Long Phù

Chương 1158: Cự Thạch Thần (2)

Chương 1158: Cự Thạch Thần (2)
- Bái kiến Vương gia.
Phương Lâm thấy Cổ Trần Sa, mắt lóe sáng, vội vàng hành lễ.
Cổ Trần Sa cười đầy thiện ý, hắn đã sớm nhìn ra được, Phương Lâm này cũng là nhân vật lợi hại, hiện tại tu vi cực kỳ thâm trầm, sợ là không kém Thiết Huyết Hầu, hơn nữa dường như được Thiên Phù Đại Đế chỉ điểm gì đó, mấy năm nay còn âm thầm có được rất nhiều kỳ ngộ, ở trong đại kiếp, tuyệt đối là nhân vật nổi lên mạnh mẽ.
Qua nửa canh giờ, đại thần trong triều đình, thậm chí là rất nhiều Tổng đốc quan trọng đều đến đông đủ, vốn Trung Thổ Thần Châu vô cùng rộng lớn, trước kia muốn tụ tập Tổng đốc châu, trên đường cũng phải hành tẩu mấy tháng, thậm chí là nửa năm, một năm.
Mà hiện tại, Tĩnh Tiên Ti chế tạo đại lượng phi chu, Thiên Công Viện cũng có phi hành khí của mình, công cụ phi hành bắt đầu chậm rãi thông dụng tới các đại hào môn.
Tổng đốc Tuần phủ tất nhiên cũng có phi chu tốc độ cực nhanh, chính là chế tạo mới nhất của Tĩnh Tiên Ti, Nhân Long Chu. Bên trên điêu khắc vô số phù lục, điện giật xuyên mây trong không trung, chỉ từ trên tốc độ mà nói, cơ hồ có thể sánh bằng cường giả Đạo cảnh thập bát biến Đại Đạo Kim Đan.
Loại tốc độ này đủ cho Tổng đốc chạy tới triều đình họp, tăng cường lực ngưng tụ và hiệu suất làm việc của triều đình.
Đây chỉ là bước đầu tiên trong kế hoạch của Tĩnh Tiên Ti mà thôi, tiếp theo sẽ khiến tất cả Huyện lệnh trong thiên hạ đều biến thành cao thủ Đạo cảnh nhất biến Phục Khí Ích Cốc, mà tất cả Tri phủ, đều biến thành nhân vật từ Đạo cảnh thất biến Ly Địa Đằng Không trở lên, mà tất cả Tuần phủ đều biến thành cảnh giới Đạo cảnh cửu biến Lưu Ly Ngọc Thân, sau đó Tổng đốc cũng cần phải tu thành tu sĩ thập ngũ biến Thiên Nhãn Huyền Không.
Như vậy, năng lực vận chuyển thiên hạ, chính lệnh triều đình mới đạt tới một đỉnh phong.
Hiện tại Vĩnh triều đã quá lớn, không tính quốc thổ Man Hoang đánh hạ được, chỉ cần là Trung Thổ Thần Châu, đã chín mươi chín châu, mỗi châu đều có mười, hoặc là mấy chục tỉnh thành, mà mỗi tỉnh thành lại có có mấy chục phủ thị, mà phía dưới mỗi phủ thị có mấy chục, hoặc là hơn trăm huyện.
Đấy là còn chưa tính mấy trăm đảo quốc, đại lục trên biển được chiêu an ở hải ngoại.
Thiên hạ khổng lồ như vậy, ở cổ đại là rất khó nhất thống, cho dù là thống nhất, kỳ thật cũng căn bản không quản lý được, triều đình vẫn phải dựa vào các loại thế gia hào môn, cường địa phương, thần miếu, môn phái giang hồ để duy trì một loại trật tự mỏng manh.
Cho dù là Võ Đế năm đó, cũng có rất nhiều lúc không thể phổ biến chính sách, cần phải thỏa hiệp.
Chỉ độc có Thiên Phù Đại Đế là trấn áp tất cả, đầu tiên là phong ấn chư thần, diệt rất nhiều thần miếu, xoá sạch một cỗ thế lực lớn nhất, sau đó mở kênh đào, phá núi, xây trường thành, mở đường sắt, giống như cả quốc gia được đả thông kinh mạch. Lập tức trở nên sinh động hơn nhiều.
Cổ Trần Sa nhìn quần thần nối đuôi nhau mà vào, trong lòng đột nhiên có lĩnh ngộ.
- Xem ra, thống trị quốc gia, quan trọng nhất chính là khơi thông đường xá và tin tức, giống như kinh mạch của con người, nếu không thông suốt, tin tức của triều đình không thể truyền đạt, chính lệnh không ra, ngay cả tài phú cũng không thể lưu thông, vậy sẽ tạo thành cồng kềnh, xem ra sau này Tĩnh Tiên Ti chúng ta phải ra sức chế tạo phi chu, cho dù là phi chu không có năng lực công kích và phòng ngự cũng được, chỉ cần có thể phi hành, làm phương tiện giao thông, vận chuyển, truyền tới các nơi, vậy quốc vận sẽ thực sự trở nên hưng thịnh.
Cổ Trần Sa tham ngộ được rất nhiều đạo lý trị quốc.
Dùng thiên hạ để ví với con người.
Không ngờ có rất nhiều chỗ câu thông, trong nháy mắt, lĩnh ngộ của hắn đối với Thiên tử chi khí cũng sâu sắc hơn.
Đồng thời cũng hiểu biết Thiên tử thượng cổ là tu hành thế nào, trị quốc như tu thân.
Thánh hiền Cổ đại nói tu thân, tề gia, bình thiên hạ. Cũng có chân lý ẩn chứa ở trong đó.
- Thái tử, Minh Phi nương nương giá lâm!
Đúng vào lúc này, đột nhiên bên ngoài truyền đến thanh âm.
Rất nhiều đại thần đều nhìn ra phía cửa, liền thấy Thái tử Cổ Huyền Sa, Minh Phi Võ Đương Không, dẫn theo hộ vệ tiền hô hậu ủng, tiến vào trong đại điện, ngoài ra, sau lưng bọn họ còn có một đoàn hoàng tử hoàng đi theo.
Ví dụ như Thập hoàng tử, Tam hoàng tử, Tứ hoàng tử, Thập tứ hoàng tử, Thập bát hoàng tử năm đó đối đầu với Cổ Trần Sa, Thất hoàng tử Cổ Pháp Sa không ngờ cũng ở trong đó, những người này cộng thêm hộ vệ, ước chừng có hơn trăm người ùa vào đại điện, tạo thành thanh thế không nhỏ.
Cũng may đại điện triều hội này đừng nói là hơn trăm người, cho dù là mấy chục vạn người cũng hoàn toàn có thể dung nạp, lần triều hội này là một lần lớn nhất từ trước tới nay, bởi vì ma tai bùng nổ, lòng người hoang mang, cần phải tiến hành một lần đại triều hội để ổn định cục diện, khiến người trong thiên hạ, quan viên thiên hạ được uống thuốc an thần.
Hơn nữa, Tĩnh Tiên Ti phải cải tổ cục diện, trực tiếp thanh tẩy đám người Cổ Huyền Sa, Võ Đương Không.
Dù sao vận doanh nhiều năm như vậy, Tĩnh Tiên Ti đã lôi kéo được đại đa số quan viên thiên hạ, trong triều dã, bất kể là dân tâm hay là quan tâm, trên cơ bản đều biết Tĩnh Tiên Ti chính là cứu thế chủ.
Lần này Lâu Bái Nguyệt dùng kim bài Như Trẫm Thân Lâm, triệu tập quần thần, muốn dọn sạch chướng ngại.
Nhưng thế lực của Võ Đương Không và Thái tử Cổ Huyền Sa tuyệt đối sẽ không cam tâm, trong triều đình, khẳng định sẽ giương cung bạt kiếm, thậm chí Võ Đương Không sẽ chó cùng rứt giậu, những cái này Cổ Trần Sa đều có thể đoán được, hắn trấn áp Võ Đế, chỉ cần luyện hóa được Dị Số Chi Tâm đó, lập tức khối cầu sẽ có thể tấn thăng thành Trung Thiên Thế Giới, đến lúc đó không sợ những người này có thể gây ra sóng gió gì.
Võ Đương Không và Thái tử Cổ Huyền Sa đi vào trong cung điện, phân biệt ngồi xuống vị trí Thái tử và Giám Quốc ở phía dưới bảo tọa Hoàng đế, mà một số hộ vệ thì đều đứng ở phía dưới, Cổ Trần Sa không ngờ từ trong những hộ vệ đó nhìn thấy Pháp Vô Tiên, Huyền An.
Mà Cổ Đạn Kiếm, còn có một số hoàng tử hoàng tôn, thì đứng ở vị trí chỗ tôn thất.
Toàn bộ đại điện, có vị trí đứng của đại thần đại thần, cũng có vị trí đứng của vương công tôn thất, bất kể là bao nhiêu người, đều có thể đứng vừa, không chật chội, không trống trải.
Bạn cần đăng nhập để bình luận