Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 69: Chương 69

Lợi dụng địa thế nhìn rõ ràng tình hình phân bố của người bên trong, mới vút vút mấy phát mấy viên đá bắn chính xác vào huyệt ngủ say của bọn họ.
Đợi sau khi nhìn thấy những cảnh sát đó nằm gục xuống bàn ngủ mê man, cô bé mới yên tâm xuống khỏi nóc nhà.
Đèn đang bật sáng, vừa hay tiện cho cô bé.
Cô bé chắp tay sau lưng đi thong thả đến nhà chính, bảy xác chết đã được chuyển đi, bên dưới đều dùng phấn làm dấu hiệu nho nhỏ, cho nên cô bé vừa liếc nhìn đã thấy được xà nhà mà những dấu hiệu đó nhắm chính xác tới.
Bảy hung hồn lúc còn sống chịu khổ chịu nạn trên xà nhà này, hung tính và âm khí của nó nghĩ thôi cũng biết.
Chỉ là kỳ lạ, cô bé tìm khắp nhà họ Diêu từ trên xuống dưới, cũng không tìm thấy nửa cái âm linh nào.
Không nên chứ, loại vụ án hung sát này, người bị hại thường sẽ hận hung thủ nhất, nếu hung thủ vẫn chưa quy án, người chết lòng có oán khí sẽ không đến được hoàng tuyền.
Bảy hồn phách đó không thể nào đi đầu thai, bọn họ rốt cuộc đi đâu rồi chứ?
Châu Thiện nghi hoặc nhíu đôi mày như trăng non.
Đường này không thông, Châu Thiện lại đổi sang phương hướng khác tiếp tục tìm kiếm.
Quần áo đỏ cúng ông táo chính là đại kỵ phong thủy, dễ nuôi ra ác quỷ nhất. Nếu một người mặc quần áo đỏ đi giày đỏ thì cũng thôi đi, nhưng mà bảy người, thế này khiến người ta không thể không nghi ngờ dụng tâm của hung thủ.
Hung thủ này khẳng định là thông hiểu đạo phong thủy, nói không chừng còn là một thầy phong thủy.
Hắn ta cố ý nuôi dưỡng lệ quỷ áo đỏ là vì cái gì?
Châu Thiện nhớ lại việc nuôi dưỡng tiểu quỷ dường như khá phổ biến ở giới nhân gian.
Nhưng lệ quỷ không giống với tiểu quỷ, tiểu quỷ lúc vừa được nuôi đều ngây thơ khờ dại, tuy có quỷ tính nhưng không nặng.
Lệ quỷ thì không giống vậy, chỉ cần người làm phép không chú ý một chút, chỉ sợ hắn lập tức sẽ bị thứ mình nuôi dưỡng ra nuốt chửng đến xương cốt cặn vụn cũng không còn.
Tiểu quỷ thôi đã tâm tính vô thường cực khó đối phó, càng đừng nói đến loại lệ quỷ oán khí đầy mình như thế này.
Rốt cuộc là ai mà lá gan lớn như vậy? Chẳng lẽ lá gan của những thầy phong thủy này đều được tiêm thuốc kích thích cho lớn hết rồi à?
Đáng tiếc tuệ nhãn này của Châu Thiện, thỉnh thoảng mới có thể nhìn thấy kiếp này kiếp sau một lần, lúc linh lúc không linh, nếu không cô bé nhìn một cái thì đã hiểu hết rồi.
Châu Thiện bất đắc dĩ lắc lư đầu, lấy ra một cái kéo trong túi, lấy một tờ giấy vàng, mấy phát đã cắt ra mấy hình người nhỏ có tay có chân, lại lấy bút chu sa chấm ra ngũ quan trên gương mặt giấy của bọn họ, cô bé nhẹ nhàng thổi một hơi vào người giấy, những người giấy đó liền sống lại toàn bộ.
“Đi giúp ta tìm bảy hung linh này.”
Cách mà cô bé dùng tương tự nhưng không giống với thuật “tán chỉ thành binh” của Hứa Chí Quốc, người giấy mà Hứa Chí Quốc làm ra chỉ là tai mắt của lão ta, mà không có thần trí, cũng chỉ có một chút cơ hội liên kết với lão, hơi không chú ý một chút sẽ đứt.
Nhưng lần này Châu Thiện mời tới lại là âm binh trên đường hoàng tuyền, những âm binh này quanh năm giao thiệp với hồn phách ở địa phủ, đều vô cùng quen thuộc với mùi vị khác nhau của mỗi hồn phách, để mà so sánh, công lực của cô bé tay ngang hơn nhiều so với những âm binh này.
Mấy người giấy nhỏ đó trịnh trọng gật đầu, rồi mới nhảy từ trên tay Châu Thiện xuống, nhẹ nhàng đáp đất.
Châu Thiện ôm quyền cười nói: “Làm phiền rồi, sau khi xong chuyện ta sẽ đốt thêm giấy tiền cho các vị.”
Âm binh vốn đã đi xa, nghe thấy câu “giấy tiền” này lại sốt sắng quay đầu, lần nữa dùng sức gật gật đầu.
Cô hồn dã quỷ không cam lòng sẽ không thể đi đầu thai chuyển thế, Diêm Vương sợ bọn họ gây rối sinh sự, mới mời gọi làm âm binh trên đường hoàng tuyền.
Bạn cần đăng nhập để bình luận