Long Phù

Chương 1008: Vạch trần bí mật (2)

Chương 1008: Vạch trần bí mật (2)
- Vâng.
Sắc mặt Hồng Văn Đỉnh kinh nghi bất định, hắn đối mặt với Cổ Trần Sa sâu không lường được, trong lòng kỳ thật rất thấp thỏm bất an.
- Đi, tới trung tâm của Tiểu Thần Châu này, vào Thương Sinh Hóa Long Tháp ta kiến tạo.
Cổ Trần Sa gọi một tiếng, sau đó bay lên, Hồng Văn Đỉnh nào dám cự tuyệt, tất nhiên là phải đi theo phía sau.
Trung tâm tầng cao nhất của Thương Sinh Hóa Long Tháp ở trung tâm, Cổ Trần Sa nhìn phong cảnh xung quanh và Tiểu Thần Châu mà mình sáng lập:
- vị trí của Thương Sinh Hóa Long Tháp này chính là trung tâm của Nghiệt Châu trong Thần Châu, chỗ Vô Để Nghiệt Hải, từ xưa đến nay, câu thông Ma vực, ma tai chính là bùng nổ từ trong đó. Ngươi cũng đến từ ma ngục, có cái nhìn thế nào về ma tai lần này?
- Tĩnh Tiên Ti tất có thể ngăn cản ma tai, thừa thế mà lên trong tai nạn, thành tựu bá nghiệp bất thế.
Hồng Văn Đỉnh lên tiếng nịnh hót.
- Ngươi ở trong Ma vực cũng có rất nhiều đồng đạo, đều bị đày vào trong đó, mỗi tu sĩ đều có một thân bản sự giết chóc, chiến đấu vô song, ngươi có thể đón họ ra, cũng thành một bộ phận trong Tiểu Thần Châu này, thế nào?
Cổ Trần Sa hỏi.
- Cái này...
Hồng Văn Đỉnh do dự:
- Trong Ma vực đúng là có không ít đồng đạo, nhưng có thể bị đày vào Ma vực, có thể sinh tồn, ai nấy đều là hạng cùng hung cực ác, bướng bỉnh bất tuân, hơn nữa thủ đoạn thông thiên, làm sao ta chỉ huy được.
- Là đạo lý này.
Cổ Trần Sa gật đầu:
- Có điều ta nghe nói các tu sĩ bị lưu đày trong Ma vực đã kết thành một liên minh, được một người cực kỳ lợi hại thống trị, Văn Đỉnh huynh ngươi có biết bí mật gì về nhân vật lợi hại đó không?
- Cái này thì thuộc hạ không biết, Ma vực vô cùng vô tận, chia làm vô số thứ nguyên vị diện và thế giới, từ xưa tới nay không thể đo đạc, có thể là thế lực ở Ma vực khác?
Hồng Văn Đỉnh lắc đầu.
- Thế à?
Cổ Trần Sa mỉm cười:
- Ta lại biết, Văn Đỉnh huynh là thuộc hạ đắc lực dưới tay Tiên Chủ. Tiên Chủ là nữ tử, ở trong Ma vực ngay cả Ma Thánh cũng cực kỳ sợ hãi, nghe đồn tu vi của nàng ta sâu không lường được, cái ngươi thấy chỉ là phân thân của Tiên Chủ, ngươi chưa từng nhìn thấy chân thân của Tiên Chủ, có phải thế không?
- Ngươi...
Hồng Văn Đỉnh dường như nhìn thấy chuyện đáng sợ nhất trên thế giới này:
- Sao ngươi lại biết Tiên Chủ, đừng hại ta, ngươi đừng hại ta.
Với tu vi hiện tại của hắn, cũng có chút thất thố.
- Ta đã âm thầm nhìn trộm tất cả ký ức của Văn Đỉnh huynh, có điều thủ đoạn của ta cao minh, Văn Đỉnh huynh không phát hiện ra được mà thôi, hơn nữa trong ký ức của ngươi, ký ức về Tiên Chủ vô cùng mơ hồ, hiển nhiên là cấm chế dùng thủ đoạn cực kỳ cao thâm bố trí ra, cũng may thủ đoạn của ta cũng không yếu, cho dù là Tiên Chủ cũng khó có thể tính toán được ta, cho nên ta nhìn trộm được một bộ phận bí mật rồi, thế nào?
Lần này Cổ Trần Sa nói toạc ra bí mật này, chính là không muốn Hồng Văn Đỉnh xuất hiện biến số, hơn nữa hắn cũng vô cùng tò mò đối với Tiên Chủ.
- Không ngờ thủ đoạn của Vương gia đã cao minh đến cảnh giới này, ta có thể nói cho dù là thần, nhìn trộm ký ức của ta cũng không nhìn được thấy Tiên Chủ.
Hồng Văn Đỉnh vẫn có chút sợ hãi:
- Hiện giờ Vương gia đã biết bí mật trên người ta, vậy xin lập tức giết ta đi.
- Ồ? Ngươi ngay cả chết còn không sợ, không ngờ lại sợ Tiên Chủ à?
Cổ Trần Sa cũng có chút tò mò.
- Thủ đoạn của Tiên Chủ, tuyệt đối không phải chúng ta có khả năng tưởng tượng, phản bội Tiên Chủ, muốn chết cũng không được, Tiên Chủ đã tham ngộ bí mật của sinh tử tuyệt đối, nàng ta là Vạn tiên chi chủ chân chính.
Hồng Văn Đỉnh đột nhiên nói.
- Ồ? Cũng chưa chắc. Chẳng lẽ nàng ta còn lợi hại hơn cả Tam Đại Thiên Tôn à?
Cổ Trần Sa cười nói:
- Ta có được ký ức của rất nhiều thánh hiền thượng cổ, lại không nghe nói có nhân vật Tiên Chủ này.
- Ta chưa được thấy thủ đoạn của Tam Đại Thiên Tôn, nhưng ở trong lòng ta, Tiên Chủ chính là vô địch.
Hồng Văn Đỉnh dường như đã nhận định chân lý nào đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận