Long Phù

Chương 829: Du thuyết (1)

Chương 829: Du thuyết (1)
Cổ Trần Sa cũng ư lá mặt lá trái, bởi vì quốc sách của Tĩnh Tiên Ti chính là phải khiến Tiên Đạo Huyền Môn toàn bộ giao nộp thuế, phụng dưỡng bách tính thiên hạ.
Không có bất kỳ Huyền Môn nào có thể ngoại lệ.
Cho dù là Vũ Trụ Huyền Môn hiện tại thế lực to lớn, không chịu giám thị, nhưng sau này theo sự trưởng thành của Tĩnh Tiên Ti, vẫn phải bắt Huyền Môn này giao nộp thuế.
Điểm này Thường Vị Ương cũng thấy rõ.
Nàng ta hỏi Cổ Trần Sa, chính là muốn xem đảm phách của người này thế nào.
Kết quả Cổ Trần Sa rát thẳng thắn.
- Ngươi nói những cái này, chẳng lẽ không sợ ta kích sát ngươi tại chỗ à?
Thường Vị Ương cười khẽ:
- Đòi Vũ Trụ Huyền Môn ta nộp thuế, từ xưa đến nay là chưa từng xuất hiện, Tiên Đạo Huyền Môn cứ cách mỗi ba trăm năm đều phải tiến cống một lần cho Tam Đại Thiên Tôn, Thiên Địa Huyền Môn mỗi lần đều làm theo không sai, nhưng Vũ Trụ Huyền Môn ta chưa từng tiến cống, Tam Đại Thiên Tôn cũng không làm gì được ta, ngươi có đức hạnh tài năng gì mà dám Vũ Trụ Huyền Môn ta nộp thuế.
- Thứ cho ta nói thẳng.
Ngữ khí của Cổ Trần Sa rất ngưng trọng:
- Vị Ương Chưởng giáo ngươi tất nhiên lợi hại, tu vi có thể so sánh với những tồn tại như Huyền Hoàng Long Đế, Lệ Vạn Long, thậm chí có khả năng là cao hơn bọn họ ra một bậc, nhưng chống lại bất kỳ một vị nào trong Tam Đại Thiên Tôn, sợ rằng vẫn không có phần thắng, kiểu gì cũng thua.
- Lời này ngươi nói không sai, nói tiếp đi.
Nụ cười Trên mặt Thường Vị Ương thu liễm lại:
- Bổn tọa đã lâu rồi không được nghe những lời thẳng thắn như vậy.
- Tam Đại Thiên Tôn cũng khẳng định là hận Vũ Trụ Huyền Môn tới thấu xương.
Cổ Trần Sa tiếp tục nói, không hề sợ hãi:
- Nhưng bọn họ không động thủ, sợ bức quá, Vũ Trụ Huyền Môn ngược lại đầu nhập vào triều đình chúng ta. Nói thật, Tam Đại Thiên Tôn chủ yếu là vì đối kháng Hoàng thượng, trong lòng bọn họ sợ rồi.
- Không nghi ngờ gì nữa, Cổ Đạp Tiên đúng là lợi hại, ta không thể bằng được.
Cho dù là mạnh như Thường Vị Ương, tham ngộ bí mật dị số, phá vỡ chỗ thiếu hụt của tư chất, hiện tại bước vào cảnh giới sâu không lường được, thậm chí có hi vọng đột phá tam thập lục biến, nhảy ra khỏi Tam Giới, không ở trong Ngũ Hành, nhưng chút thành tựu này ở trước mặt Thiên Phù Đại Đế, vẫn là không đáng nhắc tới:
- Có điều, Cổ Đạp Tiên hoành không xuất thế cũng chính là năm mươi sáu mươi năm, trước lúc đó Vũ Trụ Huyền Môn đã tồn tại mấy ngàn năm, chẳng lẽ Tam Đại Thiên Tôn khi đó không xuống tay với chúng ta?
- Biết Vũ Trụ Huyền Môn các ngươi có thủ đoạn dưới đáy hòm, có thể tránh né sự đuổi giết của Tam Đại Thiên Tôn, thậm chí còn có một số thủ đoạn phản kích, có điều nay đã khác xưa, chính là bố cục mấy vạn năm biến đổi một lần, cho dù là cường giả cũng khó tránh khỏi phải vẫn lạc trong đó, ngẫm lại chuyện Thái Ất Huyền Môn đi.
Cổ Trần Sa điểm tới là dừng, tin rằng Thường Vị Ương có thể nhìn ra được chân tướng Thái Mang Địch đầu nhập vào Tĩnh Tiên Ti.
- Thái Thiên của Thái Ất Huyền Môn cũng gian trá giảo hoạt, không ngờ ném nhi tử cho Tĩnh Tiên Ti các ngươi.
Thường Vị Ương làm sao lại không nhìn ra:
- Thậm chí ngay cả Thái Ất Châu cũng bỏ qua, đây là muốn đặt cửa hai mặt, nhưng đối với loại tình huống này, trong lòng biết Tam Đại Thiên Tôn đã biết rõ ràng.
- Dẫu sao cũng có cớ, Tam Đại Thiên Tôn không thể làm khó.
Cổ Trần Sa nói:
- Huống hồ hiện tại Thái Mang Địch đạt được không ít lợi ích, tu vi tiến triển cực nhanh, cũng chỉ có trí tuệ của Tĩnh Tiên Ti chúng ta mới có thể khám phá được bí mật của Thái Ất Châu.
- Thái Ất Châu cũng là Tiên Thiên Tinh Hoa lưu lại từ lúc hỗn độn bùng nổ, được Thái Ất Thiên Tôn luyện thành bảo bối, nếu phát huy ra toàn bộ uy năng, cho dù không bằng Vũ Trụ Lôi Trì của chúng ta, nhưng chênh lệch cũng không quá nhiều.
Thường Vị Ương nói:
- Hiện tại bảo này quy về Tĩnh Tiên Ti các ngươi, cộng thêm khối cầu từ Thiên Yêu Thư, Bất Chu Cung, Hóa Long Tháp luyện chế thành, cũng có tiềm năng to lớn, đáng tiếc, thực lực của các ngươi quá yếu, không thể thực sự hợp nhiều bảo bối thành một thể. Nếu không, đã có thể ngạo thị bất kỳ tồn tại cường đại nào trong thiên địa.
- Hôm nay ta tới đây tìm Vị Ương Chưởng giáo, cũng chính là vì việc này.
Cổ Trần Sa nói:
- Không biết Vị Ương Chưởng giáo có chỉ điểm gì cho chúng ta?
- Ta có thể ngưng luyện pháp bảo cho các ngươi.
Thường Vị Ương nhìn Cổ Trần Sa.
- Chưởng giáo nói đùa rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận