Long Phù

Chương 737: Vạn thế chi tâm (1)

Chương 737: Vạn thế chi tâm (1)
Cổ Trần Sa ẩn núp dưới lòng đất, sau đó phân ra một chút đan khí, bám vào trong thức hải của một đội trưởng binh lính, từ góc độ của hắn nhìn văn minh, tôn giáo, giáo dục, công tượng, ca múa, thi từ, pháp luật, còn có đủ loại phong thổ của toàn bộ Tát Mã Đế Quốc.
Đối với văn minh mà Cảnh Khưu này sáng tạo ra, hắn vô cùng tò mò, không hề có tâm tư khinh miệt.
Một tu sĩ, coi mình là thần, sáng tạo văn minh phồn vinh, đồng thời cũng muốn làm lớn mạnh nền văn minh này, truyền xuống thiên thu vạn tái, bản thân điều này chính là sự nghiệp to lớn, từ góc độ nào đó mà nói, Thiên Phù Đại Đế là người khai sáng, Cảnh Khưu cũng là người khai sáng. Hai người cùng làm một chuyện.
Có điều, Thiên Phù Đại Đế là xây dựng lại Thần Châu, kéo theo chư thần, quần tiên, Yêu tộc, Man tộc, thế gia Thánh Nhân, thậm chí còn có Ma vực, vô cùng phức tạp, loại đại sự này khó hơn chỉnh hợp các quốc gia nhỏ trong sa mạc, sáng tạo ra đế quốc trăm ngàn vạn lần.
Nhưng xuất phát điểm của hai người là như nhau.
- Chẳng trách Cảnh Khưu lại có thành tựu như vậy, hắn sáng lập nên văn minh Tát Mã Đế Quốc này, có rất nhiều chỗ đáng khen, nếu hắn chuyên tâm giữ gìn và đào tạo, trong trăm năm có thể mở rộng dân cư gấp mười lần.
Cổ Trần Sa thầm quan sát và suy nghĩ, hắn phát hiện một số chỗ mấu chốt của Thương Sinh Bổ Thiên Thuật.
- Hiện tại có hai loại lý luận, thiên địa bất nhân coi vạn vật như cỏ rác, trời sinh vạn vật, lại không quản lý, để mặc cho nó phát triển chém giết, tạo hóa tự nhiên. Mà một loại còn lại thì là chú ý thiên tâm nhân từ, thiện ác có báo. Nhưng dựa theo tiêu chuẩn tối cao của Tiên Đạo, thiên đạo vô tình, tạo hóa sinh diệt, căn bản mặc kệ vạn vật như thế nào.
Cổ Trần Sa nghĩ nghĩ một chút:
- Có điều hạng người như ta, sau khi tu hành tới cảnh giới cực cao, nuôi dưỡng chúng sinh, chăm chỉ đào tạo, coi bách tính là hoa mầu, nông phu nào mà không tiếc hoa mầu của mình? Đây là thần đạo. Mà thánh đạo thì là Thánh Nhân bất nhân coi bách tính như cỏ rác. Đây là sự khác biệt giữa thần đạo và thánh đạo, có thể nói, thánh đạo tiếp cận thiên đạo, thần đạo thì là đạo nghịch thiên, hoặc là dùng bản thân thay thế thiên đạo, hoàn toàn khác với đạo thần thánh.
Cổ Trần Sa suy tính đi suy tính lại, trong lòng có nhiều tính toán hơn.
Hắn rất kiên nhẫn, chờ đợi cơ hội.
Mà lúc này, ở đô thành Tát Mã Đế Quốc, chỗ sâu nhất của chủ thần miếu khổng lồ, trong một hoa viên được bố trí trận pháp khắp nơi.
Cảnh Khưu đặt Tử Vi Đế Tinh Áo Nghĩa trên tế đàn ở chính giữa hoa viên, yên lặng tĩnh tọa, dường như có lực lượng mạc danh kỳ diệu nào đó đang vấn vít tới, cuối cùng tụ tập ở trên Đế Tinh Áo Nghĩa này.
Những lực lượng này chính là lực lượng của vạn dân Tát Mã Đế Quốc, có chút tương tự như Thiên tử chi khí.
Cảnh Khưu yên lặng nhìn tất cả, trên mặt dường như không vui không buồn, không biết sâu trong thâm tâm hắn đang nghĩ gì.
Mà ở trong hoa viên này có mấy chục người.
Trong đó có Cảnh Phồn Tinh, Cảnh Vân Hoàng, Cảnh Vân Kỳ, còn có đám người Cảnh Tuyết Cảnh Hành, Cảnh Chỉ, Cảnh Hiên, Cảnh Không, đều là nhân vật đã tu thành Đạo cảnh.
Toàn bộ tinh anh của Cảnh gia đều ở đây.
Có điều Cảnh Phồn Tinh, Cảnh Hành, Cảnh Chỉ Cảnh Hiên, Cảnh Không, Cảnh Tuyết đã bị Cổ Trần Sa thi triển ra thủ đoạn trích tiên tước đoạt tất cả tư chất, tu vi, hiện tại chính là một người thường.
Cũng là mấy Đại trưởng lão khác lúc ấy không ở trong bụng núi, tránh được một kiếp.
Ví dụ như hai Đại trưởng lão Cảnh Vân Hoàng, Cảnh Vân Kỳ, một người là Đạo cảnh thập tam biến, một người là Đạo cảnh cửu biến, hiện tại thực lực vẫn còn, mỗi người đều có cảm giác giống như đào xuất sinh thiên.
- Không ngờ Gia chủ lại thành lập một đế quốc khổng lồ như vậy ở sâu trong sa mạc vô biên này.
Cảnh Vân Hoàng lộ ra thần sắc vui mừng, hiện tại hắn là nhân vật tu vi cao nhất trong gia tộc trừ Cảnh Khưu ra, Đạo cảnh thập tam biến Thôn Ma Thực Quỷ, chỉ thiếu một bước là thể tu thành thập tứ biến Nguyên Thần Xuất Khiếu:
- Trong Cảnh gia chúng ta không ngờ không ai biết việc này.
- Đế quốc này chính là ta tỉ mỉ đào tạo, từ trăm năm trước đã bắt đầu bố cục, ta có thể tu luyện đến cảnh giới hiện tại, toàn là dựa vào thành lập đế quốc này, dưỡng dục Vạn dân chi khí, từ trong đó tham ngộ ra quang âm tiêu trường, sinh mệnh vô thường, tuế nguyệt vô thanh.
Cảnh Khưu nói:
- Đáng tiếc, đáng tiếc, bổn ý của ta là muốn sau khi đạt được Thương Sinh Chi Nguyện, này khối cầu này để trấn áp Tát Mã Đế Quốc này và khí vận của Khưu Giáo mà ta khai sáng ra, nhưng sắp thành lại bại, còn khiến cho Cảnh gia ta luân, cơ nghiệp trăm năm bị hủy trong chốc lát.
- Gia chủ, hiện tại thực lực của ta đã hoàn toàn biến mất, tư chất cũng không còn, cho dù phục dụng đan dược, tu luyện lại từ đầu cũng không làm nên chuyện gì, xin Gia chủ lập tức đưa ta vào Thiên Địa Huyền Môn, ta đi cầu Chưởng giáo, để hắn lại thôi động bí mật Huyền Môn, giúp ta khôi phục.
Cảnh Phồn Tinh là người phế nhất, cho dù hắn đào xuất sinh thiên, cũng không hề có cảm giác vui sướng.
Hiện tại công lực của bị phế hoàn toàn, tư chất chẳng khác gì ngu phu, đi đường cũng cật lực, giết gà sợ rằng cũng không giết được, đừng nói là quay về Thiên Địa Huyền Môn, ở trong sa mạc này đi chưa được trăm dặm đã khát chết mệt chết rồi.
Lần đầu tiên hắn cảm thấy sự yếu ớt của người thường, giống như một hoàng đế cao cao tại thượng nắm giữ đại quyền, đột nhiên mất nhà tan, lưu lạc dân gian thành khất cái, đi tranh ăn rác rưởi với chó hoang.
- Ngươi trở lại Thiên Địa Huyền Môn cũng uổng công, tuy Chưởng giáo lợi hại. Nhưng cũng bất lực với tình huống của ngươi, có thể dễ dàng giúp ngươi khôi phục thực lực, vậy chẳng phải là có thể chế tạo ra một đống tiên nhân Đạo cảnh nhị thập nhị biến Pháp Thiên Tượng Địa à?
Cảnh Khưu lắc đầu:
- Đừng nói là Thiên Địa Huyền Môn, cho dù là Tam Đại Thiên Tôn đối mặt với huống của ngươi, cũng vô cùng khó xử, trừ phi bọn họ cam nguyện tiêu hao một số kỳ trân thượng cổ, ví dụ như linh dược có được từ trên Hồng Mông Thụ, hoặc là Tạo long chi khí đạt được trong Hồng Hoang Long Môn thượng cổ, hoặc là một số thần phù tối cao thiên tử thượng cổ hiến tế có được. Những thứ này đều là có thể gặp chứ không thể cầu. Tam Đại Thiên Tôn sao lại nỡ cho ngươi.
- Cổ Đạn Kiếm, trên tay Cổ Đạn Kiếm có Tạo Long Đan, từ chỗ hắn xin một viên chắc không phải việc khó. Chỉ cần ta phục dụng, khôi phục tư chất kỳ tài cái thế, cộng thêm một số Thanh Long Huyết Mạch của Gia chủ, tu luyện lại tu vi, cũng không phải việc khó.
Cảnh Phồn Tinh dường như tóm được cọng cỏ cứu mạng.
- Khó khó khó.
Cảnh Khưu lại thở dài:
- Phồn Tinh, hiện tại vấn đề chính yếu của ngươi kỳ thật không phải tư chất, mà là tuổi tác, tiềm năng hao hết rồi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận