Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 326: Chương 326

Niên Dư khó tin nhìn Phó Kỳ Thâm vẫn ung dung.
Vẻ mặt Phó Kỳ Thâm hờ hững không có nhiều cảm xúc lúc này khóe môi hơi cong lên:
“Không, vì tôi tin cô ấy.”
Tin cô biết chừng mực, tin cô qua bao nhiêu năm đã có thể thoải mái ứng đối mọi việc.
Niên Dư không kiềm được lải nhải nói:
“Thầy trò cái quái gì, lừa ai đấy. Mới lớp mười đã yêu sớm, phụ huynh mà biết sẽ đánh chết.”
Phó Kỳ Thâm liếc qua Niên Dư, mỉm cười hiền hòa nhìn anh ta.
Trong đầu Niên Dư giống như nổ tung, phản xạ lùi ra sau, nguy hiểm, đây là trực giác nói cho anh ta.
Động tĩnh của sông Tân An hiển nhiên hấp dẫn một số lớn người kéo đến, cầu còn cấm xe đi qua, bọn họ đứng ở bờ sông chỉ trỏ nhìn vòng xoáy trong nước, có một số người cầm di động, máy chụp hình để chụp ảnh. Đài truyền hình cũng đến, khiêng camera đang ghi hình, tiếp sóng trực tiếp, để sự kiện vòng xoáy sông Tân An thành tin thời sự buổi trưa chiếu ra.
Về vòng xoáy này, phản ứng của dân chúng giống nhau, dưới sông Tân An chắc chắn giấu một con quái vật Loch Ness.
Qua hơn nữa tiếng vòng xoáy mới từ từ biến nhỏ, sông Tân An bình lặng trở lại. Mưa đã tạnh, ánh sáng mặt trời màu da cam chiếu rọi làm ấm nguyên con sông, dường như khoác lụa màu da cam cho nó, rất đẹp.
Châu Thiện xuống nước mười phút sau Niên Dư không kiềm được báo cảnh sát.
Cảnh sát lại đây phong tỏa mặt sông, mặc kệ phản ứng của Phó Kỳ Thâm, họ cử thuyền lặn xuống sưu tầm nhưng không thu hoạch được gì, dù sao sông Tân An quá sâu, khu vực này có mực nước sâu nhất.
Đang lúc Niên Dư sứt đầu mẻ trán thì phát hiện Phó Kỳ Thâm biến mất từ bao giờ.
Sau hai tiếng từ khi Châu Thiện mất tích, Niên Dư nhận được một tin nhắn: Đại sư Châu đã về nhà, hỏi anh khi nào gửi tiền thanh toán vào tài khoản của cô ấy. À, cô ấy dặn anh là các người chôn cất con mèo kia đàng hoàng thì cầu sẽ không xảy ra chuyện, hợp tác vui vẻ.
Tin nhắn này là người trung gian luôn liên hệ với Niên Dư gửi đến.
Niên Dư: Cảm ơn, tôi hợp tác không vui nổi, thuyền mà công an thuê còn đang trục vớt trên sông Tân An, cô bảo tôi nên giải thích thế nào?!
Người trung gian: Đó là chuyện của anh, dù sao tôi chỉ phụ trách thu tiền. Anh trai, anh đưa giá tiền thấp lắm rồi, nếu không phải hai ta quen biết tình cảm thì anh nghĩ sẽ có người trong hiệp hội nhận đơn hàng này sao? Còn là thiên sư tuổi trẻ có tài như Châu Thiện.
Niên Dư: Thẩm Băng, ông chú cô! (một loại chửi bậy giống như chửi cha mẹ)
Thẩm Băng: Tôi gửi địa chỉ nhà ông chú cho anh ngay, nhớ đừng vì tôi mà thương tiếc gì ông chú nhé.
Sắc mặt Châu Thiện nhợt nhạt nằm ngửa ở trên giường, vẻ mặt Phó Kỳ Thâm táo bạo nhưng vẫn cẩn thận bưng bát canh gừng đưa vào tay cô.
Châu Thiện còn giỡn được:
“Đồ đệ, ngoan."
Nào biết Phó Kỳ Thâm lạnh lùng lườm cô, lấy lại canh gừng.
Châu Thiện hơi lúng túng, cô hơi sợ thái độ này của Phó Kỳ Thâm.
Không khí càng thêm lúng túng, Châu Thiện cũng chỉ có thể hết sức khó xử nói giỡn:
“Tôi nói cho cậu biết nhé, cuộc làm ăn này tôi không bị lỗ đâu, thật đó. Ba ba già kia thích nghe thiền nhất, về sau phi thăng chắc chắn là đi Phật gia. Lần này tôi cứu nó, tôi không nói yêu cầu gì, chỉ bảo nó sau khi gặp tiếp dẫn tiên sứ tuyệt đối đừng đi cùng Phật gia, phải đi Đạo gia, nó đồng ý rồi, he he.”
Thiên Đình đã mấy trăm năm không có thần tiên phi thăng, có thể tưởng tượng nếu như ba ba già chạm đến thiên cơ thành công phi thăng sẽ tạo thành náo động lớn cỡ nào trên Thiên Đình. Bao nhiêu năm qua, Phật gia ở trần gian phồn vinh, Đạo giáo yếu thế, nếu thần tiên đầu tiên trong mấy trăm năm này phi thăng đi Đạo gia thì sẽ giúp phe Đạo gia thắng về một ván.
Bạn cần đăng nhập để bình luận