Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 225: Chương 225

Phó Kỳ Thâm mở loa ngoài cho Châu Thiện cũng có thể nghe thấy âm thanh.
Đối phương là một người già hiền hòa:
“Alo? Là Châu tiên sinh phải không?”
Tiên sinh là tôn xưng với thầy phong thủy không phải đồng môn trong huyền môn, không giới hạn trong giới tính.
Đối phương rất nhanh liền chứng minh ý đồ tìm đến của mình.
Châu Thiện đã từng tìm hiểu sơ, huyền môn của Trung Quốc tuy không bằng ngày xưa, nhưng mà dù sao nội tình còn đó, cho nên huyền môn trong âm thầm vẫn phát triển khá thịnh vượng, có hệ thống đàng hoàng, thậm chí có Hiệp hội Khoa học Huyền học, trong đó hội viên trên cơ bản đều là thầy phong thủy.
Châu Thiện không quan tâm hiệp hội này nọ, thứ liên quan phong thủy thì có thể dính líu đến khoa học được sao?
Nhưng đa số thầy phong thủy ở Trung Quốc hiện giờ đều nhập hội, hoặc ít nhất có đăng ký trong hiệp hội. Châu Thiện cũng không ngoại lệ, từ khi cô đến thành phố Bình Viễn dần nổi tiếng thì những việc cô làm đều bị người cố ý theo dõi, nên cũng vào danh sách của hiệp hội.
Ông già gọi điện thoại cho Châu Thiện là người cầm lái của một thế gia phong thủy, tên là Trần Thiên Tông. Tiếng tăm của Trần Thiên Tông khá vang dội trong toàn bộ thủ đô, cành lá xum xuê, có tổng cộng bảy đệ tử, đệ tử nhỏ tuổi nhất cũng là người có thể chất đặc biệt nhất, thiên tư cao nhất, tên là Bạch Ngọc.
Người vừa rồi tìm tới cửa ăn nói bỗ bã là Bạch Ngọc.
Thì ra gần đây Trần Thiên Tông được một người bạn lâu năm nhờ giải quyết một chuyện, sau khi ông đồng ý mới phát hiện việc này hơi hóc búa, khó mà giải quyết. Bằng năng lực của mình, Trần Thiên Tông trước tiên kêu gọi một đám người đến hóa giải việc này, nhưng những thầy phong thủy này cũng chịu bó tay.
Ngay lúc này, Trần Thiên Tông nghe đại đệ tử nhắc đến Châu Thiện.
Nói về nhân duyên trong đó cũng khá sâu xa. Đại đệ tử của Trần Thiên Tông bình thường hoạt động ở phương nam, từng làm cố vấn phong thủy một năm cho nhà họ Phó, từ lâu đã nghe tiếng của Châu Thiện. Dù sao thầy phong thủy đều là hạng người tâm cao khí ngạo, đại đệ tử của Trần Thiên Tông tuy được nhà họ Phó đối đãi tôn kính nhưng hắn không mù, rất rõ ràng nhìn ra nhà họ Phó càng xem trọng Châu Thiện không có sư môn nửa đường giết ra.
Hắn không thể tiếp thụ sự đối đãi phân biệt này, về sau dưới cơn nóng giận xin từ chức, nhưng cái tên Châu Thiện bị hắn ghi nhớ kỹ.
Bởi vậy lúc Trần Thiên Tông cả ngày than thở vì việc kia, đại đệ tử lập tức đề cử Châu Thiện với ông.
Nếu Châu Thiện có thể giải quyết việc này, đã nói lên cô quả thật lợi hại không thể không phục, nếu cô cũng chịu bó tay thì đại đệ tử cũng có thể chấm dứt gút mắt trong lòng.
Châu Thiện cắn đũa suy nghĩ một hồi, hé môi liền từ chối: “Rất xin lỗi, tôi không có thời gian."
Việc này lỗi tại Trần Thiên Tông suy nghĩ không chu đáo. Bạch Ngọc là người khá kiêu ngạo, nghe thấy đại sư huynh có hơi hướm tôn sùng Châu Thiện, lại gắng hết sức tiến cử khiến cô ta không vui, sư phụ còn bắt cô ta chạy chân. Tuy Trần Thiên Tông có ý là Châu Thiện và Bạch Ngọc cùng là con gái, để cô ta tới cửa đi mời dễ tìm được đề tài, huống chi con gái thường dễ cảm thấy thân thiết với phái nữ hơn.
Ai biết ông đánh giá thấp tánh hiếu thắng của Bạch Ngọc, khiến hai người lần đầu gặp mặt đã kết mối thù không lớn không nhỏ. Bởi vì Bạch Ngọc mà Châu Thiện không có nhiều thiện cảm với Trần Thiên Tông.
Châu Thiện đang định ra hiệu cho Phó Kỳ Thâm cúp điện thoại, Trần Thiên Tông ở đầu dây bên kia cười khổ:
“Châu tiên sinh, việc này mà làm xong thì phí vất vả là ba triệu, dù không xong cũng sẽ không bạc đãi, năm trăm nghìn.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận