Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 264: Chương 264

Thẩm Quan Tâm không có thiên phú bẩm sinh, làm đại đệ tử của Trần Thiên Tông cũng nhờ vào năm xưa được ông nhặt, nói là sư phụ nhưng thật ra là cha nuôi, Trần Thiên Tông có ân tình nửa thầy nửa cha với anh ta. Nhưng Thẩm Quan Tâm không có thiên phú, Trần Thiên Tông dạy cỡ nào thì anh ta vẫn không thể bước qua ngưỡng cửa đạo phong thủy, xem phong thủy hay xem tướng toàn là hên xui, không khác gì với đám thần côn lừa bịp ở bên ngoài.
Thẩm Quan Tâm từng cảm thấy chính mình sẽ cho sư phụ mất mặt, cho nên mới rời khỏi thủ đô, đi tỉnh Giang, kết quả khi biết anh ta là đại đệ tử của Trần Thiên Tông thì mời làm cố vấn phong thủy, một năm qua Thẩm Quan Tâm trên cơ bản đều là hết ăn lại uống.
Cuối cùng Châu Thiện lại cơ duyên xảo hợp vạch trần Thẩm Quan Tâm, anh ta thế này mới xám xịt lại quay về thủ đô. Nhưng hai người không đánh không quen biết, Thẩm Quan Tâm luôn tôn sùng cô.
Châu Thiện câm nín gỡ tay của Thẩm Quan Tâm ra:
“Nhận cũng được, nhưng đừng mơ chia đều, anh phụ trách giật dây, đáp lời, nhận việc, đến lúc đó tôi chia tiền huê hồng 10% cho anh.”
"A?" Thẩm Quan Tâm xụ mặt xuống.
Lần này là con gái út Tô Triệu Mỹ được yêu thương nhất của nhà họ Tô ở thủ đô bị mất tích, cậu của Tô Triệu Mỹ là thị trưởng đương nhiệm của thủ đô, Tô Triệu Mỹ vừa mất tích liền lập án, nhưng đến hiện tại vẫn chưa có manh mối. Vừa đúng Thẩm Quan Tâm nghe anh họ mẹ của Tô Triệu Mỹ là cậu Hai Tô nhắc tới việc này, cậu Hai Tô tâng bốc bản lĩnh của Thẩm Quan Tâm với cha của Tô Triệu Mỹ, cha của Tô Triệu Mỹ nhiệt tình yêu cầu Thẩm Quan Tâm tìm giúp tung tích của con gái, Thẩm Quan Tâm bất đắc dĩ đành cứng da đầu nhận việc.
Cố tình trong bụng Thẩm Quan Tâm chỉ có nửa thùng nước, không thể vì chuyện này kinh động Trần Thiên Tông, nên tới cửa cầu Châu Thiện hỗ trợ.
Con người của Châu Thiện đôi khi cố chấp không nói lý, nhưng rất dễ tính đối với người nào mình nhìn thuận mắt. Mỗi lần Thẩm Quan Tâm nhờ giúp, tuy Châu Thiện luôn càu nhàu thật lâu nhưng cuối cùng vẫn đồng ý. Phải công nhận, giữa người với người chỉ thiếu chút nhân duyên.
Thí dụ như cô và Phó Kỳ Thâm hiện tại là không có chút xíu nhân duyên nào hết! Châu Thiện hùng hổ thầm nghĩ.
Thẩm Quan Tâm nhanh chóng dẫn Châu Thiện đến nhà họ Tô, cha mẹ của Tô Triệu Mỹ đều đang chờ. Cậu Hai Tô đã nói với họ lần này thầy phong thủy hỗ trợ tìm người không phải Thẩm Quan Tâm mà là một cô bé, tuy trong lòng hai người hoài nghi, nhưng chuyện liên quan an nguy của con gái nên từ sáng sớm đã đứng chờ ở cửa, nhìn đông ngó tây.
Khi Châu Thiện đến, cha mẹ của Tô Triệu Mỹ thầm nghĩ cô bé này quá nhỏ, rõ ràng đang tuổi cắp sách đến trường, bề ngoài trắng trẻo xinh đẹp mà sao dính líu đến mấy trò bàng môn tả đạo này.
Châu Thiện lại gần nhìn sơ tướng mạo của hai người, mím môi, đặc biệt nhìn kỹ mẹ của Tô Triệu Mỹ là Cẩu Phương Vân:
“Cung con cái của bà hơi không yên ổn.”
Trái tim Cẩu Phương Vân treo cao:
“Vì sao thế?”
“Sao Bắc Đẩu ở cung con cái có một vằn, số phận đã định chỉ có một con gái. Nằm tằm của bà xanh đen tổn hại, chứng minh năm nay cung con cái của bà gặp sao xấu chiếm giữ, con gái duy nhất của bà gặp tai không thuận lợi, bị nạn lớn ứng số phận, còn là số phải chết. Nếu vượt qua được thì đời này tự nhiên xuôi gió xuôi nước, nếu không qua nổi thì tôi cũng không thể kéo người ra khỏi âm ty cho bà. Hơn nữa tôi thấy sao xấu trên nằm tằm của bà có xu hướng từ Thất Sát đổi thành Phá Quân, đây không phải điều tốt, Thất Sát còn đỡ chút, cùng lắm là tàn tật, nếu như chuyển thành Phá Quân thì đời này không có con cái đưa tang cho hai vợ chồng bà.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận