Long Phù

Chương 543: Đụng tường khắp nơi (1)

Chương 543: Đụng tường khắp nơi (1)
Võ Đương Không xuất cung.
Tu vi của nàng hiện tại không thể tưởng tượng nổi, chỉ cần một ý niệm đã đến bên ngoài mấy ngàn dặm.
Trong Man Hoang, Man tộc liên tục bại lui, lãnh thổ Đại Vĩnh mở rộng phi thường nhanh.
Tu vi của nàng đã đến cảnh mười chín biến Đại Tiểu Như Ý, sâu không lường được, biểu hiện khi còn ở Cảnh Võ thương hội chỉ bằng một phần mười mà thôi, nàng cực kỳ am hiểu giấu tài, Thiên Phù Đại Đế lại ép nàng lên đài.
Đứng trên trời cao, nàng ẩn giấu thân thể, thôi thúc cảnh giới Đạo cảnh Thiên Nhãn Huyền Không mười lăm biến, phạm vi mấy vạn dặm Man Hoang đều nằm trong mắt nàng.
Nàng đang quan sát số mệnh Man Hoang.
Ở trong mắt của nàng, mặt đất Thần Châu vạn dân khí sôi trào, hội tụ thành mây tía năm màu dây dưa lẫn nhau, biến thành đỏ rực như lửa, cuối cùng ấp ủ vận chuyển, trở thành vàng óng ánh.
Đây chính là thời đại hoàng kim.
Trên mặt đất Man Hoang, khi bách tính Vĩnh triều khai cương khoách thổ, nơi này vốn tràn ngập oán khí và hắc khí tà khí cùng man hoang sơn ác thủy độc, cũng dần dần nhiễm phải khí tức hoàng kim.
- Không thể không nói, Cổ Đạp Tiên cũng thật lợi hại, lấy sức một người, áp chế rất nhiều tà thần Man tộc, bằng không Vĩnh triều khai cương khoách thổ làm sao nhanh chóng như vậy, tu vi của Tà Thần chi vương, Vạn Ác Đế, Ma Ha Thần chỉ hơi kém hơn ba đại Thiên Tôn, Thôn Nhật Ba Xà Thần và Địa Ngục Xà Thần liên hợp lại không ai địch nổi, ngoài ra, Hỗn Thế Ma Viên thần, Tam Mục Thiên Lang thần, Luyện Ngục Tu La thần, những thần này có uy danh hiển hách thời đại Thái cổ, Man Thánh Hoăng có thể sánh ngang với Thánh Nhân, đều bị phong ấn, cũng không biết phong ấn trong không gian nào.
Võ Đương Không quan sát sơn hà đại địa, nội tâm đang suy tính.
Dưới cái nhìn của nàng, những sức mạnh dân gian là trọng yếu, nhưng thiên hạ đại thế chân chính được quyết định bởi lực lượng đỉnh phong.
Nếu không phải Thiên Phù Đại Đế phong ấn rất nhiều tà thần Man tộc, thậm chí nghe đồn phong ấn bản thể Man Thánh Hoăng, quân đội Vĩnh triều hiện tại nửa bước khó đi tại Man Hoang, .
Võ Đương Không suy tư, quan sát lần thứ hai.
Man Hoang đại địa, trung ương nhất chính là đô thành do triều đình mới xây, đã gần kết thúc, nguy nga tráng lệ, như cung điện trên trời.
Gần như đã hoàn công, đáng tiếc Thiên Phù Đại Đế còn đang bế quan, chuyện đời đô đã chậm lại.
Cả triều văn võ bá quan đều đang đợi Thiên Phù Đế xuất quan, sau đó tế thiên dời đô.
Dời đô là chuyện trọng đại, từ cổ chí kim, đều phải tế tự trời xanh, không phải vậy giới trí thức, dân gian, triều chính đều khó qua được.
Việc này là truyền thống thâm căn cố đế, danh không chính tất ngôn không thuận.
- Ta thấy Cổ Đạp Tiên xuất hiện, làm sao vòng qua cửa ải tế thiên này.
Võ Đương Không liên tục cười lạnh, sau đó nhìn đất phong của rất nhiều hoàng tử.
Hoàng tử những năm qua khai cương khoách thổ, kiến thiết đất phong, cướp đoạt Man tộc làm đầy tớ, khai phá tài nguyên Man Hoang, mỗi người đều phát đại tài, tích trữ không ít sức mạnh, nhưng những thứ này theo Võ Đương Không thấy, đều như muối bỏ biển, khó có thể lay động đại cục.
- Đất phong của Cổ Đạn Kiếm còn tốt, bắt được rất nhiều bộ lạc Man tộc, thủ đoạn hắn cũng lợi hại, không muốn nô lệ Man tộc, mà là luyện chế bọn họ thành con rối ma đạo.
Võ Đương Không trục nhìn sang, cuối cùng nhìn vào đất phong của Cổ Trần Sa.
Lúc này, đất phong Cổ Trần Sa đang không ngừng khai cương khoách thổ, hiện tại chiếm cứ phạm vi mấy ngàn dặm, hầu như tương đương với một tỉnh.
Trung ương của đất phong là Huyền Vũ chi sào, phạm vi trăm dặm, toàn bộ bị núi nhỏ màu tím bao phủ, núi như lưng rùa, nó có chín mặt, trên ứng vì sao trên trời.
Mỗi giây đều có lực lượng tinh thần trên chín tầng trời điên cuồng hạ xuống, rơi vào trong núi, địa mạch tụ tập thành long.
Bên ngoài Huyền Vũ chi sào là thành thị, dựa theo kim mộc thủy hỏa ngũ hành mà xây dựng, thương mại phát đạt, con đường rộng rãi. Trình độ náo nhiệt không thua gì kinh thành.
- Đất phong sào huyệt đã có thành tựu, tụ tập cửu thiên tinh lực, tầng tầng đại trận, thêm vào Huyền Vũ thánh thú ngày đêm phun ra nuốt vào, tu vi của ta cũng không thể tiến vào trong đó.
Võ Đương Không nghiêm túc, sau đó lại có sát ý:
- Cổ Đạp Tiên thật sự vừa ý chính là ba người Lâu Bái Nguyệt, Cổ Trần Sa, Cổ Hoa sa. Ta chỉ là đối tượng bị lợi dụng. Nhưng ta sao lại tùy ý bị người ta lợi dụng?
Nàng bay xuống một ngọn núi, tấm bùa thiêu đốt, sau đó lẳng lặng chờ đợi.
Khoảng quá một canh giờ, có bóng người bay tới, xuất hiện trên ngọn núi, hơi chắp tay:
- Kim Tùy Ba bái kiến Minh Phi nương nương.
Người đến lại là Kim Tùy Ba.
Tướng tài đắc lực nhất Tĩnh Tiên Ti.
Tầm quan trọng của Kim Tùy Ba, chỉ sợ đã vượt xa Long Tái Phi, là hắn dựa vào mặt mũi trước đây, liên lạc thế lực Tiên đạo nhị tam lưu, tụ tập thành một luồng, cung cấp động lực to lớn cho Tĩnh Tiên Ti.
- Kim Tùy Ba, ngươi suy nghĩ làm sao? Có muốn nương nhờ vào ta hay không?
Võ Đương Không nói rất lạnh nhạt.
- Nương nương, Kim Tùy Ba ta cũng làm việc vì triều đình, trước mắt Tĩnh Tiên Ti không tệ với ta, nếu ta phản bội, chẳng phải sẽ bị người trong thiên hạ chế nhạo?
Kim Tùy Ba rất nghiêm túc nói.
- Ha ha ha, Thất hoàng tử Cổ Pháp Sa đối xử với ngươi không tệ, đã cứu tính mạng của ngươi, tại sao ngươi phản bội hắn? Xoay đầu lại nương nhờ vào Tĩnh Tiên Ti.
Võ Đương Không nở nụ cười:
- Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, Kim Tùy Ba, bản thân ngươi không phải hạng người trung tâm, ngươi có huyết hải thâm thù với triều đình, triều đình diệt Vô Cực Thiên Tông, Cổ Pháp Sa ham muốn phát triển thế lực nên thu ngươi vào, thật ra là lưu lại mầm tai hoạ cho triều đình. Được rồi, Kim Tùy Ba, một câu, ngươi dẫn dắt đám tông môn Tiên đạo nhị tam lưu phản bội Tĩnh Tiên Ti, theo ta làm việc, ta cho ngươi lợi ích khổng lồ?
- Lợi ích khổng lồ?
Kim Tùy Ba vẻ mặt bất biến:
- Minh Phi nương nương nói thế nào?
- Vô Cực Thiên Thư làm sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận