Long Phù

Chương 225: Hoàng Đế hỏi (1)

Chương 225: Hoàng Đế hỏi (1)
- Các ngươi lập tức đến hành cung ở Thừa Thiên Quan.
Thánh chỉ rất đơn giản, chỉ một câu nói như vậy.
Cổ Trần Sa tiếp chỉ, lập tức nói:
- Nghĩa Minh, thành trì này giao cho ngươi quản lý, tận lực chiêu đãi thế huynh, chờ ta trở lại.
Hắn là tuyệt đối tin Nghĩa Minh, nô bộc nào cũng không thể trung thành hơn hắn được.
- Chủ nhân yên tâm.
Nghĩa Minh khom người.
Thạch Trung Thiện mỉm cười, hắn là người biết bí mật bên trong, Nghĩa Minh kia tu thành Đạo cảnh thất biến, dùng tu vi như vậy, có thể chống đỡ một thế gia, nếu như hiệu lực triều đình, có thể sắc phong tước vị, bây giờ lại bị Cổ Trần Sa hàng phục, hoàng tử khác cũng không có người hầu mạnh mẽ như vậy, có chẳng qua là khách khanh, nói chuyện cần cực kỳ khách khí.
- Thế huynh, ta phải lên đường, ngươi không cần khách khí, sau này thái ấp của ta chính là nhà của ngươi.
Cổ Trần Sa ở sự tình chiêu hiền đãi sĩ, tuyệt đối không cầm cái giá Vương gia.
- Muốn dùng cái gì cứ nói với Nghĩa Minh.
- Vương gia quá lời.
Thạch Trung Thiện vội vàng ôm quyền, lộ ra rất tao nhã, phong độ nhẹ nhàng.
Cổ Trần Sa thu thập một chút, sau đó lập tức lên đường.
Hắn không dùng ngựa, cũng không mang tùy tùng, càng không dùng Đại Long Khải bay lượn, mà tự mình chạy đi, xem tốc độ của mình như thế nào.
Sưu sưu sưu!
Trên đường nhanh chóng bôn tẩu, hắn toàn lực triển khai tốc độ, nhanh như thiểm điện, hầu như mọi người nhìn không thấy bóng dáng của hắn, chỉ cảm thấy một trận gió thổi qua, dù không bay trên trời, tốc độ cũng vượt qua phi điểu.
Hắn là muốn quen thuộc năng lực của Đạo cảnh nhị biến Cửu Ngưu Nhị Hổ, lực lượng huyết nhục khổng lồ vận chuyển, vừa sải bước đi ra chính là mấy trượng, thậm chí mười trượng, gặp nước sông, trực tiếp lướt sóng đi qua.
Lúc trước hắn ở trên kênh đào gặp Hắc Sát Biên Bức ám sát, thì hâm mộ khả năng lướt sóng của đối phương, bây giờ cùng đối phương ở một cảnh giới, hơn nữa năng lực thực chiến cao hơn Hắc Sát Biên Bức đâu chỉ mười lần.
Dù không dựa vào Đại Long Khải, hiện tại hắn cũng có thể xem núi non sông ngòi như không có gì.
Hơn nữa hắn vận chuyển bí pháp Nhật Nguyệt Long, phun ra nuốt vào linh khí, mỗi lần phun ra nuốt vào, vô số linh khí bị thu lấy, trong nháy mắt nhét đầy xương cốt tứ chi, da lông biểu bì, tựa hồ có thể duy trì thời gian rất dài.
Nếu là Đạo cảnh nhất biến, linh khí không dung nhập biểu bì, thời gian dài bôn tẩu sẽ mệt mỏi, nhất định phải nghỉ ngơi. Ví dụ như Cổ Trần Sa ở trước kia, một hơi bôn tẩu tám trăm dặm phải dừng lại nghỉ ngơi một chút, mà bây giờ bôn tẩu một ngày, không sai biệt lắm đã ba nghìn dặm, nhưng vẫn còn thừa lực, chẳng qua gân cốt có chút nhức mỏi mà thôi.
- Đến cảnh giới này mới biết được, Đạo cảnh tam biến Đồng Bì Thiết Cốt có thể nói là ác ma chém giết trên chiến trường.
Cổ Trần Sa âm thầm tính toán, Đạo cảnh nhị biến thời gian dài lao nhanh, tuy khí tức có thể duy trì, nhưng gân cốt vẫn sẽ nhức mỏi, nhưng tam biến Đồng Bì Thiết Cốt, lại hoàn toàn không biết nhức mỏi, dùng ở trên chiến trường chém giết, tới bao nhiêu binh sĩ cũng chỉ chịu chết.
Khó trách Nguyên Soái Man tộc phải là Đạo cảnh tam biến mới có thể đảm đương.
Đao thương bất nhập, không biết mệt mỏi, lực lớn vô tận, loại nhân vật này lên chiến trường là cực kỳ đáng sợ.
Thừa Thiên Quan đang ở trước mắt, Cổ Trần Sa đình chỉ lao nhanh, mà thả chậm bước chân vào quan, trên đường đi hắn chứng kiến rất nhiều cao thủ võ lâm xâm nhập Man Hoang, rất nhiều người không để ý kinh thế hãi tục, thi triển võ công chạy vội, rất nhiều thương đội như nước chảy, rõ ràng so với thời điểm mình xuất quan thì hơn gấp mười lần.
Con đường ở quan ngoại khuếch trương, vô số chợ phiên, lăng bảo... đột ngột từ mặt đất mọc lên, kiến thiết khí thế ngất trời, rất nhiều vật tư từ Man Hoang thu hoạch được đều mua bán ở đây, cùng lúc đó, nhiều đội binh sĩ tuần tra, ngay ngắn trật tự, không người nào dám ép mua ép bán, càng không có cướp bóc phát sinh, cho dù là cao thủ cũng phải tuân thủ trật tự không dám làm ẩu.
- Thật mạnh!
Cổ Trần Sa âm thầm quan sát, phát hiện trong chợ phiên ở quan ngoại lại có Đạo cảnh lục biến Luyện Khí Thành Cương trở lên xuất hiện, nhưng những gia hỏa này đều giả bộ như người bình thường, cò kè mặc cả:
- Xem ra một vài người thế ngoại tu hành cũng bị hấp dẫn, bước chân vào thế tục. Man Hoang có vô số linh dược khoáng thạch bảo bối, bọn hắn luyện đan tu hành cũng cần, tự mình đi thu thập quá phiền toái, tới đây mua sắm sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
Thái cổ Thất Thập Nhị Tiên Môn, cao cao tại thượng, bao quát hồng trần, không biết có bao nhiêu cao thủ giấu ở trong đó, hiện tại cũng có đệ tử nhảy ra.
- Thế cục thật loạn.
Hắn lắc đầu:
- Chỉ hy vọng những người này không nên làm ẩu, phá hư dân chúng sinh hoạt.
Tiến vào quan nội, hắn đưa ra lệnh bài, được binh sĩ dẫn tới dịch trạm nghỉ ngơi, chờ đợi Thiên Phù Đại Đế triệu kiến.
Thời điểm hắn nhập quan, có hai nam nữ ở trong chợ phiên chọn lựa dược liệu nhìn chằm chằm bóng lưng của hắn, nam nữ đều rất trẻ tuổi, cực kỳ tuấn mỹ, ăn mặc giống như đệ tử phú hào, nhưng chỉ cần là cao thủ đều sẽ nhìn ra khí chất của bọn hắn tuyệt đối không phải người trong hồng trần.
- Sư huynh, vừa rồi đi vào chính là Thập Cửu hoàng tử?
Mi tâm của nữ tử có một chấm đỏ nói.
- Người này khí huyết mạnh mẽ, tu vi Đạo cảnh nhị biến, nhưng lại hơn xa đệ tử nội môn.
- Hắn dù sao cũng là nhi tử của Thiên Phù Đại Đế.
Nam tử ngắm nghía một tảng đá, tảng đá này màu ửng đỏ, bên trong lay động, tựa hồ có thanh âm chất lỏng:
- Lần này cao tầng môn phái để chúng ta xuất thế, vào hồng trần rèn luyện, quyết không thể lãnh đạm, nhất định phải làm ra công tích. Tìm kiếm một ít người có tư chất, độ nhập môn phái, đại loạn buông xuống, nhưng cũng là cơ hội, bởi vì người tuân theo thiên địa số mệnh cũng sẽ ra đời, chỉ cần có thể sớm nhét vào trong chúng ta, môn phái sẽ phát triển lớn mạnh. Hắc hắc... Đáng tiếc chính là, năm đó Thiên Địa Huyền Môn không thể triệt để mời chào Cổ Đạp Tiên, bằng không hiện tại đã sớm nhất thống Thất Thập Nhị Tiên Môn rồi.
- Ta ngược lại trông thấy mấy người tư chất rất tốt, nhưng còn cần quan sát một hồi, nhìn ra chân tướng của bọn hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận