Long Phù

Chương 882: Xua hổ nuốt sói (2)

Chương 882: Xua hổ nuốt sói (2)
- Bắt giữ Hồng Mông Thụ?
Võ Đế mỉm cười:
- Nói vô cùng kì diệu, Hồng Mông Thụ còn cường đại hơn Hồng Hoang Long Môn, Tế Thiên Phù Chiếu cộng lại rất nhiều, sinh ra từng thế giới, vô số Tiên Thiên Linh Bảo, Tam Đại Thiên Tôn ngay cả Hồng Hoang Long Môn và Tế Thiên Phù Chiếu cũng không thể khống chế, lại muốn bắt giữ Hồng Mông Thụ, quả thực là si tâm vọng tưởng, ba hoa bốc phét mà thôi, đương nhiên là có khả năng bọn họ hái được một số thứ trên Hồng Mông Thụ mà thôi. Có một số thứ ngưng kết ra trên Hồng Mông Thụ, bản thân thực lực đã không kém Tam Đại Thiên Tôn, nếu Tam Đại Thiên Tôn có thể đạt được, chẳng khác nào là trở thành Tứ Đại Thiên Tôn, thế thì khủng bố rồi. Mỗi lần định vị được Hồng Mông Thụ, từ trên cây đó đạt được bảo bối, đều là chuyện cực kỳ nguy hiểm. Tam Đại Thiên Tôn đương nhiên phải sử dụng toàn lực, không rút ra được bất kỳ tinh lực gì, nhưng sau khi bọn họ thành công, lực lượng càng tăng, vậy càng nguy hiểm. Nếu ta đoán không sai, thọ mệnh của Tam Đại Thiên Tôn cũng không phải vô cùng vô tận, từ thời đại viễn cổ bọn họ đã tồn tại cho đến bây giờ, thật đã sớm nên vẫn lạc, lần này có khả năng là lại tìm được thứ gia tăng thọ mệnh rồi.
- Tóm lại một câu, hiện tại là thời cơ tốt nhất giết chết Đấu Thập Cửu.
Cổ Trần Sa nói:
- Trên người hắn có Dưỡng Long Tâm Pháp, Tạo Long Tâm Pháp, còn có rất nhiều bảo bối, sau khi bắt hắn, có thể luyện hóa ra ký ức. Tuy kẻ này có rất nhiều hóa thân ở bên ngoài, nhưng Tĩnh Tiên Ti ta có Thiên Vu Chú Sát Thuật của Hình Khung Thị viễn cổ, thông qua phân thân của hắn có thể trực tiếp nguyền rủa bản thể.
- Dưỡng Long Tâm Pháp, Tạo Long Tâm Pháp!
Mắt Võ Đế lóe sáng:
- Trẫm cũng có Dưỡng Long Tâm Pháp bản, năm đó trẫm từng tiến vào Hồng Hoang Long Môn, tới được tầng thứ nhất, học được Dưỡng Long Tâm Pháp, chưa tiến vào tầng thứ hai để lấy Tạo Long Tâm Pháp, nếu trẫm nắm giữ Tạo Long Tâm Pháp, sợ rằng thiên hạ hiện tại đã không phải thế này. Những thuộc hạ đó của trẫm cũng không đến nỗi phải vẫn lạc, vì trẫm mà tuẫn quốc.
Năm đó dưới tay bộ hạ cao thủ nhiều như mây, hơn nữa trung thành và tận tâm, nhưng cũng không ngăn cản được ma tai bùng nổ, Man tộc xâm nhập, Yêu tộc hoành hành, cộng thêm Tiên Đạo âm thầm giảo sát, đế quốc to lớn như vậy lại bị hủy trong chốc lát.
- Dù sao giết chết Đấu Thập Cửu, Tĩnh Tiên Ti ta cũng là trừ hại cho thiên hạ, cũng có thể đạt được hoàn Dưỡng Long Tâm Pháp và Tạo Long Tâm Pháp bản hoàn chỉnh, mà ngươi Võ Đế cũng vậy, còn có thể trả thù sự ám toán của Tam Đại Thiên Tôn năm đó. Với thực lực năm đó của Võ Đế, trừ cao thủ cấp bậc Thiên Tôn có thể tạo thành thương tổn đối với ngươi ra, người khác là rất khó.
Cổ Trần Sa lại dụ hoặc.
- Tiểu bối, ngươi cũng biết tính toán đấy.
Võ Đế cười lạnh liên tục:
- Trẫm thủy chung muốn nhất thống thiên hạ, lấy lại giang sơn đã mất của mình, mà Tĩnh Tiên Ti Tĩnh Tiên Ti thủy chung là kẻ địch của trẫm. Hiện tại trẫm có thể một mình bắt tiểu tử này, việc gì phải chia lãi ngươi.
- Vậy cũng không sao, Võ Đế cứ đi đi.
Cổ Trần Sa không thèm quan tâm:
- Bổn ý của ta cũng chính là để ngươi và Đấu Thập Cửu lưỡng bại câu thương, ta đến nhặt tiện nghi, tốt nhất là ngay cả ngươi cũng trấn áp luôn, vậy thì càng hoàn mỹ.
- Tiểu bối, ngươi cũng rất thành thật.
Võ Đế hơi giật mình:
- Ngươi cho rằng trẫm không nhìn ra chút tâm tư này của ngươi à?
- Nhìn thấu thì đã sao?
Cổ Trần Sa không thèm quan tâm:
- Đây là dương mưu, ta biết tất cả tu hành của Võ Đế ngươi đều thành lập trên cơ sở của Dưỡng Long Tâm Pháp, Hóa Long Tháp từng được dựng nên cũng vậy, ngươi từng tiến vào Hồng Hoang Long Môn, tham ngộ sự huyền diệu của chí bảo vô thượng này, đáng tiếc lại không hoàn thiện, hiện tại muốn khôi phục thực lực, hơn nữa đã tốt còn cố tốt hơn nữa, vậy cần phải có được Tạo Long Tâm Pháp, Tạo Long Tâm Pháp này đối với ngươi mà nói, chính là chén nước trong trước mặt người khát, chén cơm trước mặt người đói.
- Ngươi nói không sai, ở trước mặt trẫm, tất cả âm mưu quỷ kế đều không có tác dụng, chỉ độc có dương mưu là thể khiến trẫm không thể không mắc mưu.
Võ Đế mang theo giọng tán thưởng:
- Năm đó trẫm thống nhất thiên hạ, chu toàn với các loại kẻ địch, âm mưu quỷ kế gì mà chưa từng thấy? Có điều trẫm nhìn ngươi, loáng thoáng có phong phạm hoàng giả, cũng được tính là nhân vật thống trị thiên hạ. Phụ thân của ngươi không ngờ lập Cổ Huyền Sa đó làm Thái tử chứ không phải lập ngươi, trẫm cũng thực sự vừa không hiểu lại tiếc nuối.
- Nếu ngươi có thể hiểu thì đã không bị Tam Đại Thiên Tôn bức bách đến mức này.
Cổ Trần Sa không hề nhún nhường ngôn từ với Võ Đế.
- Tiểu bối, lá gan của ngươi đủ lớn đấy, trẫm sớm muộn gì cũng sẽ hàng phục ngươi, khiến ngươi phải làm thần tử của trẫm, thành thật giành chính quyền cho trẫm. Giang sơn cẩm tú này, Thần Châu Đại Lục này thủy chung là của trẫm.
Ánh mắt của Võ Đế như ưng trên trời cao,
- Đi thôi, theo trẫm cùng đi trảm sát Đấu Thập Cửu, ngươi muốn đứng ngoài chuyện, tọa sơn quan hổ đấu thì không thể đâu. Trên người Đấu Thập Cửu có rất nhiều thủ đoạn, phản kích trước khi chết của con trai Thiên Tôn, sợ rằng ngay cả thần cũng không chịu nổi, trẫm cũng cần ngươi ngăn cản một chút.
- Như ngươi mong muốn.
Cổ Trần Sa cười khẽ:
- Võ Đế, trước mắt Đấu Thập Cửu này chính là một con mồi, hai con sói chúng ta trước tiên cướp con mồi này tới tay đã rồi tính.
- Lời này cũng chính xác.
Võ Đế vung tay áo, một cỗ lực lượng bao phủ toàn bộ phủ tổng đốc, phòng ngừa để Đấu Thập Cửu chạy trốn, sau đó trực tiếp tiến vào trong.
Cổ Trần Sa cũng cùng hắn tiến vào.
Trong nháy mắt đi vào, bọn họ liền cảm ứng được Đấu Thập Cửu.
Lúc này, Đấu Thập Cửu ở trong phủ tổng đốc, không ngờ đang câu kết làm bậy với nữ nhi của Tổng đốc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận