Long Phù

Chương 663: Bốn bên bàn bạc (1)

Chương 663: Bốn bên bàn bạc (1)
- Cục diện triều đình đã ổn định, Thái Tử cũng đã được xác định, Minh phi nắm giữ thượng thư phòng và Thái Tử kềm chế lẫn nhau, lại bù trừ cho nhau, khiến cho triều đình không đến mức một nhà độc quyền, nắm giữ trạng thái cân bằng thế lực, còn có thể tiếp thu ý kiến quần chúng phát triển nhiều mặt. Vương gia thật ra không cần phải lo lắng, hậu phương bây giờ vô cùng vững chắc.
Tam Giang Bá nói ra suy nghĩ của mình.
- A? Hóa ra Tam Giang Bá hiểu như vậy.
Cổ Trần Sa ngắm nhìn chén trà:
- Vậy Tam Giang Bá cảm thấy Minh phi và Thái Tử thật sự một lòng vì triều đình à?
- Có thật lòng hay không cũng không sao.
Tam Giang Bá nói:
- Ngồi trên vị trí kia lại không phải do người quyết định. Cho dù leo lên ngôi vị hoàng đế, lại nhất định phải mưu cầu phúc lợi cho lê dân trong thiên hạ, bằng không sẽ mất hết danh dự. Đây chính là trật tự, bất kể ngươi là ai, cho dù là ma quái, chỉ cần ngồi trên vị trí kia cũng phải vì nó mà thay đổi mình.
- Tam Giang Bá nói vậy cũng không sai.
Cổ Trần Sa gật đầu:
- Đây chính là cách nhìn của ngươi, quả nhiên độc đáo. Chỉ là bây giờ trật tự và pháp luật triều đình còn xa mới đạt tới trình độ này, sức ảnh hưởng của muôn dân trăm họ trong thiên hạ cũng không có tác dụng quyết định, một người hoặc mấy người đi ngược lại đủ khiến cho thiên hạ một lần nữa trở lại thời đại hỗn loạn.
- Vương gia lo lắng không phải không có lý, nhưng thần thử như chúng ta không thể nắm chắc được chuyện này. Nếu hoàng thượng đã bổ nhiệm Minh phi và Thái Tử, vậy chắc chắn phải có đạo lý của hoàng thượng.
Tam Giang Bá nói.
- Không nói Thái Tử và Minh phi.
Cổ Trần Sa khoát tay:
- Tam Giang Bá có cách nhìn thế nào về Cổ Đạn Kiếm?
- Đó là người kiêu hùng, nhất định sẽ làm loạn thiên hạ.
Tam Giang Bá nói ra mấy từ chắc như đinh đóng cột.
- Cái gì?
Cổ Trần Sa cảm thấy kinh hãi:
- Ngươi là người của Hằng gia, mà Cổ Đạn Kiếm là thế tử của lão đại, cũng thuộc về phe của Hằng gia, ngươi đánh giá như vậy cũng không sợ bị người khác nghe được sao?
- Ta chỉ ăn ngay nói thật thôi.
Tam Giang Bá rất bình tĩnh:
- Tuy thê tử của ta là người trong Hằng gia nhưng chuyện triều đình là chuyện thiên hạ, sao ta có thể vì nhỏ mà bỏ lớn? Hoàng thượng vẫn rất thất vọng về người của Hằng gia, cũng hận đại hoàng tử không chịu phấn đấu. Hoàng thượng đều trọng dụng Minh phi và Nhị điện hạ nhưng không dùng Cổ Đạn Kiếm, từ điều này có thể suy đoán ra được một vài manh mối. Nhưng Cổ Đạn Kiếm không ngờ lại chiêu mộ tất cả hoàng tử khác hình thành đảng phái cực lớn, đây chính là dã tâm rất rõ ràng, nhất định sẽ làm loạn thiên hạ.
Vũ Đương Không và nhị hoàng tử không phải thế nào đi nữa cũng là do thánh chỉ của Thiên Phù Đại Đế sắc phong, Cổ Đạn Kiếm lại khác, vẫn luôn tự do nhưng thế lực lớn hơn bất kỳ bên nào. Điều này làm rất nhiều người trong triều đình đều bất mãn.
Bởi vì hắn không tuân theo quy định, không có trật tự.
Nếu không cầm quyền cũng có thể khống chế người trong triều đình, vậy triều đình còn có ý nghĩa gì nữa?
- Có những lời này của Tam Giang Bá, ta ngược lại có thể yên tâm rồi. Lúc này Tam Giang Bá đã ở thượng thư phòng lợi dụng vài chuyện quản lý tài chính của thiên hạ, ngược lại có thể hợp tác với Tĩnh Tiên Tư nhiều hơn.
Cổ Trần Sa đứng dậy, không định nói nhiều với Tam Giang Bá.
Chỉ nói chuyện một lát như thế, hắn đại khái đã biết quan niệm và lập trường của Tam Giang Bá.
- Cung kính tiễn Vương gia.
Tam Giang Bá cũng không dông dài.
Thân thể Cổ Trần Sa vừa chớp hiện đã biến mất.
Sau mấy chục lần hít thở, một quản gia vội vàng đi tới:
- Ông cụ, trong phủ thế tử Hằng Thân Vương phái người đến đây hỏi thăm.
- Thủ đoạn tốt, nhanh như vậy đã biết rồi.
Vẻ mặt Tam Giang Bá cực kỳ lạnh lùng:
- Xem ra trong phủ của ta vẫn có nội gián.
Cổ Trần Sa rời khỏi phủ của Tam Giang Bá trở lại trong Tĩnh Tiên Tư.
Bây giờ cũng có người chịu trách nhiệm Tĩnh Tiên Tư, chủ yếu là đám người Tiểu Nghĩa Tử, Nghĩa Minh, Nghĩa Chính, Thanh Bạch nhị xà, Ngọc Hàn Lộ, Long Vũ Vân, Long Tại Phi, Lâu Hoài Nguyệt.
Bọn họ vốn là nòng cốt, gần đây trải qua quả cầu Thương Sinh Chi Nguyện phạt mao tẩy tủy, mở rộng thức hải, cải thiện tư chất, tu vi tăng lên rất nhiều.
Đặc biệt, Long Tại Phi và Lâu Hoài Nguyệt chính là kỳ tài cái thế, giải quyết thành thạo cục diện của Tĩnh Tiên Tư.
Tu vi của hai người bọn họ cũng đạt tới hơn Đạo cảnh thập biến.
Cảnh giới cao nhất chính là Nghĩa Chính, người này chính là đại chủ giáo của Ngục Xà Thần Miếu, địa vị tương đương với Viên Sát Sinh, sau đó bị thái sư Văn Hồng bắt đưa cho Cổ Trần Sa và Lâu Bái Nguyệt, đã hoàn toàn bị khống chế tâm linh biến thành nô bộc.
Mà bây giờ, Lâu Bái Nguyệt và Gia Cát Nha lại khống chế quả cầu Thương Sinh Chi Nguyện gột rửa ác niệm cho hắn, hắn đã hoàn toàn quy thuận, sau đó cảnh giới đột phá, trở thành Đại đạo Kim Đan.
Ban đầu hắn chính là cao thủ Đạo cảnh thập thất biến Liệt Đạo Phân Thần, trong đó có một nguyên thần còn đoạt xác Lê Diệu Dương - kỳ tài cái thế của Trọng Dương Huyền Môn.
- Vương gia, ngươi đã về?
Cổ Trần Sa đáp xuống trong Tĩnh Tiên Tư, mọi người đều cảm ứng được, vội vàng bái kiến.
- Gần đây Tĩnh Tiên Tư hoạt động thế nào?
Cổ Trần Sa hỏi Long Tại Phi.
Hắn gửi gắm kỳ vọng cao vào Long Tại Phi, trong cơ thể người này ẩn chứa huyết mạch Long Thần và Hải Thần, bây giờ cũng dần dần kích thích ra, nhiều lần hoàn thành nhiệm vụ trong Tĩnh Tiên Tư, ở trong Tiên đạo cũng dần có danh tiếng.
- Báo cáo Vương gia, gần đây Tĩnh Tiên Tư lại nhận được yêu cầu xin gia nhập của rất nhiều tông môn Tiên đạo nhị, tam lưu, thậm chí trong bảy mươi hai Huyền Môn có vài đệ tử cũng âm thầm tới thương lượng với chúng ta, chúng ta kinh doanh tăng gấp ba tới năm lần.
Bạn cần đăng nhập để bình luận