Long Phù

Chương 442: Thái Mang Địch (2)

Chương 442: Thái Mang Địch (2)
- Nếu như ta có thể đột nhiên tăng mạnh, tu thành Đại Đạo Kim Đan mười tám biến, liền có thể nhìn thấy càng nhiều đồ vật, đến lúc đó cũng chưa chắc không phải là không có cơ hội.
- Dùng tốc độ của ngươi sẽ nhanh chóng tu thành.
Cổ Trần Sa đã nhìn ra nhiều thứ:
- Ta phải nhanh chóng tấn chức, tốt nhất cướp lấy càng nhiều Thiên Tử chi khí của Đại Uy Vương Triều, mang đi tế tự, cải biến tư chất bản thân.
- Thiên Tử chi khí là thứ có thể cải biến vận mệnh, cũng là quy tắc áo nghĩa được chúng sinh thừa nhận, không phải chuyện đùa, Thiên Đạo hấp thu khí này đều có thể tăng cường trật tự bản thân, cho nên Thiên Phù từ trình độ nào đó mà nói là mồi nhử của Thiên Đạo, ngươi cần phải cẩn thận.
Tu vi của Lâu Bái Nguyệt tăng lên rất nhiều, tầm mắt cũng rộng rãi, nàng có thể nhìn thấy rất nhiều thứ.
- Ta biết rõ.
Cổ Trần Sa cũng không phải hạng người bình thường:
- Ta đã sớm chú ý từng giây từng phút, tất cả võ công cũng thành lập đạo của chính mình để làm chuẩn bị, hơn nữa ta khổ tâm tu luyện Long Môn, chính là vì một ngày nào đó có thể khắc chế Thiên Phù, trước mắt Long Môn còn nhỏ yếu, nhưng chỉ cần tìm được càng nhiều thứ Hồng Hoang còn sót lại, sẽ dần dần cường đại lên, nói không chừng thật có thể đạt tới trình độ cảm ứng Hồng Hoang Long Môn.
- Long Môn của ngươi đã rất mạnh rồi , đương nhiên là nhằm vào Pháp bảo mà thôi, so với Thiên Phù càng không đáng giá nhắc tới.
Lâu Bái Nguyệt gật đầu:
- Ta tại Tĩnh Tiên Ti liên lạc các loại đệ tử của Tiên đạo Huyền Môn, thập phần bận rộn, Kim Tùy Ba quả nhiên có chút bổn sự, trong thời gian mười ngày ngắn ngủn lại có thể lôi kéo gần một trăm Tiên đạo nhị tam lưu và bàng môn giao nạp thu thuế, đăng kí để được triều đình che chở, ta còn phải tiếp kiến trấn an nhiều người, thật sự bận rộn không có thời gian, ngươi cần phải nhanh chóng hoàn thành việc chiêu an Bảo Ngọc Quốc.
- Ta cuối cùng cảm thấy Kim Tùy Ba che giấu rất sâu, cẩn thận người này, không biết hắn mưu đồ cái gì, nói hắn trung thành và tận tâm với triều đình, ta tuyệt đối không tin.
Cổ Trần Sa hồi tưởng lại Kim Tùy Ba, trong lòng cảm thấy không ổn.
- Lúc này yên tâm, tất cả đều nằm trong lòng bàn tay của ta.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Ta và ngươi liên thủ, đợi một thời gian, thiên hạ không có gì có thể ngăn cản. Chỉ là một Kim Tùy Ba tính là cái gì. Nhưng mà nói trở lại, hắn lần này đã giúp ta không ít việc, nếu không phải hắn chiêu an một đám người trong Tiên đạo dâng quà tặng cho ta, trong đó có một mảnh xương vỡ của Viễn Cổ Thánh Nhân, ta tìm hiểu một ít pháp tắc tinh túy trong đó, bằng không cũng không thể tu luyện tới cảnh giới hiện tại.
- Thì ra là thế.
Những ngày qua, bản thân Cổ Trần Sa có kỳ ngộ, Lâu Bái Nguyệt cũng có.
Tiên đạo Huyền Môn cung phụng bảo bối có rất nhiều thứ tốt là sự thật, có chút chính bọn họ không nhận ra, cần người đào ra tinh phẩm trong đó.
- Đúng rồi, bảy mươi hai Huyền Môn chính tông có tỏ thái độ hay không? Thiên Vũ Huyền Môn đâu?
Cổ Trần Sa hỏi:
- Ta nhớ Thiên Vũ Huyền Môn nói sẽ đầu nhập vào triều đình, chẳng lẽ hiện tại không có động tĩnh?
- Thiên Vũ Huyền Môn vốn muốn đầu nhập vào, nhưng có ba lão ngoan đồng, 'Nguyên Cổ Thiên Tôn' 'Bồ Đà Thiên Tôn' 'Đấu Thắng Thiên Tôn' đã trở về, truyền xuống pháp chỉ, tụ tập tất cả Tiên đạo Huyền Môn lại tổ chức pháp hội.
Trên mặt Lâu Bái Nguyệt xuất hiện khinh thường thần sắc:
- Bọn họ mưu toan đối kháng triều đình, cũng là lấy trứng chọi đá.
- Ta nhớ Viễn Cổ truyền thuyết thần thoại có ba tên Thiên Tôn này, hơn nữa còn có hơn mười vị Viễn Cổ Chúng Thần, ước chừng mười vị Cổ Thiên Tử, còn có mấy vạn cao thủ Tiên đạo Huyền Môn, cùng với mấy vị Yêu Thánh Yêu tộc liên thủ, cuối cùng Tiên đạo Huyền Môn tự mình hiến tế, Cổ Thiên Tử hiến tế ba nghìn cường giả thông qua Tế Thiên Phù Chiếu triệu hoán thiên nộ chi phạt, đánh vỡ thân thể Thần Châu đệ nhất hung Hình Khung Thị, phân tán trấn áp bốn phương.
Cổ Trần Sa nhớ lại:
- Trong thần thoại ghi chép, trận chiến này quả thực long trời lở đất, hoàn vũ sụp đổ, ba đại Thiên Tôn và Tiên đạo Huyền Môn, Yêu tộc đều tổn thương nguyên khí nặng nề.
- Thần Châu đệ nhất hung Hình Khung Thị thời điểm toàn thịnh hoàn toàn chính xác có hung uy ngập trời, không người có thể địch, đáng tiếc lại chọc nhiều người tức giận. Nghe nói người trong ma đạo cũng hận thấu xương, lúc ấy Thần, Ma, Tiên, Yêu bốn đạo lần đầu tiên liên thủ với nhau.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Hắn không phụ danh xưng Thần Châu đệ nhất hung.
- Ta tăng tốc chuyện chiêu an Bảo Ngọc Quốc.
Cổ Trần Sa nói:
- Xử lý Thái Ất Huyền Môn cũng không khó.
- Ngươi có nắm chắc ta cũng yên tâm.
Lâu Bái Nguyệt gật gật đầu:
- Ta được trở về xử lý chuyện khác.
Trong lúc nói chuyện, nàng lắc lư dưới Vạn Lý Phi Vân Kỳ, vô thanh vô tức biến mất không thấy gì nữa.
Cổ Trần Sa ngồi đó một lát, trong nội tâm tính toán.
Lại qua mấy canh giờ, Ngọc Hàn Lộ tiến vào bẩm báo:
- Vương gia, Ngọc Hoàng muốn gặp người? Người gặp hay không?
- Ngọc Hoàng làm sao biết ta ở chỗ này?
Cổ Trần Sa hỏi.
- Hắn cũng không biết Vương gia ở chỗ này, nhưng hắn thương lượng với ta, nói muốn gặp Vương gia trao đổi chuyện chiêu an. Muốn ta đến thông tri Vương gia.
Ngọc Hàn Lộ nói.
- Cũng tốt, Ngọc Hoàng là thủ lĩnh phe cánh chống đối, nếu có thể đả động hắn, chuyện chiêu an sẽ hoàn thành chín thành.
Cổ Trần Sa nói:
- Ngươi dẫn hắn tới gặp ta.
- Vâng!
Ngọc Hàn Lộ vội vàng đi ra ngoài.
Kỳ thật hiện tại chiêu an Bảo Ngọc Quốc cũng không có trở ngại, dùng lực lượng tuyệt đối áp bách người phản đối, đối phương không có chút cơ hội phản kháng nào.
Quả nhiên, qua không được bao lâu, Ngọc Hàn Lộ dẫn Ngọc Hoàng tới phủ đệ của mình.
Bên cạnh Ngọc Hoàng còn có một người trẻ tuổi
Vừa gặp được Cổ Trần Sa, người trẻ tuổi nhẹ nhàng nở nụ cười:
- Ta là Thái Ất Huyền Môn Thái Mang Địch, ta giao thủ với ngươi, ngươi thắng, Bảo Ngọc Quốc về ngươi. Ngươi thua, đem Thái Hợp Đạo Nhân lưu lại, rời khỏi Bảo Ngọc Quốc, vĩnh viễn không đề cập tới chuyện chiêu an.
Bạn cần đăng nhập để bình luận