Nữ Thần Côn Huyền Học Trọng Sinh Thập Niên 90

Chương 288: Chương 288

Vì thái độ của cha Lưu nên Châu Thiện đành cầm chi phiếu chào từ biệt, ở lại nhà họ Lưu còn chưa tới năm tiếng.
Đây là lần kiếm tiền dễ nhất của cô từ trước đến nay.
Nhưng Châu Thiện không vui vẻ như trong tưởng tượng, mà là vừa đi vừa nhíu mày:
“Tôi cuối cùng cảm thấy mình xem nhẹ cái gì."
Phó Kỳ Thâm dịu dàng an ủi cô:
“Sự tình rất nhanh liền sẽ được phơi bày."
Bởi vì Khâu Lỵ Hương té xỉu, nhà họ Lưu rơi vào rối ren nên không ai tiễn hai người, Châu Thiện và Phó Kỳ Thâm dọc theo đường lát đá đi hơn mười phút mới đi ra khu dân cư Hạnh Phúc.
Vừa ra khỏi cổng khu dân cư Hạnh Phúc, Châu Thiện phát hiện có luồng gió mạnh ập đến sau lưng, cô thói quen đỡ đòn.
Châu Thiện quay đầu thì thấy cô gái giả làm Lưu Quân hung hăng vỗ chưởng, nghiến răng nói:
“Lỗi tại tụi mày phá hủy mọi thứ!”
Châu Thiện lén ra hiệu, Phó Kỳ Thâm nhanh chóng hiểu ý của cô, giơ tay chặt đánh xỉu cô gái, sau đó hai người xấu xa kẹp người ta vào giữa, chọn lối đi không có người.
Chỗ tốt của thành phố Lộc Tuyền lúc này thể hiện ra, đất rộng người thưa, thêm vào khu dân cư Hạnh Phúc vốn hơi hẻo lánh, ban ngày cũng không thấy ai. Châu Thiện tìm một công viên, đưa người vào cái chòi ở sâu bên trong, hai người khoanh tay trước ngực chờ cô gái tỉnh lại.
Phó Kỳ Thâm có chừng mực, lại qua năm phút thì cô gái tỉnh lại.
Châu Thiện lạnh nhạt nói:
"Cuối cùng tỉnh rồi."
Cô gái ban đầu còn mờ mịt, khi phản ứng lại thì muốn trốn, nhưng Châu Thiện sớm dùng biện pháp đối phó Thường Đức Minh là dùng cục đá lập một trận pháp ở vị trí Lục Hòa, nhốt cô gái ở trong đó.
Cô gái vỗ mạnh lá chắn vô hình, thẹn quá thành giận:
“Đồ xấu xa hèn hạ!”
Châu Thiện cố ý châm chọc cô ta:
“Còn cô giả làm Lưu Quân âm mưu cướp gia sản của cô ấy chẳng phải càng hèn hạ hơn tôi sao?”
Diêu Tố Thu kinh ngạc nói:
“Mày thì biết gì.”
Huyền học có năm thuật gồm núi, y, mệnh, bặc, tướng, năm thuật này đã thành trường phái, Điền Nam nhà họ Diêu là chi nhánh ‘y’ trong ngũ thuật, cái gọi là thầy thuốc, chủ yếu là phối dược. Diêu Tố Thu đắp linh tê lên mặt là điều phối từ phương thuốc tổ truyền mà cô ta ăn trộm được.
Diêu Tố Thu từ bỏ chống cự, ôm chân ngồi dưới đất:
“Hai người rốt cuộc có quan hệ gì với nhà họ Lưu?”
Châu Thiện ý thức được dường như Diêu Tố Thu hiểu lầm cái gì, vội vàng chối bỏ quan hệ với nhà họ Lưu, biểu thị chính mình chỉ là quan hệ thuê mướn, hiện tại nhiệm vụ hoàn thành, không ai nợ ai.
Không biết Diêu Tố Thu có tin hay không, cô ta chậm rãi kể một câu chuyện xa xưa.
Điền Nam nhà họ Diêu và Tấn Trung nhà họ Khâu đời đời thân thiết, từ thời dân quốc và xưa hơn nữa hai người đều là thế gia phong thủy tiếng tăm lừng lẫy, nhà họ Khâu theo trường phái bặc, người nhà họ Diêu theo trường phái y, một người hỏi cát hung, một người bắt âm dương, hai người hợp tác thân thiết khăng khít. Lúc hai nhà thân thiết nhất thì có lập khế kim an, muốn đời đời làm thông gia với nhau. Thời dân quốc, hai nhà cùng đầu vào Phát Khâu tướng quân Tôn Điện Anh, thuở ấy tổ tiên của nhà họ Diêu và Lưu đều là người tài ba dưới tay Tôn Điện Anh.
Về sau Tôn Điện Anh không được chết tốt, cây đổ bầy khỉ tan, chiến hỏa dấy lên, con cháu nhà họ Diêu chết gần hết, chỉ còn một nhánh. Nhà họ Khâu dọn đến Tấn Trung, hai nhà dần ít liên hệ, nhưng khế kim lan vẫn còn giữ.
Đến đời cha của Diêu Tố Thu thì nhà họ Diêu chỉ còn một mình ông. Nhà họ Khâu đông con cái hơn, bọn họ không còn tụ tập thuật ‘bặc’ nữa, ngược lại trở thành cá mập trong ngành than đá ở Tấn Trung.
Bạn cần đăng nhập để bình luận