Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 253: Chương 253

Mỗi ngày nhỏ ba giọt máu từ ngón tay giữa nuôi Kumanthong này, bảo đảm cô và người trong lòng sẽ thành chim liền cánh cây liền cành.”
Khi bà chủ nói chuyện ngữ âm hơi lạ, chắc không phải người Trung Quốc.
Búp bê sứ dường như tỏa ra sức hấp dẫn mãnh liệt, Lâm Khê bất giác siết Kumanthong càng lúc càng chặt, cô ta miễn cưỡng giữ lại chút tỉnh táo, cảnh giác hỏi:
“Cái gì là Kumanthong?”
Bà chủ áp sát, thì thầm vào tai Lâm Khê:
“Là một loại búp bê may mắn bên Thái Lan, dùng để cầu phúc, mỗi con bán giá khác nhau, con cô đang cầm thì tôi không lấy giá đắt, chỉ ba mươi nghìn.”
Ba mươi nghìn!
Con số này bằng tiền để dành gần một năm của cô ta. Ban đầu Lâm Khê bị giật mình, đúng là mưa tạnh, cô ta nhét Kumanthong trở lại kệ hàng, chạy ra ngoài. Bà chủ thờ ơ không giữ lại.
Khoảnh khắc sắp bước ra cửa, Lâm Khê dịch chuyển mũi chân vòng về.
Không được, dù chỉ có một phần chục nghìn hy vọng thì Lâm Khê cũng muốn liều một phen! Trong mắt Lâm Khê dấy lên cảm xúc điên cuồng.
Hôm sau đi làm, người của bộ phận phát hiện Lâm Khê dường như hơi đổi khác, trước kia cô ta không trang điểm, đeo gọng kính đen siêu to, hôm nay đi làm thì người tiếp xúc với Lâm Khê đều phát hiện biến hóa vi diệu trên người cô ta.
Làn da trở nên đẹp hơn, về phía hột tàn nhang to cũng biến mất, trông ưa nhìn hẳn.
Biến hóa của Lâm Khê thay đổi dần, đầu tiên là vẻ ngoài, tiếp đó là khí chất. Lâm Khê tháo cặp đít chai xuống, bắt đầu trang điểm nhẹ, mặt mày càng lúc càng đẹp, toát ra vẻ quyến rũ, mái tóc đen thẳng so le cũng biến thành cuộn sóng dụ dỗ, khí chất càng lúc càng trưởng thành. Vóc dáng lép dần đầy đặn lên, giống như trái đào mật mọng nước, tỏa mùi thơm ngát, khiến người thèm thuồng muốn hái.
Không chỉ thế, cách làm việc của Lâm Khê cũng hơi thay đổi. Cô ta trở nên tự tin hơn, sẽ chủ động với khách hàng, khách hàng cũng thích thấy cố vấn của mình biến thành người đẹp, gần như đều hào sảng ký tên hợp đồng.
Ba tháng sau, Lâm Khê làm được một hợp đồng lớn, thành tích lần đầu vượt qua Văn Nhã luôn ở hạng nhất.
Tào Trí Viễn dần chú ý tới Lâm Khê trong vòng ba tháng thay đổi nghiêng trời lệch đất. Lâm Khê trước kia rất đơn giản, khiến người nhìn liền xem thấu, nhạt thếch. Lâm Khê bây giờ chẳng những hương thơm ngọt ngào, trên người toát ra vẻ bí hiểm hấp dẫn người. Có thể nói Lâm Khê hiện tại là cuốn sách dày khiến người yêu thích không buông tay.
Tào Trí Viễn phải thừa nhận người phụ nữ như vậy dụ hoặc trí mạng với đàn ông.
Vì hợp đồng lớn kia mà suất ra nước ngoài học tập giao lưu của bộ phận rơi xuống đầu Lâm Khê, người dự bị được suất này vốn là Văn Nhã.
Người dẫn đội là Tào Trí Viễn.
Trong lòng Lâm Khê rất sung sướng, ngay từ đầu bị đè ép mọi mặt, hiện tại cô ta rốt cuộc có thể đạp trên đầu Văn Nhã. Lâm Khê hiện tại thấy rõ ánh nhìn si mê trong mắt của Tào Trí Viễn.
Lâm Khê muốn cười, cô ta thắng rồi. Lâm Khê muốn vượt qua Văn Nhã, muốn nhanh chóng thay da đổi thịt, đè Văn Nhã bẹp dí không thể trở mình. Ngày này đến quá chậm, cô ta không chờ nổi.
Vì thế Lâm Khê càng chân thành thờ cúng Kumanthong hơn, chăm chỉ hơn, ngay từ đầu mỗi ngày nhỏ ba giọt máu từ ngón giữa đổi thành năm giọt, bảy giọt, bây giờ lên đến mười giọt. Thành tích thuộc về cô ta, hợp đồng thuộc về cô ta, đàn ông cũng là của cô ta!
Lúc đi nước ngoài học tập, Tào Trí Viễn tỏ tình với Lâm Khê, lúc ấy cô ta mừng muốn khóc. Tối hôm đó hai người sốt ruột tiến hành bước cuối của cặp đôi, lăn giường.
Xong chuyện, Tào Trí Viễn tặng cho Lâm Khê một sợi dây đeo tay, còn tự mình đeo vào tay của cô ta, tuyên bố muốn dùng sợi dây đeo tay này trói chặt cô ta.
Bạn cần đăng nhập để bình luận