Long Phù

Chương 759: Dã tâm của bá giả (1)

Chương 759: Dã tâm của bá giả (1)
- Võ Đế đại nhân, hiện tại cho dù trao thiên hạ cho ngươi, với tu vi của ngươi, có thể làm ổn thỏa được không?
Cổ Trần Sa cũng không hề có đi sợ Võ Đế,
- Chỉ sợ là Tiên Đạo phản công, sẽ khiến ngươi lại chia năm xẻ bảy. Thời đại của ngươi đã qua rồi, hiện tại cho dù miễn cưỡng sống lại, cũng chỉ có thể làm ẩn sĩ, đừng nghĩ tới chuyện chấm mút thiên hạ nữa.
- Quyết định của trẫm, không ai được phép làm trái. .
Trong mắt Võ Đế lóe lên sát cơ:
- Năm đó mặc dù trẫm gặp kiếp số, nhưng đã bố cục rất nhiều thứ, không triệt để chết đi, mấy năm nay trẫm không triệt để thức tỉnh, nhưng cũng ở trong cõi minh minh cảm ngộ được thiên cơ vô cùng vô tận, vận hành đại đạo, tham ngộ dị số, chỉ cần tu hành lại từ đầu, nhất định có thể nhảy ra khỏi Tam Giới, không ở trong Ngũ Hành. Trở thành tồn tại cấp bậc như Tam Đại Thiên Tôn là chuyện trong tầm tay. Như vậy Tam Đại Thiên Tôn không làm gì được trẫm, trẫm tất nhiên có thể làm ra việc bá tuyệt thiên hạ.
Cổ Trần Sa từ trong những lời này nghe ra được rất nhiều tin tức.
Võ Đế vẫn không phải là Dị số chân chính, vẫn thiếu một chút mới có thể triệt để tham ngộ bí mật vô thượng của "Dị số".
- Võ Đế đại nhân cho dù là tu thành tới cấp bậc của Tam Đại Thiên Tôn, vậy ta hỏi đại nhân, so sánh với Thần Châu Đệ Nhất Hung Hình Khung Thị thì ai hung hãn nhất?
Cổ Trần Sa hỏi.
- Cái này...
Võ Đế có chút sững sờ:
- Năm đó Hình Khung Thị hoành không xuất thế, là tuyệt đại hung nhân, kích sát mấy vị thiên tử thượng cổ, Tam Đại Thiên Tôn liên thủ đối phó hung này. Cộng thêm vô số cao thủ dốc hết toàn bộ lực lượng, mới khiến cho Hình Khung Thị bị phân liệt, thân thể trấn áp ở các nơi, bí mật kỳ thật vẫn chưa chết đi. Hung này đúng là có năng lực đâm thủng cả trời, sợ rằng Tam Đại Thiên Tôn cũng không làm gì được. Trẫm tất nhiên cũng không phải đối thủ của nó.
Cổ Trần Sa nói:
- Cho dù cường đại như Hình Khung Thị, cũng khó tránh được kiếp số, Võ Đế đại nhân việc gì phải chấp nhất như vậy?
- Chính là bởi vậy thì mới có ý nghĩa.
Võ Đế xua tay:
- Loại người như ngươi làm sao hiểu được hùng tâm tráng chí của trẫm? Dựa theo cái nhìn của ngươi, người có sinh lão bệnh tử, khó có thể vượt qua, vậy không cần tu hành nữa à? Nếu chuyện đơn giản, trẫm có thể nhất thống thiên hạ rất nhanh, ngược lại cảm thấy không thú vị. Được rồi, trẫm hỏi ngươi, rốt cuộc có đáp ứng hay không.
- Võ Đế đại nhân cũng quá coi thường ta rồi.
Cổ Trần Sa cười ha ha:
- Cũng quá xem thường Tĩnh Tiên Ti chúng ta, Tĩnh Tiên Ti từng bị Thánh Nhân tập kích cũng vẫn thành công sống sót, chỉ là một giọt máu tươi mới thức tỉnh của ngươi, cộng thêm xác của Hóa Long Tháp đã muốn khống chế ta, đúng là si tâm vọng tưởng.
Răng rắc răng rắc. . . . .
Một cỗ lực lượng không hiểu rơi xuống, Khốn Tiên Giáp trên người Cổ Trần Sa giải thể tầng tầng, sau đó thì biến mất.
Sau đó, ở trước mặt Ngũ Đế lại có thêm một người.
Người này quạt lông khăn chít đầu, dáng người thon dài, mặc áo choàng, trong tiên phong đạo cốt mang theo khí tức mưu sĩ vô song, trong nói cười có thể quyết định xu thế tương lai, thay đổi bố cục thiên hạ.
Thất Tinh Chi Chủ, Gia Cát Nha xuất hiện rồi.
- Võ Đế thức tỉnh, đúng là đáng mừng.
Gia Cát Nha tay cầm quạt lông, hơi vái nhẹ,
- Võ Đế sau khi Võ Đế thức tỉnh không ngờ lại bắt cóc Vương gia triều đình, đây là dư nghiệt tiền triều mưu đồ tạo phản.
- Thất Tinh Chi Chủ.
Võ Đế nhìn Gia Cát Nha, rõ ràng có kiêng kị thật sâu.
Người có tên, cây có bóng, uy danh của Thất Tinh Chi Chủ đã sớm truyền bá khắp rất nhiều thứ nguyên bí mật, Võ Đế tất nhiên cũng biết rõ chỗ lợi hại trong đó.
- Võ Đế, đây đã không phải thời đại của ngươi, sự tỉnh lại của ngươi kỳ thật là sai lầm, đương nhiên nếu ngươi chịu từ bỏ ý đồ tranh bá thiên hạ, gia nhập Tĩnh Tiên Ti chúng ta, làm ra chút cống hiến cho bách tính thiên hạ, đó mới là chuyện chính xác nhất, nếu không, sợ rằng Võ Đế đại nhân sẽ lại phải chết lần nữa, mà lần này mà chết thì chính là vạn kiếp bất phục.
Gia Cát Nha nói.
- Không tồi, . .
Võ Đế gật đầu, không ngờ không chút tức giận,
- Thất Tinh Chi Chủ, chúng ta sớm muộn gì cũng có ngày gặp lại.
Võ Đế không ngờ cứ như vậy biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Võ Đế không ngờ lại chạy à?
Cổ Trần Sa vốn tưởng rằng sẽ có một hồi chiến đấu.
- Đương nhiên, thân là đế vương, lòng nghi ngờ rất nặng. Hắn lại từng trải qua kiếp số, hiện tại tỉnh lại, đã qua đi mấy ngàn năm, hắn tất nhiên phải cẩn thận, không dám giao phong chính diện với ta, ta phỏng đoán hắn còn muốn tìm kiếm thứ mà mình lưu lại, khôi phục thực lực. Hiện tại thực lực của hắn không phải quá mạnh. Không dám tùy tiện mạo hiểm.
Gia Cát Nha nói.
- Sao Gia Cát tiên sinh lại biết ta bị Võ Đế vây khốn?
Cổ Trần Sa hỏi.
- Sự luyện chế của Thương Sinh Chi Nguyện có cả tâm huyết của Vương gia, mà Quỷ Thần Chi Xúc Đại Thụ lại là Vương gia trồng trọt, sự khô héo hưng suy trong đó tất nhiên có liên quan tới Vương gia, nếu Vương gia gặp phải nguy hiểm, khí vận của khối cầu sẽ sinh ra dao động, ta thân là Thất Tinh Chi Chủ, thấy rõ khí vận chi đạo, tất nhiên có thể biết được Vương gia gặp phải chuyện gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận