Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 205: Chương 205

Đợi ông ta phản ứng lại, khách không mời mà đến đã ngồi xuống sô pha nhà ông ta, trên bàn trà còn có lá trà không nỡ uống do chính tay ông ta pha. Nhìn thấy cảnh tượng này, sắc mặt ông ta lập tức trắng bệch.
Trong hai đứa trẻ một nam một nữ này, dường như đều là cô gái đó làm chủ, biểu cảm của cô gái rất nghiêm túc, ngồi ngay ngắn ở đó, khiến người ta có một loại áp lực tâm lý không rõ lý do: “Nói hết chuyện ông biết được ra.”
Đôi mắt đẹp của cô khóa chặt trên người Trữ Chấn, Trữ Chấn phát giác mình căn bản không có năng lực từ chối cô gái này, chỉ có thể kinh hãi lắc đầu, trên mặt hiện rõ vẻ sợ hãi cùng cực: “Không, không thể nói.”
Giọng nói của cô gái mê hoặc: “Không cần sợ, nói đi.
Tâm lý của Trữ Chấn rất nhanh đã tan rã dưới thế công của Châu Thiện.
Thời kỳ dân quốc, thành phố Bình Viễn nắm giữ mạch máu kinh tế của tỉnh Giang, tại nơi núi sông xinh đẹp, nhân tài lớp lớp này, rất nhanh đã nổi lên tận mấy gia tộc lớn, mà chuyện làm ăn sắt thép lớn nhất, bị nhà họ Trữ thời bất giờ kiểm soát.
Nếu đã là sắt thép, tự nhiên không thể chỉ giới hạn trong sắt thép, nhà họ Trữ thỉnh thoảng cũng sẽ làm chút chuyện làm ăn súng ống đạn dược với quân phiệt, có thể nói là phát đạt hưng vượng.
Nhưng gia chủ nhà họ Trữ bấy giờ có một tâm bệnh, ông ta đã cưới tận mấy bà vợ bé, liên tiếp sinh được bảy đóa hoa, nhưng không được một mụn con trai nào.
Thành phố Bình Viễn lúc đó có một thần toán hiệu là Không gì không biết, ông ta ra giá cao mời vị thần toán đó về, muốn xem thử tại sao đến bây giờ mình vẫn không có con trai. Rất nhanh, thần toán liền nói cho ông ta biết bởi vì một vài chuyện làm ăn đen tối xấu xa của ông ta quá không có tính người tổn hại âm đức, quả báo chính là đến giờ không có con trai.
Trữ lão gia cắn răng, quyết định rửa tay chậu vàng, thề với trời rằng mình sẽ không bao giờ dính dáng đến chuyện làm ăn súng ống đạn dược nữa, để bày tỏ thái độ, ông ta còn mời thầy phong thủy đốt cho ông ta một mảnh vải để cầu ông trời nghe thấy.
Ông trời dường như đã nghe được lời cầu xin của ông ta, rất nhanh, người vợ bé mà ông ấy yêu thương nhất đã có thai, sau mười tháng, sinh ra một đôi bé trai khỏe mạnh, con lớn đặt tên là Trữ Song Phàn, con nhỏ đặt tên Trữ Song Hàn.
Điều đáng tiếc duy nhất chính là đứa con nhỏ trời sinh chân phải có hơi thọt, đi lại bất tiện.
Mấy năm mới đầu, Trữ lão gia cũng thật thà làm theo những gì mình đã thề, ở nhà hưởng thú vui gia đình, tuyệt đối không đụng chạm tới những chuyện làm ăn đó nữa.
Nhưng ông ta không làm, kiểu gì cũng có người tới cướp miếng bánh lớn này, Trữ lão gia rất nhanh đã tìm hiểu được quân phiệt liên hệ mật thiết với ông ta ban đầu đã liên lạc với nhà khác. Cộng thêm, từ sau khi nhà họ Trữ không động đến chuyện làm ăn súng ống đạn dược thì đã có chiều hướng xuống dốc, vô số người ở đó như hổ đói rình mồi.
Sau khi một mối làm ăn nữa của Trữ lão gia thất bại, rốt cục không nhịn được vị ngọt trước kia, lần nữa liên hệ với quân phiệt......
Đợi khi ông ta xong chuyện làm ăn về nhà, liền từ miệng vợ bé yêu quý nhất của ông ta nghe được tin dữ con trai lớn bệnh nặng nguy trong sớm tối.
Giờ ông ta mới hối hận không nguôi, tìm tới thầy phong thủy ban đầu kia khổ sở cầu xin.
Thầy phong thủy đó cũng rất bất đắc dĩ, Trữ lão gia thề thốt xong lại trở mặt, chuyện này rõ ràng là dối trời, không thể vãn hồi, ông ta được định sẵn phải mất đi một đứa con trai, nếu không biết hối cải, rất nhanh đứa con thứ hai cũng chẳng còn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận