Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 193: Chương 193

Mà sau đó cô mới cầm sợi dây đỏ kia lên, buộc trên đốt ngón tay cuối cùng ở ngón giữa tay phải của Cảnh Kiều Kiều, Châu Thiện gộp ngón trỏ và ngón giữa lại, đặt lên sợi dây đỏ kia sờ một lúc, phép này có tên là “Thiết âm mạch”, là một trong những phương pháp kiểm tra cơ thể người có quỷ nhập thân không dễ dàng phát hiện ra không.
Thực ra vừa nãy cô đã dùng tuệ nhãn thăm dò qua một lượt, trong cơ thể Cảnh Kiều Kiều đích thực không có quỷ nhập thân, chẳng qua triệu chứng này của Cảnh Kiều Kiều thực sự quỷ dị, cô không tin tà, muốn cuối cùng xác nhận thêm lần nữa mà thôi.
Nếu không có quỷ nhập thân, chỉ là hồn sống rời khỏi xác, vậy cứu người sẽ tương đối đơn giản hơn một chút, đỡ phải lo lắng cô và cả Cảnh Kiều Kiều sẽ bị đoạt xá.
Cô ngẩng đầu lên nhìn một vòng người đang vây xung quanh, tìm một hồi mới nhìn sang ông chủ tiệm cơm vừa nãy: “Có đũa không? Cảm phiền cho cháu một đôi đũa gỗ sạch, ồ đúng rồi, cần một bát nước tro tàu nữa.”
Ông chủ tiệm cơm không biết cô cần những thứ này làm gì, nhưng đều là mấy thứ thường gặp, cũng không đáng tiền, ông chủ liền đồng ý: “Cháu đợi đấy, chú đi lấy.”
Nữ quản lý tiệm net vẫn luôn mở nhạc lúc này cũng chạy tới, cô ta vội vàng giơ tay ngăn cản những vị khách còn muốn chen chúc về phía trước, lại nói với Châu Thiện: “Bạn học nhỏ, cô đã gọi 120 rồi, xe cấp cứu sắp sửa tới, giờ cháu đừng động tới cô bé ấy.”
Quản lý tiệm cũng là có ý tốt, ngộ nhỡ Cảnh Kiều Kiều bị Châu Thiện sờ soạng thành ra vấn đề gì đó ở đây, có nói thế nào cô ta cũng phải chịu trách nhiệm.
Châu Thiện nhàn nhạt nhìn cô ta một cái: “Cháu biết trung y.”
Quản lý im miệng không nói gì nữa, nhưng trong lòng không nén được lầm bầm vài câu, nhìn dáng vẻ này của cô, nào là bùa bình an nào là dây đỏ, còn cần đũa gỗ và nước tro tàu, nhìn thế nào cũng không giống trung y, ngược lại giống thần côn hơn!
Ông chủ tiệm cơm tốt bụng rất nhanh đã mang mọi thứ mà Châu Thiện cần tới, Châu Thiện cũng không khách sáo với ông ta, cảm ơn xong mới giơ tay đón lấy, cô dùng đũa ra sức kẹp chỗ ngón giữa buộc dây đỏ của Cảnh Kiều Kiều, dùng sức răng rắc, rất nhanh, đầu ngón tay Cảnh Kiều Kiều đã bị kẹp ra một dấu tím bầm.
Đám đông vây xem đều không nhịn được mà run lập cập, đúng thật là không nương tình dù chỉ một chút, thế này phải đau đến cỡ nào chứ. Nhưng mà cho dù đau như vậy, Cảnh Kiều Kiều vẫn cứ không tỉnh lại.
Sau khi nhìn thấy vết tím bầm không ngừng sâu thêm, toát ra ba vết máu Châu Thiện mới ngừng dùng sức, vứt đũa gỗ đi, đỡ đầu Cảnh Kiều Kiều dậy ngửa cổ rót bát nước tro tàu vào.
Lúc này, huyệt vị quan trọng trên người Cảnh Kiều Kiều đều bị phong bế, không thể rời khỏi xác, đũa gỗ ở huyệt Trung Xung lại ép hồn sống của cô ấy về gần tim phổi. Hồn sống còn muốn thoát ra, bèn chỉ có một con đường ra từ miệng, nhưng trên cổ họng lại có bùa bình an chặn lại, tro tàu là tinh túy khói lửa nhân gian, dương khí đầy đủ, một bát nước tro tàu này rót xuống, bổ sung dương khí thiếu hụt trong cơ thể cô ấy.
Chỗ mà nước tro tàu đi qua, hồn sống trốn tránh, rất nhanh, hồn sống muốn chạy thoát kia liền bị Châu Thiện ép trở lại trong cơ thể.
Lúc Châu Thiện nhìn lần nữa, tử khí trên mặt trên người Cảnh Kiều Kiều đã giảm đi không ít, vừa hay lúc này, xe cứu hộ cũng đã tới, người tốt bụng trong quán net cùng với nhân viên cứu hộ khiêng Cảnh Kiều Kiều lên băng ca, bởi vì là bạn cùng phòng, Châu Thiện bèn tự mình xung phong theo xe.
Trước khi rời khỏi quán net, cô tò mò quay đầu nhìn một cái, nhưng màn hình máy tính vừa nãy của Cảnh Kiều Kiều đã đen ngòm từ lâu, không nhìn ra được gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận