Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 290: Chương 290

Diêu Tố Thu rối rắm một lúc mới chậm rãi nói ra phần sau câu chuyện.
Tuy Diêu Tố Thu và Lưu Quân cùng một mẹ sinh ra nhưng đãi ngộ thì khác biệt một trời một vực, Diêu Tố Thu từ nhỏ đã sống cùng ông bà nội, hoàn toàn cắt đứt quan hệ với nhà họ Khâu. Ông Khâu vốn muốn đưa cháu ngoại lớn về nhà họ Khâu, nhưng lúc ấy Khâu Lỵ Hương chỉ lo mê say người trong lòng, nói dối với ông Khâu rằng con gái lớn vừa sinh ra đã chết yểu, bởi vậy Diêu Huy bạo lực nguội với bà, khiến bà chỉ muốn ly hôn.
Ông Khâu muốn kiểm chứng, nhưng ông bà nội nhà họ Diêu quá thất vọng đã mang theo thi cốt của con trai và Diêu Tố Thu quay về núi rừng ở Điền Nam, muốn tìm cũng không tìm được.
Chớp mắt qua hơn mười năm, Diêu Tố Thu học muộn hai năm và Lưu Quân trùng hợp thi đậu cùng một đại học, còn bị chia đến cùng một phòng ngủ.
Diêu Tố Thu một mình mang theo hành lý đi học, Lưu Quân thì được cả gia đình đưa đến.
Diêu Tố Thu cũng học huyền học, phút đầu tiên nhìn thấy Khâu Lỵ Hương liền nhận ra người phụ nữ này là người mẹ mà cô ta chưa từng gặp mặt.
Không biết có phải vì cảm ứng giữa mẹ con với nhau hay không mà Khâu Lỵ Hương có ấn tượng rất tốt với Diêu Tố Thu, muốn mời cô ta ăn cơm, nhờ cô ta chăm sóc Lưu Quân nhiều chút. Lẽ tất nhiên Diêu Tố Thu từ chối bữa cơm này, cô ta ghét lây Lưu Quân, thường xuyên mỉa mai và giữ khoảng cách 12cm với cô ấy.
Nhưng Lưu Quân là con nhà giàu vậy mà không nũng nịu chút nào, tính khí rất tốt, cô ấy nói vừa gặp Diêu Tố Thu đã cảm giác thân thiết, thường ngày đối xử với Diêu Tố Thu cực kỳ tốt, dù mỗi ngày bị quăng cho cả ký bơ cũng không nản lòng.
Chậm rãi, quan hệ của hai cô gái từ lạnh như băng đến giống người lạ rồi đến bạn học bình thường. Dưới sự bám riết không bỏ của Lưu Quân, rốt cuộc cởi bỏ gút mắc trong lòng Diêu Tố Thu đối với cô ấy.
Diêu Tố Thu đã nhìn thấu, chuyện của người lớn là của người lớn, chơi thân với Lưu Quân không cản trở cô ta tiếp tục hận hai cẩu nam nữ Khâu Lỵ Hương và Lưu Đại Mã!
Sau đó Lưu Quân chết, Khâu Lỵ Hương khùng điên.
Diêu Tố Thu tạm dừng rồi từ từ nói tiếp:
“Sau này tôi mới biết cái chết của Tiểu Quân căn bản không phải ngoài ý muốn."
“Hôm ấy trời mưa lớn, hệ thống thoát nước của trường học không tốt, vải hè đều bị lụt, chỗ trũng thì mực nước lên cỡ đầu gối, tòa nhà ký túc xá của chúng tôi ở tận cùng bên trong, phải đi qua con đường rợp bóng cây rất dài, trên đường toàn là nước đọng. Tiểu Quân thích đi thư viện đọc sách, đọc đến mười giờ thư viện đóng cửa mới chịu đi. Thời gian làm việc và nghỉ ngơi của em ấy rất quy luật, đi đến con đường kia ước chừng mười giờ hai mươi phút.”
“Buổi sáng tôi đã đi con đường kia, buổi chiều đi qua, tám giờ tối trở về thấy nắp cống còn đó, cố tình lúc Tiểu Quân về thì cái nắp biến mất.”
“Tiểu Quân luôn là người rất quy luật, thời gian cố định đi học, ăn cơm, con đường về phòng ngủ luôn luôn chỉ có một. Lúc đó tôi nghi ngờ em ấy bị người hại chết, ngặt nỗi không có chứng cứ, thế là tôi đi hỏi gạo.”
“Hai bên đường bóng cây của trường học trồng đầy cây chuối, mà cây chuối dễ giấu quỷ, hỏi gạo rất linh nghiệm. Ngày thứ ba tôi tìm được quỷ hồn của Tiểu Quân, em ấy đã biết tất cả. Tiểu Quân nói cho tôi biết vợ đầu của Lưu Đại Mã không chết.”
Thì ra Lưu Đại Mã thích vợ cả, càng thích phú quý, khi ông biết ông chủ nhà giàu Khâu Lỵ Hương có tình nghĩa với mình thì trong lòng nổi lên tính toán, ông biết nếu không ly hôn thì Khâu Lỵ Hương sẽ không chịu theo ông.
Bạn cần đăng nhập để bình luận