Long Phù

Chương 825: Vũ Trụ Huyền Môn (1)

Chương 825: Vũ Trụ Huyền Môn (1)
Đông Hoang là một cách gọi, không có khu vực cố định, chính là phía đông Thần Châu đi thẳng tới cuối, đều được gọi là đông phương.
Khái niệm Đông tây nam bắc là lấy Thần Châu đại lục làm trung tâm.
Có thể nói, Thần Châu đại lục, từ xưa đến nay chính là trung tâm của Vô Tận Đại Lục, là vị trí trung tâm. Vô số nhân vật phong lưu, chư thần thành nhân trên cơ bản đều xuất phát từ Thần Châu.
Thần Châu, dường như có một cỗ lực lượng mạc danh kỳ diệu nào đó.
Mà Tế Thiên Phù Chiếu, cũng xuất hiện ở trong Thần Châu đại lục, rơi xuống trên tay người Thần Châu, trước giờ không xuất hiện ở nơi man di.
Từ xưa đến nay, cũng chỉ có hoàng đế thống nhất Thần Châu mới có thể được gọi là thiên tử chính thống, người khác đều là man di, dã man.
Cho dù là Đại Uy vương triều ở phía tây, Huyền Hoàng Long Đế chính là Thánh Nhân, vẫn không được vào chính thống.
- Đông Hoang này từ xưa đến nay chính là chỗ Tiên Đạo Huyền Môn đóng quân, mà Man Hoang phía nam chính là nơi yêu nghiệt chiếm cứ, phía bắc chính là sa mạc sông băng, phía tây chính là hải dương. Nhưng Vô Tận Đại Lục cực kỳ rộng lớn, thật sự vô biên vô hạn, cho dù là Thánh Nhân cũng không bay được tới cuối và bên rìa đại lục này.
Chính bởi vậy, Vô Tận Đại Lục mới có tên là vô tận.
Toàn bộ đại lục không biết có bao nhiêu phong cảnh, cho dù là Đông Hoang sông sông nước nước, Cổ Trần Sa cũng cảm thấy lưu luyến không muốn về.
Trái ngược với Man Hoang hiểm ác, Đông Hoang đúng là địa linh nhân kiệt, có rất nhiều cao thủ võ lâm đều định cư ở đây, ý đồ đạt được tiên duyên, sau khi được môn phái Tiên Đạo nào đó nhìn trúng, mới có cơ hội đạt được bí mật trường sinh.
Cổ Trần Sa biết, cho dù là hiện tại, hàng năm ở các nơi trong Vĩnh triều đều có rất nhiều người tới Đông Hoang cầu tiên vấn đạo, có điều đại đa số đều chết trong núi rừng.
Đông Hoang cũng không thái bình, tình thế phức tạp, nhân vật võ lâm nhiều, đệ tử Tiên Đạo Huyền Môn cũng so le không đồng đều, hơn nữa trên cơ bản không có pháp luật thống nhất, đa số đệ tử Tiên Đạo sau khi giết người cướp của, trốn vào trong môn phái, căn bản không tra được.
Cổ Trần Sa vô cùng quen thuộc với tình huống của Đông Hoang.
Việc của Kim Tùy Ba chính là thu thập tư liệu của các môn phái Tiên Đạo lớn ở Đông Hoang, chuyện phát sinh gần đây cuồn cuộn không ngừng gửi báo cáo, tham tường nghiên cứu suy tính, từng thời từng khắc đều nắm giữ tư liệu trực tiếp.
Ngoài ra, Kim Tùy Ba vẫn đang xếp người vào trong Tiên Đạo Huyền Môn.
Những người này cũng sẽ âm thầm truyền tin.
Mấy năm nay Tĩnh Tiên Ti dưới sự khổ tâm kinh doanh của Kim Tùy Ba, đan vào thành một tấm lưới lớn, dần dần thẩm thấu vào trong Tiên Đạo Huyền Môn.
Tĩnh Tiên Ti tài lực khổng lồ, trước kia có hai nhà xưởng chế tạo pháp bảo là Bất Chu Cung và Long Môn , nhất là Bất Chu Cung, phối hợp với lực lượng của Thương Sinh Chi Nguyện, chế tạo ra đại lượng áo giáp binh khí, phù lục, rất hữu dụng với việc mua chuộc lòng người trong Tiên Đạo.
Ngoài ra, pháp bảo Tĩnh Tiên Ti chế tạo, cũng được tiêu thụ đến Tiên Đạo Huyền Môn, kiếm được không ít tài phú.
Chỉ là gần đây, bởi vì Bất Chu Cung và Long Môn đều bị Thiên Yêu Thụ khi sinh ra trực tiếp hấp thu, cho nên không đản sinh ra bảo bối mới, dẫn tới lực khống chế đối với Tiên Đạo Huyền Môn có chút không đủ.
Đây cũng là chuyện bất đắc dĩ, sau khi Thiên Yêu Thụ sinh ra, tất nhiên là tiến hành thuế biến vô thượng, từ lâu dài trăm ngàn năm mà nói, cần phải tiến hành như vậy, nhưng trong thời gian ngắn, trong mười năm tám năm, đừng mơ cây giống đó ngưng kết ra các loại bảo bối.
Đây còn là được Thái Ất Châu trợ giúp, nếu không trong mấy trăm năm, Thiên Yêu Thụ không mang tới tác dụng gì, ngay cả trong Thương Sinh Chi Nguyện cũng không tích tụ được một chút năng lượng nào.
Đây là sự bá đạo của Thiên Yêu.
Cổ Trần Sa và Gia Cát Nha đều suy nghĩ biện pháp, khiến cho Thiên Yêu Thụ tấn thăng thật nhanh, nếu không thiên hạ đại thế đang hừng hực khí thế, lại trì hoãn mấy chục năm, hơn trăm năm thì làm sao được?
Bay trên trời cao Đông Hoang, quan sát núi sông đất đai, có ngọn núi còn cao hơn mây rất nhiều, cắm sâu vào chân trời, bên trên có bố trí cấm pháp cường đại, không cần nói, đó chính là một số sơn môn của môn phái cường đại.
Ngoài ra, còn có núi lớn mây mù bao phủ, trong đó giống như ảo ảnh, muốn bay vào là không thể, sẽ bị lạc ở trong đó, đây cũng là thủ đoạn của một số môn phái.
Đương nhiên, những cái này đều là thủ đoạn tông môn Tiên Đạo nhị tam lưu mới có, mà Thất Thập Nhị Huyền Môn thái cổ đều mở động thiên thời không to lớn.
Cổ Trần Sa không kinh động tới tồn tại cường đại, trên đường đi tránh né những sơn mạch có trận pháp, đi thẳng vào sâu trong Đông Hoang, vị trí của Vũ Trụ Huyền Môn.
Ước chừng trôi qua ba ngày ba đêm, hắn bay không ngừng mới tới sâu trong Đông Hoang.
Với tốc độ của hắn, thời gian ba ngày ba đêm, có thể bằng tu sĩ cấp bậc thập bát biến Đại Đạo Kim Đan bay một năm, thậm chí là mấy năm.
Sâu trong Đông Hoang, cảnh sắc lại biến đổi, giữa dãy núi và dãy núi thường thường có bình nguyên rộng lớn, diện tích bình nguyên tương đương với một châu của Thần Châu đại lục, thậm chí là mấy châu.
Trong bình nguyên rộng lớn này dân cư đông đúc, có thành trì, thôn trấn, thôn trang, sau đó liên hợp lại, trở thành một quốc gia, trong quốc gia cũng có quân vương, hoàng đế.
Cổ Trần Sa biết, những bình nguyên này đại đa số không phải trời sinh, mà là có tu sĩ cao minh, dùng đại thần thông di chuyển xuyên xuyên địa mạch, chế tạo ra bình nguyên, khiến người thường có thể sinh sản sinh lợi ở trong đó, một là làm bổ sung căn cơ cho môn phái, thứ hai là những tu sĩ thần thông quảng đại đó làm thí nghiệm giống như Cảnh Khưu, muốn dùng thủ đoạn như vậy để tham ngộ bí mật của quang âm, hồng trần, thế gian.
Đương nhiên, Cổ Trần Sa ở Đông Hoang này du lịch ba ngày ba đêm, nhìn thấy khí vận quốc gia bách tính trên đại đa số bình nguyên cũng không nồng đậm, tinh thần tán loạn, không có khí tức liệt hỏa ngút trời, cái này còn kém xa Tát Mã Đế Quốc mà Cảnh Khưu kiến tạo.
Hơn nữa, văn tự, văn hóa, thậm chí là thư tịch của những quốc gia bách tính này đều đến từ truyền thừa của Thần Châu đại địa.
Mà Tát Mã Đế Quốc lại dùng văn tự Cảnh Khưu tự mình sáng tạo ra, thậm chí còn có phương pháp tính toán, giống như Thánh Nhân sáng lập ra một văn minh hoàn toàn mới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận