Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 184: Chương 184

Cũng chỉ có lúc này, cô mới không ghét bỏ thân con gái của mình.
Lúc cô vẫn còn là Sơn Từ Thần Quân, từ khoảnh khắc trời đất ấp trứng linh thai mới sinh ra kia, cô đã được định sẵn là nữ thể, đây là điều không thể chọn lựa. Nếu cô là yêu, khoảnh khắc tu thành hình người cũng có thể chọn nam nữ, nếu là phật mạch, thậm chí có thể tự do chuyển đổi giữa nam nữ, chỉ có cô là không thể làm được gì. Hạ phàm, đầu thai, chuyển thế, cô đều chỉ có thể là nữ thể, trở thành nam thể là chuyện mà cô tha thiết ước mơ, đương nhiên, những thần tiên trên thiên đình kia sau khi biết được tâm sự của cô đều cười cô tầm thường tự chuốc lấy phiền toái, đối với chuyện cô canh cánh trong lòng yêu cầu người khác gọi mình là Sơn Từ Thần Quân càng ôm bụng cười.
Suy nghĩ cứ phát tán mãi, Châu Thiện bỗng nhiên phát giác có chút gì không đúng.
Cơ thể của Phó Kỳ Thâm cứ như một lốc xoáy, điên cuồng hút pháp lực trào ra từ trong người cô, như thế còn không đủ, trong vô thức, cơ thể cậu lại tự tham lam hút đi linh lực từ trong cơ thể Châu Thiện mà cô căn bản không chuyển qua.
Cô vội vàng giơ tay muốn đẩy cậu ra, nhưng cơ thể Phó Kỳ Thâm lại như dính trên tay cô, có thế nào cũng không đẩy ra được.
Tiêu rồi, cứ để bị hút tiếp như vậy, cô sẽ biến thành phế nhân mất.
Bên ngoài khả năng vẫn còn bảy người đang rình mò như hổ đói, nếu cô thật sự bị hút phế, cái mạng nhỏ này nói không chừng sẽ mất tại nơi này.
Cô nhìn vào lòng bàn tay phải nơi mình và cái đầu Phó Kỳ Thâm dính vào cùng nhau, hạ quyết tâm, rút dao găm ra cứa đi một lớp cả da lẫn thịt trong lòng bàn tay mình, mới coi như thoát khỏi sự hấp thu của Phó Kỳ Thâm.
Sau khi làm xong chuyện này, sắc mặt cô trắng bệch, lòng bàn tay phải máu chảy không ngừng, tí ta tí tách rơi xuống đất. Châu Thiện không dám trì hoãn, trước tiên cầm máu cho mình, rồi sử dụng pháp lực chữa trị vết thương.
Tiếp đó, cô mới đưa tay kiểm tra một lượt tình trạng cơ thể của Phó Kỳ Thâm.
Kinh mạch đã lành lặn, ngoại trừ độc tố vẫn chưa dứt hết, đã nguyên vẹn không tổn thất gì. Nhưng điều quỷ dị là, linh lực từ trong cơ thể cô chuyển sang cơ thể Phó Kỳ Thâm cũng phải nhiều gần bằng một nửa năng lực cô có, nhưng nhiều linh lực như vậy, lại biến mất một cách hoàn toàn sạch sẽ trên người cậu! Cho dù là thầy phong thủy học nghệ tinh thông đột nhiên hấp thụ nhiều như vậy, đều có khả năng nổ tung cơ thể, nhưng Phó Kỳ Thâm lại chưa từng tu luyện, tại sao nhiều pháp lực như thế sau khi tiến vào cơ thể cậu lại như trâu đất xuống biển, biến mất không chút tăm tích?
Hoặc ít ra, cũng nên lưu lại một ít trong kinh mạch cậu, tương đương với giúp cậu tu luyện mấy chục năm, ngược lại cũng không thiệt thòi.
Nhưng giờ những pháp lực đó đi đâu hết rồi!
Châu Thiện đỏ mắt nhìn vào Phó Kỳ Thâm đang không biết gì cả, đầu trách cô nhất thời không để ý, cô một lòng cho rằng nếu như hồi phục đủ rồi, pháp lực sẽ tự động dừng chuyển vào, ai ngờ cơ thể Phó Kỳ Thâm lại là cái động không đáy, một lúc không chú ý đã bị nuốt hết một nửa linh lực, đúng là bực bội.
Cũng may cô cắt đứt ngay lập tức, nếu không thật sự để bị hút hết, Châu Thiện khóc không ra nước mắt, nhưng vẫn phải cắn răng tiếp tục giải độc cho cậu.
Vết thương chí mạng đã không còn nguy hiểm đến tính mạng, chuyện còn lại đơn giản hơn nhiều.
Cô dùng một cây châm bạc chọc vào ngón giữa của cậu, dưới ngón tay đặt một cái bát nhỏ mà vừa nãy Thường Đức Minh mới đựng máu gà, nhìn thấy lồng ngực để trần của Phó Kỳ Thâm, lại nhớ tới vừa nãy mình chịu thiệt, ngơ ngác một lúc không dám trực tiếp ra tay, mà lấy một cây đũa làm chất dẫn, từ từ dẫn một tia pháp lực rót vào tim phổi cậu, loại bỏ hống độc từ trong tim phổi ra ngoài.
Bạn cần đăng nhập để bình luận