Long Phù

Chương 704: Tổng đốc (2)

Chương 704: Tổng đốc (2)
- Cảnh gia không ngờ bán ra Thanh Long Thảo cho Tĩnh Tiên Ti chúng ta, mặc dù cỏ này không bằng Thanh Long Thần Mộc, nhưng cũng là mọc ra từ xung quanh Thanh Long Sào Huyệt. Thanh Long chính là thánh thú của Tiên Thiên Giáp Ất Mộc, có công hiệu tẩm bổ cho cỏ cây, dùng Thanh Long Thảo để luyện đan, xác suất thành công cơ hồ là trăm phần trăm thì không nói, còn có thể đề thăng dược tính gấp vài lần, thứ tốt như thế này nên để lại cho Cảnh Võ Thương Hội mới đúng, sao lại bán cho Tĩnh Tiên Thương Hội chúng ta?
Cổ Trần Sa cũng có chút nghi hoặc.
Cảnh gia có Thanh Long Thảo, vậy khẳng định có Thanh Long Huyết Mạch.
- Gia Cát Nha bảo ta tới Cảnh Châu Thành, ở trong Cảnh gia tìm kiếm Thanh Long Huyết Mạch, đồng thời chờ cướp lấy Tinh Thần Áo Nghĩa sắp xuất hiện, hoặc là dẫn đi người chuyển thế, ta chờ ở đây hay là lén tiến vào trong Cảnh gia? Với tu vi của ta hiện tại, to nhỏ tùy ý, cũng có thể hóa thành bụi bậm tiến vào trong đó, không ai có thể phát hiện được, nhưng trong đó có Cảnh Khưu tọa trấn, ta khẳng định sẽ bị phát hiện.
Cổ Trần Sa cũng không dám tự đại đến mức nghĩ mình có thể qua mắt được nhân vật Bất Tử Chi Thân.
Đương nhiên, hắn nếu mượn dùng Thương Sinh Chi Nguyện thì có thể làm được, nhưng lén lút như vậy dẫu sao cũng không phải con đường đúng đắn.
- Vậy thì quang minh chính đại tới bái phỏng?
Hắn lại nghĩ:
- Ta thử xem Cảnh Khưu rốt cuộc là người thế nào, lần này Cảnh Phồn Tinh ám sát ta, đã là hành động phản loạn, ta bắt Cảnh gia giao người, thế này là đã chiếm danh phận, ta xem Cảnh gia ăn nói thế nào?
Cảnh gia rất nhún nhường, từ bố cục của gia chủ Cảnh Khưu là có thể nhìn ra được, bọn họ chú trọng âm thầm tích tụ thực lực, không muốn lộ núi lộ nước sớm, đáng tiếc lại xuất hiện Cảnh Phồn Tinh này.
Đương nhiên, trước hết là bởi vì Võ Đương Không vào cung, Cảnh Phồn Tinh bị cừu hận che mắt, gây ra đủ loại chuyện.
- Hiện tại tu vi của Cảnh Phồn Tinh chắc là đứng thứ hai Cảnh gia, sau lưng có Thiên Địa Huyền Môn làm chỗ dựa, chắc rằng Cảnh Khưu cũng không quản được. Cũng không biết Cảnh gia và Thiên Địa Huyền Môn đã đạt thành hiệp nghị gì?
Cổ Trần Sa ra khỏi Tĩnh Tiên Thương Hội, tới phủ tổng đốc.
Lần này hắn không đăng môn bái phỏng, mà là trực tiếp thi triển pháp thuật, vô thanh vô tức, vào sâu bên trong trung tâm phủ tổng đốc, đó là nơi mà bình thường Tổng đốc hay tĩnh dưỡng luyện công.
Đây là một hoa viên nhỏ, khoảng hai ba mẫu, trong hoa viên bố trí trận pháp nho nhỏ, núi giả chính là dùng ngọc thạch tạo hình mà thành, trong hồ nước phía dưới núi giả không ngờ là một đầm nước xanh biếc, hàn khí bức người, bố cục trận pháp phong thuỷ này tên là Hàn Ngọc Dưỡng Long Trận.
Mà ở trong trận nhãn, một nam tử trung niên đang ngồi ngay ngắn, ba chòm râu dài, mặc thường phục, đang vận chuyển thần công trong cơ thể.
Chính là Tổng đốc Cảnh Châu Hàn Ngũ Cầm.
Hàn Ngũ Cầm này không phải đệ tử thế gia, mà là xuất sinh hàn môn, một đường thi trúng tiến sĩ, nhậm chức Tổng đốc, cũng có chút thủ đoạn.
Cổ Trần Sa nhìn một cái, tu vi của người này không ngờ là là Đạo cảnh ngũ biến "Linh Tụ Bách Khiếu", sắp trùng kích lục biến Luyện Khí Thành Cương quan trọng nhất, có tiên thiên cương khí.
- Ai!
Nghe thấy động tĩnh, Tổng đốc Hàn Ngũ Cầm này đột nhiên mở mắt:
- Đúng là lớn mật, không ngờ dám xông vào phủ tổng đốc. Thực sự coi thiên hạ không có vương pháp sao?
Sau đó, hắn mới nhìn rõ Cổ Trần Sa, thân hình chấn động, vội vàng quì một gối:
- Hạ quan không biết Vương gia giá lâm, xin thứ tội.
Lúc này Cổ Trần Sa đã lộ ra mặt thật, không ngụy trang nữa.
Hiện tại hắn đã là nhân vật đỉnh phong, nắm đại quyền trong tay, các quan viên lớn tất nhiên đều biết chân dung của hắn, có thể nhận ra ngay, càng đừng nói tới đại quan biên giới cấp Tổng đốc.
Cổ Trần Sa đột nhiên điểm ra một chỉ, trong nháy mắt, một cỗ lực lượng tinh thuần nhu hòa rót vào trong cơ thể Hàn Ngũ Cầm, lập tức trăm khiếu trong cơ thể hắn chấn động, nội tức vận chuyển trăm ngàn vòng trong các loại kinh mạch, khí huyết và linh lực tụ tập kết hợp với nhau, diễn sinh ra cương khí.
Trên tay Hàn Ngũ Cầm xuất hiện một đạo khí kiếm, đâm vào mặt đất, xuất hiện lỗ thủng rất sâu.
- Vương gia quả nhiên thần công cái thế, giúp ta đột phá lục biến rồi.
Hàn Ngũ Cầm mừng rỡ, lại bái tạ:
- Không biết Vương gia lần này tới Cảnh Châu có chuyện gì?
- Ta đến Cảnh Châu đương nhiên là vì Cảnh gia.
Cổ Trần Sa bảo Hàn Ngũ Cầm ngồi xuống:
- Đoạn thời gian trước bản vương trấn áp Ma vực, nhưng bị Cảnh Phồn Tinh liên thủ với Vong Cơ, Tiêu Viêm trong tiên đạo, còn cả Cốc Họa của Đại Uy vương triều ám sát ta, bị ta đánh bại phải đào tẩu. Cảnh Phồn Tinh vi phạm quốc pháp, tội ác tày trời, lần này ta tới, tất nhiên là muốn hướng tới Cảnh gia đòi người, thuận tiện điều tra xem có phải Cảnh gia cũng tham dự mưu phản hay không, nếu là mưu phản, tất nhiên phải diệt tộc. Ngươi là Tổng đốc Cảnh Châu, chuyện này phải chú ý dân sinh và rối loạn địa phương.
- Hả?
Hàn Ngũ Cầm nghe thấy những lời này, mặt như màu đất:
- Không ngờ Cảnh Phồn Tinh lại đại nghịch bất đạo, tội ác tày trời như vậy, có điều thưa Vương gia, Cảnh gia ở Cảnh Châu thế lực to lớn, hơn xa biểu hiện ngoài mặt, nếu xử lý việc này không tốt, sợ rằng Cảnh Châu tất đại loạn, phá hoại cục diện của triều đình.
Bạn cần đăng nhập để bình luận