời đất sinh ra cô.
Một điều quan trọng nhất là, hàn tinh có thể dùng để Tru thần.
Hàn tinh được gọi là cứng rắn nhất trên trời dưới đất nhưng nó tựa dòng nước quấn quanh trên tay Lục Áp, từ hình dạng cây gậy thô ráp biến thành Tử Sát Thương lê hao hai đầu đầy uy phong, cực kỳ hiên ngang.
Bạn cần đăng nhập để bình luận