Long Phù

Chương 2017: Thu gặt quy mô lớn (1)

Chương 2017: Thu gặt quy mô lớn (1)
Thiên Đình của Thiên Đế bị Cổ Trần Sa xóa bỏ, ngay cả lão tứ Cổ Hoa Sa cũng cảm thấy kinh hãi. Hắn biết mình và Thiên Đế thật ra đang kìm chế lẫn nhau, chẳng ai làm gì được nhau, cho nên những năm gần đây cũng không có cách nào cắn nuốt đối phương, lão tứ Cổ Hoa Sa vẫn biết rõ ràng thủ đoạn ép dưới đáy hòm của Thiên Đế. Chính vì vậy, hắn mới biết được sức mạnh của Thiên Đế. Nhưng Thiên Đế bây giờ có tu vi như thế, ở trước mặt Cổ Trần Sa quả thật chẳng khác nào con kiến hôi.
- Lão thập cửu rốt cuộc là gì vậy? Lẽ nào ta làm nhiều chuyện như vậy, đau khổ tu luyện như vậy còn chẳng bằng một đầu ngón tay của hắn? Rốt cuộc chênh lệch của chúng ta nằm ở đâu? Ta thừa kế huyết mạch của phụ hoàng, cũng là người do thiên đạo sinh ra, hai bên kết hợp với nhau, bàn về cơ duyên và tư chất, ta chính là người đứng đầu thế gian. Nhưng Cổ Trần Sa dựa vào đâu mạnh mẽ hơn ta nhiều như vậy? Ta không cam lòng. Tuyệt đối không cam lòng về điểm này.
Cổ Hoa Sa thân là Vô Tổ đang vô cùng không cam lòng.
Bây giờ trong thiên địa có vô số Tổ xuất hiện nhưng Tổ xếp hàng đầu chính là Vô Tổ, bất kỳ ai trong đó, cho dù là Nhân Tổ Trương Tự Nhiên vẫn còn kém xa hắn.
Thân hắn là Tổ đứng đầu nhưng vẫn bị Cổ Trần Sa gọi ra như đứa trẻ, bảo hắn làm sao có thể chịu được?
Nhưng hắn không dám phản kháng, bởi vì nhìn thấy tấm gương Pháp Vô Tiên và thần linh lớn, hai tồn tại mạnh này, một kẻ là Thôn Tổ, một kẻ là Thần Tổ nhưng bây giờ lại biến thành chó như vậy.
Đây là chuyện vô cùng nhục nhã, lão tứ tuyệt đối không cho phép mình biến thành như vậy.
Cho dù hắn biết mình chống lại, Cổ Trần Sa chưa chắc sẽ sỉ nhục mình như thế, nhưng cũng không thể bảo đảm trăm phần trăm. Bởi vì tiếp theo Cổ Trần Sa sẽ đối phó với thứ đáng sợ kia xuất thế, vì bố cục này mà hi sinh mình cũng không chẳng có gì lạ.
Ngay lập tức, lão tứ Cổ Hoa Sa nói:
- Lão thập cửu, nếu ngươi cứng rắn ra tay, ta cũng không có gì để nói, người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu.
- Rất tốt, hiếm khi ngươi nghĩ vậy.
Cổ Trần Sa cười ha ha nói:
- Ta chuẩn bị sắc phong cho ngươi và Thiên Đế là người quản lý chuyện lớn trong triều đình. Tiếp theo, các người chờ ta. Ta xuống Đại Nhân Triều ở hạ giới bảo đám người Nhân Tổ Trương Tự Nhiên, còn có Pháp Tổ, Dịch Tổ thần phục, chuyện này xem như sẽ kết thúc.
- Chỉ có thể vậy thôi.
Thiên Đế thầm lắc đầu.
- Cổ Hoa Sa, Thiên Đế, hai người đúng là kẻ vô dụng.
Pháp Vô Tiên mắng to. Hắn vĩnh viễn cũng không phục, tuyệt đối sẽ không thần phục Cổ Trần Sa. Bây giờ hắn chỉ muốn chọc giận để Cổ Trần Sa giết chết hắn, để cho hắn sớm thoát khỏi đau khổ.
- Rất tốt.
Cổ Trần Sa nhìn Pháp Vô Tiên:
- Pháp Vô Tiên, ta cảm giác rõ ràng sự tức giận của ngươi đang tăng lên. Ta thật ra muốn thử xem, khi tức giận và oán hận của một người đạt tới mức lớn nhất là trạng thái thế nào. Ta cảm giác căm giận và thù hận của ngươi bây giờ đã mạnh nhất thế giới, còn mạnh hơn cả Hận Tổ, Oán Tổ, Nộ Tổ gì đó. Nhưng như vậy còn chưa đủ, ta quyết định phải cho ngươi thêm nhục nhã. Thiên Đế, ngươi cảm thấy nên làm gì mới có thể khiến cho Pháp Vô Tiên thấy nhục nhã nhất?
Lời này chính là đang hỏi thăm Thiên Đế.
Cũng là đang thử thách hắn.
- Thật ra điều này cũng rất dễ làm. Bây giờ ngươi biến Pháp Vô Tiên thành một con chó, điều này tất nhiên là sỉ nhục, nhưng nỗi sỉ nhục này còn chưa đạt tới mức lớn nhất. Nếu là ta, ta sẽ biến hắn thành chó cái, sau đó để chó đực thần linh lớn này tiến hành thải bổ cho hắn. Pháp Vô Tiên không phải được xưng là Thôn Tổ, giỏi cắn nuốt tất cả sao? Như vậy hiện tại cắn nuốt tinh khí của người khác cũng không tính là gì. Hơn nữa chuyện này còn có thể làm gương cho Nhân Gian giới, cần tuyên dương khắp nơi.
Thiên Đế rất bình tĩnh nói.
- Thiên Đế, tên súc sinh nhà ngươi, ta phải giết ngươi, ta phải giết ngươi.
Pháp Vô Tiên nghe được lời này của Thiên Đế, quả thật sắp hôn mê rồi. Hắn cảm thấy lửa giận và sự căm hận của mình sẽ nhanh chóng thiêu đốt mình.
- Thiên Đế, ngươi thật sự không tệ.
Cổ Trần Sa gật đầu:
- Chuyện này có thể thực hiện được. Sự căm hận trong lòng Pháp Vô Tiên cũng có thể hủy diệt vô số thời không, nỗi căm hận này đã không phải là lực lượng của bên ngoài tới mà là hủy diệt vô thượng từ bên trong tâm linh phát ra. Vô Long Tâm Pháp của ta chính là lực lượng tâm linh, thí nghiệm căm hận này ngược lại có thể sinh ra hậu cần cho Vô Long Tâm Pháp của ta.
- Không...
Pháp Vô Tiên thật sự khủng hoảng:
- Đừng, đừng làm vậy. Cổ Trần Sa, ta bằng lòng thần phục, ta sợ ngươi rồi. Ngươi đừng đối xử với ta như vậy, các người không thể độc ác như vậy.
- Pháp Vô Tiên, khi ngươi cắn nuốt người khác, vô số người cũng từng hết lời cầu xin như vậy nhưng ngươi đều chưa từng tha cho bọn họ được sống. Sao bây giờ chuyện này sắp xảy ra với ngươi, ngươi lại không thể tiếp nhận được như vậy?
Lúc này Thiên Đế cười:
- Thần linh lớn, ngươi thấy thế nào?
- Ta đều nghe theo Cổ Trần Sa đại nhân.
Lúc này thần linh lớn dường như đang nhẫn nhục chịu đựng:
- Đại nhân bảo ta làm gì, ta sẽ làm cái đó.
- Được rồi, chúng ta xuống Đại Nhân Triều trong Nhân Gian giới thôi.
Cổ Trần Sa nói:
- Đến Đại Nhân Triều lại để cho Pháp Vô Tiên hưởng thụ nỗi nhục này, cũng tiện giết gà dọa khỉ.
Trong lúc nói chuyện, hắn vung tay lên, thời không lập tức đảo ngược. Đám người đều hạ xuống trong Nhân Gian giới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận