Long Phù

Chương 1998: Phụ tử (2)

Chương 1998: Phụ tử (2)
Trên đỉnh đầu Trương Tự Nhiên xuất hiện Thiên Giới màu vàng óng, toàn bộ Thiên Giới này đều là sức mạnh tầng thứ tám - Vĩnh Bất Hủ, nó mãnh liệt rít gào rồi giáng xuống, rót vào bên trong cơ thể Trương Dịch Nhân, sau đó lập tức hóa thành rất nhiều Cự Long.
- Dịch Nhân, lúc này ngươi nhất định phải gắt gao bảo vệ tâm linh của chính mình, không thể có bất kỳ sự buông thả nào, bằng không ngươi sẽ chết không có chỗ chôn.
Trương Tự Nhiên quát to:
- Ý chí của Cổ Đạo Tiên cũng không tính là gì, mấu chốt nhất chính là ý chí của thứ đồ vật đáng sợ kia, thậm chí nó có thể xâm lấn vào Thiên Giới của ta. Tuy nhiên, ta cũng đang muốn dựa vào cái này mà tôi luyện, đặt nền móng cho việc thăng cấp lên cảnh giới Thiên Đạo, chỉ cần lần này có thể thành công là tu vi và khí số của ta nhất định sẽ vượt qua cả Thiên Đế và Cổ Hoa Sa. Cho dù Cổ Hoa Sa có tự xưng mình là Vô Tổ thì đã làm sao chứ? Thời đại này đã không còn là thời đại của vô nữa rồi, mà chính là thời đại của con người.
Ngay lúc sức mạnh của Trương Tự Nhiên thâm nhập vào trong cơ thể Trương Dịch Nhân thì trong chớp mắt, trong cơ thể Trương Dịch Nhân phát ra tiếng thét thê thảm.
Sau đó, một đoàn hình cầu màu đen chậm rãi hiện ra. Đoàn hình cầu màu đen này tựa như một cái đầu người mọc đầy tóc, mỗi chiêu thức đều giống như rồng như rắn. Sau đó, mái tóc của nó tản ra, lập tức xuất hiện một gương mặt người vô cùng quỷ dị, khuôn mặt này liên tục biến hoá, khi thì dữ tợn, khi thì phẫn nộ, rồi lại vui mừng, gian trá...
Vô số cảm xúc thay đổi liên tục, ngay cả thời không cũng bị ảnh hưởng mà bóp méo.
- Trấn áp!
Sức mạnh trong cơ thể Trương Dịch Nhân đang không ngừng chấn động, hắn ta vận chuyển tâm linh của bản thân để hóa thành một tù lao thật lớn, dường như muốn giam cầm ý niệm của chiếc đầu người đáng sợ này vào bên trong.
- Luyện hóa!
Đúng vào lúc này, Trương Tự Nhiên thúc giục một ít sức mạnh của Nhân Gian Giới, nhất thời có một chiếc lò nung màu vàng xuất hiện.
- Nhân Gian Chi Lô!
Sức mạnh của Trương Tự Nhiên thuần tuý hơn sức mạnh của Trương Dịch Nhân rất nhiều, đó là sức mạnh của 'Nhân', là của con người, con người là yếu tố chiếm cứ chủ đạo của thời đại này, là cảnh giới cao nhất.
- Nhân Gian Chi Lô, Luyện Ngục Chi Hoả, hồng trần cuồn cuộn, điên đảo tất cả, nhân đạo đại thế, không thể ngăn cản. Thời đại bây giờ chính là thời đại của nhân gian, bất luận là thứ gì đi chăng nữa thì cũng đều phải lấy con người làm chủ. Một khi Nhân Gian Chi Lô này của ta được luyện thành thì tâm ý nhân gian sẽ có thể hoà tan tất cả ngay lập tức, cho dù ngươi là ý chí đáng sợ đi nữa thì cũng phải dung hoà vào bên trong Nhân Gian Chi Lô thôi.
Vẻ mặt Trương Tự Nhiên cực kỳ nghiêm nghị.
Nhân Gian Chi Lô của hắn ta bao vây lấy Trương Dịch Nhân, dung hòa vào trong đó và cũng vây khốn cả cái đầu người kia lại.
- Dịch Nhân, bây giờ ngươi ở trong Nhân Gian Chi Lô đối đầu với cái ý chí đáng sợ kia. Có Nhân Gian Chi Lô, ngươi nhất định sẽ bất bại. Trừ phi ý chí đáng sợ đó có sức mạnh huỷ diệt cả nhân gian. Thế nhưng nó không có, bởi vì ý chí này vẫn chưa hoàn toàn xuất thế.
- Vô Long Tâm Pháp, nghiền ép tất cả, biến hóa thần diệu.
Trương Dịch Nhân bắt đầu tranh đấu, cả người hắn ta hóa thành một quyển kinh văn.
Ý chí đáng sợ biến thành đầu người đang cùng với quyển kinh văn này tranh đấu lẫn nhau.
- Các ngươi đây là đang tìm đến cái chết. Vận mệnh duy nhất của phụ tử các ngươi chính là bị ta chiếm cứ thân thể, cướp đoạt khí số, cuối cùng phục vụ cho ta để đối phó với tên Cổ Trần Sa kia. Kẻ địch duy nhất của ta chính là Cổ Trần Sa, còn các ngươi đều chỉ là gà đất chó sành (*) mà thôi, muốn đối phó lại ý chí của ta thì đúng là mơ mộng hão huyền. Được thôi, bây giờ ta sẽ khiến cho các ngươi được mở mang đầu óc, Bất Hủ tầng thứ chín, sức mạnh Vô Bất Hủ, dù chỉ là một tia thôi thì sinh vật cấp bậc thấp như các ngươi cũng sẽ không chống đỡ nổi.
(*) Gà đất chó sành: ý chỉ dăm ba những kẻ yếu ớt, nhỏ nhoi không đáng để bận tâm.
Cái đầu người ở bên trong Nhân Gian Chi Lô phát ra âm thanh hung ác.
Ầm ầm.
Sau đó, bên trong cái đầu người kia dường như đang tản ra một luồng sức mạnh hư vô tuyệt đối. Cỗ sức mạnh này quả thật là nhìn không thấu, nắm bắt không được, cảm thụ cũng không, thế nhưng nó lại tồn tại chân thật làm cho người ta trở nên tuyệt vọng. Ví dụ như ngươi rõ ràng có thể nhìn thấy một người cầm kiếm đang đánh về phía mình, nhưng bất kể có phản ứng như thế nào đi nữa thì cũng không sờ được một góc áo của người kia, bởi vì dưới cái nhìn của ngươi, người cầm kiếm này chỉ là hư ảo, còn với người cầm kiếm thì ngươi chính là một thực thể thật sự.
Nói cách khác, đối mặt sức mạnh Vô Bất Hủ thì bất kỳ sức mạnh nào đi nữa cũng đều vô dụng. Bất Hủ tầng thứ chín, sức mạnh Vô Bất Hủ có thể triệt để huỷ diệt đi tất cả sức mạnh khác.
Đây chính là sự khác biệt giữa sức mạnh đẳng cấp cao và sức mạnh cấp bậc thấp.
Năm đó, cảnh giới của Thiên Đạo và Cổ Đạp Tiên đều là đỉnh cao của Bất Hủ tầng thứ tám – Vĩnh Bất Hủ, vẫn chưa đạt tới cảnh giới Vô Bất Hủ. Có điều, khi hai sự tồn tại to lớn này kết hợp lại rồi trải qua ấp ủ thì đã sinh ra Vô Bất Hủ.
Cảnh giới Vô Bất Hủ cũng là lần đầu tiên xuất hiện ở trên cả Thiên Địa Vũ Trụ này.
Tuy nhiên, cảnh giới của Thiên Đạo và Cổ Đạp Tiên tất nhiên vẫn giống như Trương Tự Nhiên, đều là đỉnh cao của Bất Hủ tầng thứ tám - Vĩnh Bất Hủ, nhưng số lượng lại có nhiều điểm khác nhau.
Tỷ như sức mạnh của Bất Hủ tầng thứ tám - Vĩnh Bất Hủ là hoàng kim, như vậy Trương Tự Nhiên hiện tại cũng có ẩn chứa hoàng kim nhưng chỉ nhỏ tầm hạt vừng thôi.
Mà bất kể là Thiên Đạo hay Cổ Đạp Tiên thì cũng đều là một tòa Kim Sơn.
Như vậy, nếu so sánh giữa một bảo vật nho nhỏ tựa hạt vừng và một tòa Kim Sơn thì quả thật là chênh lệch quá lớn. Tuy rằng về mặt chất lượng thì hai bên đều là bảo vật quý giá.
Nhưng hiện tại, sức mạnh của Vô Bất Hủ không phải hoàng kim nữa mà là vật chất quý giá hơn hoàng kim rất nhiều.
Bạn cần đăng nhập để bình luận