Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 57: Chương 57

Chuyện Châu Thiện phải làm, chính là kích động mệnh cách kia của Phan Mỹ Phượng, để cô ấy và mệnh cách của Châu Gia Bình tranh chấp lần nữa, đánh vỡ sự yên tĩnh trên bề mặt. Đến lúc đó, người được lợi phản phệ, sợ sẽ có nguy hiểm về tính mạng, muốn giữ mạng của người được lợi, kẻ hoán đổi mệnh cách kia sẽ phải ra tay. Mà nếu hai mệnh cách tranh chấp, cơ hội Châu Thiện đục nước béo cò sẽ lớn hơn nhiều.
Châu Thiện lấy ra chặn giấy kỳ lân, ngón tay gõ lên chỗ mắt của kỳ lân, huyết khí bên trong nhè nhẹ tản ra.
Huyết kỳ lân rất nhanh đã ra ngoài, nó khá nóng nảy: “Làm gì đó? Nhóc quỷ.”
Châu Thiện cười tủm tỉm: “Nhờ ngươi giúp ta làm một chuyện.”
Huyết kỳ lân dùng cặp mắt to như chuông đồng lạnh lùng trừng mắt nhìn cô bé một cái: “Nghĩ hay nhỉ.”
Thế là Châu Thiện cười dữ tợn, lại hóa ra một cái roi dài.
......
Kỳ lân ở nhờ dưới mái nhà người, cho nên không thể không cúi đầu.
Huyết kỳ lân cuối cùng cũng phải đầu hàng rồi: “Chuyện gì?”
Nó tốt xấu gì cũng là hung vật tu luyện ngàn năm, cứ vậy mà bị một đứa bé gái điều khiển......mẹ nó đúng là khó chịu mà!
“Ngươi là âm vật, sợ nhất là đạo pháp của đệ tử Huyền Môn, đêm nay ta phải bày trận, ngũ cảm không thông với ngoại giới, ngươi thay ta canh chừng một chút, phương vị nào có đạo pháp của đệ tử Huyền Môn xao động, đợi sau khi ta ra khỏi trận thì nói cho ta biết.”
Biết rõ nó sợ nhất là đạo pháp Huyền Môn, còn bắt nó phải canh chừng, đây là đạo lý gì vậy!
Huyết kỳ lân ấm ức gật đầu, lúc này Châu Thiện mới mỉm cười: “Yên tâm, sau khi việc thành ta sẽ cho ngươi ăn một chậu máu gà trống, sẽ không bạc đãi ngươi đâu.”
Huyết kỳ lân thích huyết khí nhất, nghe thấy câu nói này nó mới miễn cưỡng không đến mức tức giận như thế, rung đùi đắc ý quay lại trong chặn giấy.
Châu Thiện mua không ít thứ trên con phố phong thủy trong thành thị, hiện giờ vừa hay có thể dùng.
Rất nhanh đêm đã xuống, dương khí đã thu, địa sát ra hết. Đổi mệnh cách chính là chuyện lớn giấu trời qua biển, cho nên không thể tiến hành vào ban ngày, bắt buộc phải vào lúc âm khí thịnh nhất. Trong một năm giữa tháng bảy là âm khí nhiều nhất, nhưng hôm đó ma quỷ lộng hành, dễ xảy ra chuyện, cho nên Châu Thiện chọn ngày ít hơn một chút là thất tịch.
Bảy bảy “Nhâm mạch hư, thái xung mạch suy, thiên quỳ kiệt, địa đạo bất thông”, là kết thúc của một chu kỳ sinh mệnh, vào ngày này sự kiểm soát thế giới của thiên đạo yếu nhất, cho nên nghịch thiên cải mệnh tiến hành vào lúc này tỷ lệ thành công cao nhất.
Đêm xuống, trước tiên Châu Thiện dán một tờ “Chú say ngủ” trên cửa của bốn nhà trong đại viện, không đến một nén hương, trong viện vốn vẫn còn chút tiếng động đã hoàn toàn trở nên yên tĩnh.
Cô bé bưng ra một cái chậu gạo nếp nhỏ đã ngâm máu gà trống trong bảy ngày bảy đêm, rắc gạo nếp một vòng men theo tường viện, lại lấy ra bảy cây đinh quan tài tương tự cũng ngâm qua trong máu gà trống, đóng vào mỗi lối ra, sau đó dùng dây thừng đỏ nối liền đinh quan tài lại.
Cô bé lấy ra sáu cái ống trúc đã khoét rỗng, cắm vào đất bùn trong viện theo vị trí lục hào, mà sau đó mới vào phòng chuyển cha mẹ đã say ngủ ra chính giữa sáu ống trúc này.
Sau khi dán bùa lên mỗi ống trúc, Châu Thiện mới bịt mũi bưng một chậu máu lợn còn tươi mà ban ngày cô bé đã mua ở chợ ra, rót máu lợn vào trong ống trúc. Dưới lòng đất âm ỷ có tia máu xuất hiện, móc thành một pháp trận, cha mẹ Châu Thiện vừa hay ở chính giữa pháp trận.
Máu tươi rất nhanh đã thu hút địa sát tới, nhưng vì có chỗ gạo nếp kia nên bọn chúng không thể tiến vào, chỉ có thể cố gắng bao vây căn viện vào giữa, tham lam hít lấy hít để mùi máu kia. Cứ vậy, căn viện bị âm sát bao vây, dương khí không thể vào trong cũng không thể lọt ra ngoài, thuận tiện cô bé giấu trời qua biển.
Bạn cần đăng nhập để bình luận