Long Phù

Chương 2122: Thiên Chi Kiêu Tử (2)

Chương 2122: Thiên Chi Kiêu Tử (2)
- Hiện tại ta đã có thể trở lại Áo Thuật Đế Quốc để đoạt lấy quyền thế.
Lâm Tiểu Phàm cảm thấy vũ trụ này đã trở nên vững chắc, lại còn đang phát triển không ngừng. Rất nhiều Áo Thuật Sư do chính hắn ta sáng lập ra cũng bắt đầu cải tạo vũ trụ này. Vào mỗi một thời điểm, vũ trụ này sẽ đều sản sinh ra sức mạnh khổng lồ đến cực điểm rồi sau đó truyền vào bên trong cơ thể hắn ta.
Hắn ta cảm giác mình hoàn toàn có thể đối kháng lại Áo Thuật Công Hội của Áo Thuật Đế Quốc.
Ngay khi thân thể hắn ta vừa chuyển động thì một người đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn ta.
Chính là Cổ Trần Sa.
- Ngươi là ai?
Lâm Tiểu Phàm giật nảy mình, hắn ta cảm thấy bản thân đã là nhân vật đứng sừng sững ở đỉnh cao thiên địa thì làm sao lại có người có khả năng lập tức đột phá lớp phòng ngự của hắn ta đơn giản như vậy?
- Tân Thế Giới Chi Chủ, Cổ Trần Sa.
Cổ Trần Sa tự giới thiệu bản thân:
- Ta đã để ý ngươi từ rất lâu, hiện tại ngươi rốt cục cũng đã đại công cáo thành (*), tu thành Thiên Đạo đỉnh phong, hơn nữa cũng đã bắt đầu tiến đến cảnh giới Vô Bất Hủ. Nhưng hiện tại ngươi trở lại bên trong Áo Thuật Đế Quốc để làm gì chứ? Ngươi sáng lập ra Áo Thuật Sư, Tâm Linh Nô Dịch Áo Thuật, lực sát thương thật sự là quá lớn, như vậy trong thời gian ngắn có thể làm cho Áo Thuật Đế Quốc đạt đến trình độ cao nhất. Nhưng sau đó ngươi sẽ rơi vào một kết cục khó lường, dường như cũng không phải một kết quả lý tưởng nên ta muốn hỏi một câu ngươi rằng phải làm sao để phối hợp những vấn đề này?
- Tân Thế Giới Chi Chủ, Cổ Trần Sa?
Lâm Tiểu Phàm nghi hoặc nhìn Cổ Trần Sa rồi trầm tư một lúc, gật gù:
- Ta đã sớm nghe nói về một số bí ẩn, nghe đồn chủ nhân thật sự của Áo Thuật Thế Giới là ngươi. Ngươi nắm giữ toàn bộ Áo Thuật Công Hội, hiện tại toàn bộ thành viên cấp cao của Áo Thuật Công Hội đều do ngươi sáng lập ra, do đó mới đạt đến cảnh giới Thiên Đạo, có đúng vậy không?
- Cũng có thể nói là như vậy.
Cổ Trần Sa gật gù:
- Có điều, ngược lại ta thật ra không can thiệp đến sự phát triển của bản thân Áo Thuật Đế Quốc.
- Hôm nay ngươi tới tìm ta là bởi vì ta sẽ trở về Áo Thuật Đế Quốc để lật đổ sự thống trị của ngươi sao?
Lâm Tiểu Phàm vô cùng cảnh giác nhưng có điều hắn ta lại đang nóng lòng muốn thử sức, bởi vì thực lực bây giờ của hắn ta đã cấp tốc mở rộng mà đạt đến cảnh giới mạnh nhất nên hắn ta cảm thấy có thể chiến đấu một trận với Cổ Trần Sa.
- Ta hỏi ngươi có phải ngươi muốn sau khi quay trở lại Áo Thuật Đế Quốc thì tiến hành mở rộng lý niệm gì đó hay không? Ngươi muốn biến Áo Thuật Đế Quốc thành Đế Quốc riêng của ngươi, nô dịch tất cả mọi người tiến hành tâm linh. Ngươi vẫn muốn tiến hành cải cách để làm cho Áo Thuật Đế Quốc không ngừng xuất hiện những người mới như ngươi. Mà ta tất nhiên nắm giữ sự phát triển mạch lạc của Áo Thuật Đế Quốc nhưng có điều ta cũng không can thiệp đến việc nhân tài xuất hiện. Nếu như ta can thiệp thì ngươi cũng đã không xuất hiện.
Cổ Trần Sa nói.
- Suy nghĩ của ta vẫn chưa đến lượt bất cứ một người nào can thiệp, cho dù ngươi là Tân Thế Giới Chi Chủ Cổ Trần Sa cũng không được. Nghe đồn ngươi là người sáng lập ra Đa Nguyên Vũ Trụ, hiện tại toàn bộ vũ trụ, tất cả sinh linh đều là do ngươi sáng lập ra nên ngươi chính là Vạn Vật Chi Phụ Mẫu nhưng có điều ngược lại ta thật ra không tin điểm ấy. Hiện tại ta muốn nói với ngươi rằng ta nhất định phải trở về Áo Thuật Đế Quốc để tiến hành cải cách của ta. Mà những cải cách của ta phải liên tục thử nghiệm, trước tiên ta muốn nô dịch mọi người rồi chế tạo Áo Thuật Đế Quốc trở thành một thể thống nhất, thống nhất hết vũ trụ này đến vũ trụ khác để làm cho Áo Thuật Đế Quốc đứng sừng sững ở đỉnh cao vũ trụ. Tất cả các vũ trụ đều là nô lệ của Áo Thuật Đế Quốc, sau đó nếu như có thể phát triển đến bình cảnh này thì ta sẽ tiến hành cải cách rồi buông bỏ quyền hạn. Đợi đến lúc trăm hoa đua nở thì ta tách rời khỏi vạn vật ở bên ngoài thì mới có thể dẫn dắt chúng sinh phát triển, bao gồm cả ngươi, Tân Thế Giới Chi Chủ và cả Tân Thế Giới cũng sẽ bị Áo Thuật Đế Quốc của ta chinh phục.
Trên cơ thể Lâm Tiểu Phàm đột nhiên xuất hiện khí tức vô cùng mạnh mẽ.
Khí tức này có thể xé rách vũ trụ, sinh diệt vạn vật.
- Áo Thuật, vạn vật khởi nguyên.
Trên cơ thể Lâm Tiểu Phàm đã xuất hiện hàm nghĩa sâu sắc nhất rồi tiến hành trấn áp và cướp đoạt Cổ Trần Sa.
- Áo Thuật, cướp đoạt tất cả!
- Áo Thuật, trở về chốn cũ!
- Áo Thuật, vận mệnh nghịch lưu!
Trong nháy mắt, Áo Thuật cao nhất giống như thác nước chảy xối xả xuống dưới, trút hết lên người Cổ Trần Sa. Trong khoảnh khắc này, Lâm Tiểu Phàm đã triển khai ra toàn bộ thủ đoạn, muốn đánh cho Cổ Trần Sa trở về nguyên hình.
Nhưng đáng tiếc rằng những Áo Thuật đánh giết này khi bay đến trên người Cổ Trần Sa thì ngay lập tức biến mất hoàn toàn, sau đó hóa thành từng mảnh hoa tuyết một bay xuống, trông vô cùng hoàn mỹ.
- Áo Thuật, quỳ xuống.
Cổ Trần Sa khẽ mỉm cười rồi cũng triển khai Áo Thuật. Áo Thuật của hắn vô cùng kỳ quái, cũng không có khuôn khối Áo Thuật mà chỉ đơn giản là nói chuyện.
Nhưng Lâm Tiểu Phàm không tự chủ được đã quỳ xuống.
- Đây là loại Áo Thuật nào vậy? Áo Thuật của ta đã tới cực hạn nên hiện tại Áo Thuật của ta có thể nói là Áo Thuật đỉnh cao, không ai có thể mạnh hơn Áo Thuật của ta được. Ngươi rốt cuộc là loại Áo Thuật nào, tại sao?
Lâm Tiểu Phàm đang quỳ trên mặt đất cảm thấy bản thân vô cùng xấu hổ, nhưng hắn ta cũng không thể làm gì được. Hắn ta đã thúc giục toàn bộ Áo Thuật có thể thúc giục được nhưng vẫn cứ không làm nên chuyện gì.
- Áo Thuật, cẩu bò.
Cổ Trần Sa lại lần nữa nở nụ cười. Vào lúc này, Lâm Tiểu Phàm không ngừng bò trên mặt đất như một con chó, khiến hắn ta cảm thấy vô cùng xấu hổ nhưng vẫn không làm gì được.
Có điều Cổ Trần Sa cũng không có ý định làm nhục Lâm Tiểu Phàm. Mà trong lúc Lâm Tiểu Phàm đang bò như một con chó thì hắn lập tức biến mất:
- Ngươi có thể trở về bên trong Áo Thuật Đế Quốc nhưng có điều hãy tự lo cho bản thân.
Lâm Tiểu Phàm đứng dậy với vẻ mặt nhăn nhó nhưng có điều sự ngông cuồng của hắn ta đã giảm đi rất nhiều.
(*): 大功告成 (đại công cáo thành): việc lớn đã thành; việc đã làm xong.
Bạn cần đăng nhập để bình luận