Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 287: Chương 287

Phía sau có tiếng động khác lạ.
Khâu Lỵ Hương cầm một túi nước ấm đẩy mở cửa ban công, định bước một chân vào thì nghe đoạn đối thoại như vậy, thoáng chốc sắc mặt trắng bệch, thẳng tắp ngã xuống đất. Trong một chốc nhà họ Lưu đều luống cuống tay chân, gọi 120, lái xe khỏi gara đưa đi bệnh viện.
Trong đầu Châu Thiện không ngừng hiện ra khuôn mặt cô gái thoa linh tê, Lưu Quân rất đẹp, cô gái thì hơi bình thường nhưng cũng khá xinh:
“Tại sao cô ta phải giả mạo Lưu Quân?”
Con trai thứ ba nhà họ Lưu nghe thắc mắc của Châu Thiện thì cười khẩy nói:
“Vì tiền chứ gì, Tiểu Quân là người thừa kế của nhà chúng tôi, nhiều tiền như vậy đổi lại là người khác thì có ai không động lòng?”
Châu Thiện kỳ lạ nhìn hắn:
“Lưu Quân là người thừa kế của nhà họ Lưu?”
Hơi vô lý, nhà họ Lưu có ba người con trai rồi, dù cha Lưu trọng nữ khinh nam cỡ nào cũng không nên bỏ qua ba người anh của cô ta, giao hết gia sản vào tay Lưu Quân. Hơn nữa Quan Tây trọng nam khinh nữ rất nặng, nhà họ Lưu là gia đình kinh doanh truyền thống, Châu Thiện nghe nói gia đình Quan Tây bình thường đều là con trai trưởng kế thừa gia nghiệp.
Xem bộ dáng của cha Lưu hẳn là hơi nể trọng con trai cả, thế thì chuyện này hơi phi lý.
Con trai thứ ba nhà họ Lưu tự biết lỡ mồm, vội vàng che miệng, có chút cố ý xoay chuyển đề tài, không nhắc lại câu vừa buột miệng.
Cha con nhà họ Lưu nhanh chóng đưa Khâu Lỵ Hương vào bệnh viện.
“Ông cho tôi tiền ngay bây giờ?”
Châu Thiện nhìn cha Lưu đưa chi phiếu, có chút không biết làm sao.
Cha Lưu gật đầu, nói:
“Tôi đã đưa tiền đặt cọc một triệu cho Triệu thiên sư, đây là tiền thanh toán. Vốn thỏa thuận xong việc sẽ chuyển vào tài khoản mà Triệu thiên sư cung cấp, nhưng trong tay tôi đang có chi phiếu, đưa thẳng cho Châu thiên sư cũng tiện lợi hơn.”
Châu Thiện nhìn con số trên chi phiếu, hút ngụm khí, Triệu Huy này lòng dạ hiểm độc còn hơn trong tưởng tượng của cô.
Châu Thiện đẩy tấm chi phiếu đi:
“Ông Lưu, tôi cứ cảm thấy việc này không phải đơn giản như vậy."
Nếu Lưu Quân do người giả trang thì âm khí trong nhà họ Lưu hợp lý, dù sao linh tê là vật chí âm, nhưng cô gái giả trang Lưu Quân thật sự chỉ vì quyền thừa kế của Lưu Quân nên mới giả làm Lưu Quân sao?
Lùi mười nghìn bước giả thiết, nếu cô ta muốn yên ổn đạt được quyền kế thừa thì nên sắm vai Lưu Quân cho tốt, nhưng cô ta làm cái gì? Giết chết cá chép, rùa đen, con cún, làm các hành động kỳ dị như vậy chẳng lẽ chỉ vì trút giận?
Trong đó có quá nhiều điểm đáng ngờ, Châu Thiện vẫn chưa làm rõ được, cô không muốn mấy chuyện cong quấn rắc rối, nên đến bây giờ vẫn không rõ manh mối.
Cha Lưu thở dài: “Hiện giờ biết con gái đáng thương của tôi không phải chết rồi sống lại, tuy rằng tiếc nuối, cũng xem như chấm dứt tâm sự của chúng tôi. Tôi mời đại sư đến vốn là vì thân thế của Tiểu Quân, nay đã rõ chân tướng thì chuyện này hãy dừng ở đây.”
Châu Thiện có chút không hiểu ra sao: “Nhưng tôi còn chưa kịp làm cái gì."
Châu Thiện cảm thấy âm khí nặng như vậy khá lạ, dùng một tấm bùa thăng dương lên người Lưu Quân, dùng linh tê có một điều quan trọng nhất là giữ âm khí trong người, bùa thăng dương của Châu Thiện vô tình làm giảm âm khí của ‘Lưu Quân’ nên phá ảo giác linh tê.
Nếu không phải như vậy e rằng khó phát hiện ra loại thuốc thần kỳ như linh tê.
Chỉ dùng một lá bùa nho nhỏ mà cha Lưu sẵn lòng cho cô ba triệu, quá khoa trương.
Nhà họ Lưu rốt cuộc giàu đến cỡ nào mà hào phóng thế?
Thái độ của cha Lưu hơi kỳ lạ, dường như không muốn Châu Thiện lại xen vào chuyện này, luôn miệng bảo sự tình dừng ở đây.
Bạn cần đăng nhập để bình luận