Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 144: Chương 144

Ngô Uyển Thanh mừng như điên, cô ấy có con, cô ấy sắp có đứa con ruột của mình! Cô ấy sẽ không bị mẹ chồng đay nghiến nữa, có thể đứng vững gót chân trong nhà họ Chân! Khổ tận cam lai là từ miêu tả tâm trạng hiện tại của Ngô Uyển Thanh.
Ngô Uyển Thanh mừng muốn khóc giơ tay lau đi nước mắt, lấy ra điện thoại di động nghẹn ngào báo tin cho chồng của mình là Chân Quảng.
Chân Quảng nghe tin Ngô Uyển Thanh mang thai thì mừng còn hơn chính cô ấy, lập tức bỏ hết công tác chạy đi bệnh viện nhân dân đón vợ.
Nhà họ Chân làm về buôn bán xi măng đá các thứ, xem như có chút tiền trong huyện La Hoa, cộng thêm Chân Quảng tuy không đẹp trai nhưng vóc dáng cao lớn, thương vợ, nên Ngô Uyển Thanh rất được các chị em bạn bè hâm mộ. Trừ quan hệ mẹ chồng nàng dâu và nỗi buồn không có con ra, Ngô Uyển Thanh đã có thể xem như người thắng cuộc đời.
Sau khi lên xe, hai vợ chồng nhìn nhau, không kiềm được vừa khóc vừa cười, Chân Quảng siêu hưng phấn nói:
“Anh sắp làm cha rồi.”
Ngô Uyển Thanh rưng rưng nước mắt gật đầu, kể lại chuyện phát sinh hôm nay, ngẫm nghĩ nói:
“Cô bé kia phỏng chừng là trung y, vừa nắm tay của em liền biết em mang thai.”
Chân Quảng suy tư nói:
“Nên cảm ơn cô bé ấy, nếu chúng ta không biết em mang thai, em thì động tay động chân, lỡ bị thương con của chúng ta thì làm sao.”
Ngô Uyển Thanh thẹn thùng mím môi cười:
“Anh nói gì kỳ, nhưng bác sĩ nói phôi thai của em xác thực không ổn định, tốt nhất là nằm trên giữ thai.”
Chân Quảng ôm đầu của cô ấy hôn một cái, cao giọng cười nói:
“Nằm trên giường giữ thai đã là gì? Với gia cảnh của chúng ta thì mười đứa cũng nuôi được.”
Hai vợ chồng vẻ mặt hớn hở tung tăng về nhà.
Vừa mở cửa lớn, Ngô Uyển Thanh bỗng nhớ đến cái gì, cau mày thở dài.
Việc này phải nói từ mẹ chồng của cô ấy, mấy năm nay cô ấy mãi chưa có con khiến mẹ chồng rất khó chịu, bình thường có việc hay không đều phải đay nghiến vài câu.
Lúc đầu Ngô Uyển Thanh còn ráng nhịn, nhưng lâu dần cũng sợ chồng sẽ chậm rãi nghiêng về phía mẹ chồng, nếu chồng thật sự lky hồn với cô ấy, tìm người khác sinh con thì biết làm sao? Không nói đâu xa, nếu ly hôn với chồng thì cô ấy không còn cuộc sống sung sướng có người giúp việc, tài xế hầu hạ như ở nhà họ Chân.
Ngô Uyển Thanh ngày đêm sốt ruột, mẹ của cô ấy cũng biết tâm sự của con gái mình, nên cung cấp một biện pháp, đó là cô ấy nhận nuôi một đứa con để có chỗ dựa.
Ngô Uyển Thanh ngẫm nghĩ kỹ cảm thấy đề nghị này có thể làm, thế là cô ấy thừa dịp chồng Chân Quảng còn chịu nghe lời mình nói, ngày đêm thổi gió bên gối, dần dà Chân Quảng ban đầu không muốn nhận nuôi đã thật sự tiếp thụ đề nghị này.
Thế là hai vợ chồng hỏi thăm trẻ con khỏe mạnh trong viện phúc lợi, nhưng Ngô Uyển Thanh chọn tới chọn lui, trong viện phúc lợi hoặc là đứa trẻ mang bệnh hoặc toàn là con gái.
Nhưng Ngô Uyển Thanh chỉ muốn con trai khỏe mạnh, chỉ có như vậy mới kế thừa sản nghiệp nhà họ Chân, mới khiến cô ấy đứng vững gót chân trong nhà.
Ngô Uyển Thanh hỏi thăm khắp nơi có bé trai khỏe mạnh không thì ông trời giúp cô ấy, đúng dịp có một cô gái bỏ học đi làm quay về nhà, là em gái họ của một người bạn gái thân thiết của Ngô Uyển Thanh.
Em họ ôm bụng bầu trở về từ chỗ làm, chính cô ta cũng không biết đứa bé trong bụng là của ai, cha mẹ của cô ta hết sức tức giận, cắt đứt quan hệ với em họ, mặc cho cô ta tự sinh tự diệt.
Không ngờ hôm sinh sản em họ bị xuất huyết chết đi, để lại đứa trẻ không biết cha, mất mẹ, hiện tại cha mẹ của cô ta nhìn bé trai do con gái liều mạng sinh ra thật không biết nên làm sao.Ngô Uyển Thanh giống như buồn ngủ được người tặng gối, mừng rỡ đưa hai trăm tệ cho cha mẹ của em họ làm bồi thường, liền ôm em bé về. Ngô Uyển Thanh sốt ruột, sợ bé trai khỏe mạnh bị người khác nhắm tới, thúc giục chồng làm xong thủ tục nhạn nuôi, quyết định việc này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận