Long Phù

Chương 2031: Chế tạo ra Thiên Đạo (1)

Chương 2031: Chế tạo ra Thiên Đạo (1)
Dưới chân một ngọn núi đâm thẳng vào trong mây, cả người Triệu Giang Sơn đều là vết thương, nằm im bên một con suối sâu, vết thương của hắn khiến người ta nhìn thấy mà giật mình, có vết đao, có vết thương cho sấm sét và lửa tạo ra, cả người cháy đen, còn có vài khí kịch độc. Hắn nằm trên tảng đá, trên người hắn đều bị chất kịch độc dính vào ăn mòn.
Bị thương nghiêm trọng như vậy, Triệu Giang Sơn vốn phải chết nhưng vẫn còn sống. Hắn miễn cưỡng bò dậy giống như cái xác không hồn, chậm rãi vận chuyển một loại tâm pháp trong cơ thể.
Lập tức, trong cơ thể hắn sinh ra một lực lượng cực lớn, lực lượng này mãnh liệt rửa sạch cơ thể. Chỉ một lát sau, cả người lại trơn bóng như mới, sau đó lực lượng này thẩm thấu vào đá, và núi, vào trong nước suối xung quanh, cả đá, núi và cả nước suối đều đầy linh khí. Linh khí này có thể xoa dịu tất cả, cá trong suối cũng sinh ra trí tuệ, thậm chí còn có tu vi. Ngoài ra, lấy hắn làm trung tâm, trong núi rừng với phạm vi vài dặm mọc ra rất nhiều linh dược, gì mà Linh Chi nghìn năm, nhân sâm vạn năm, Huyết Long Thảo, Chu quả vân vân đều tự động sinh ra. Núi rừng này lập tức biên thành nơi tương tự với vùng đất may mắn.
Chỉ một lát sau, tất cả núi rừng nơi đây đều chuyển hóa, Triệu Giang Sơn chợt bò dậy, tu vi tăng thêm rất nhiều, vẻ mặt hắn lập tức rạng rỡ:
- Vô Long Tâm Pháp quả nhiên huyền diệu, không phải hấp thu lực lượng bên ngoài, trong tâm linh trong cơ thể của mình sinh ra lực lượng vĩ đại. Ngoài ra, tu luyện Vô Long Tâm Pháp muốn tiến bước, nhất định phải phóng lực lượng tâm linh của mình ra ngoài, tới làm thế giới trở nên tốt đẹp hơn, đầy linh khí hơn. Sau khi ta tìm hiểu Vô Long Tâm Pháp, trên cơ bản đã thành thân thể bất diệt thể, không ai có thể giết được ta. Cổ Trần Sa này đúng là một nhân vật lợi hại, không ngờ lại có thể sáng tạo ra tâm pháp thay trời đổi đất này. Nhưng Triệu Giang Sơn ta sớm muộn gì sẽ biến thành nhân vật lớn được mọi người chú ý.
Triệu Giang Sơn là một người thanh niên, trông hắn chỉ khoảng mười bảy, mười tám tuổi, vô cùng trẻ tuổi đẹp trai, trong ánh mắt đầy vẻ thông minh và dã tâm, dã tâm này cực kỳ lớn, hình như không có chuyện gì có thể làm khó được hắn, hắn lại là nhân vật vô địch thật sự.
Vết thương hoàn toàn khôi phục, Triệu Giang Sơn gào to một tiếng, xé gió bay đi.
Nửa canh giờ sau khi hắn bay đi, vèo vèo vèo mấy tia sáng đáp xuống đây và hiện ra mấy người. Bọn họ lập tức phát hiện ra điểm không thích hợp ở đây:
- Đáng giận, tiểu súc sinh này đánh không chết, hắn tìm hiểu Vô Long Tâm Pháp. Các ngươi xem, xung quanh đây vốn là nước chảy từ trên núi xuống rất bình thường, không ngờ trong nháy mắt đã có linh khí dạt dào. Ngoài ra, ở đây còn sinh ra nhiều linh vật và kỳ trân dị bảo như vậy. Đây chính là biểu hiện Vô Long Tâm Pháp của hắn bắt đầu tiến bước.
- Tháng trước tiểu súc sinh này làm nhục tiểu sư muội của tông môn chúng ta, đi khắp nơi phóng túng bắt người cướp của, không chuyện ác nào không dám làm, đáng lẽ phải bắt hắn, làm hắn vạn kiếp bất phục. Nhưng thực lực của tiểu súc sinh này càng lúc càng mạnh, chúng ta rất có thể không phải là đối thủ của hắn nữa.
- Tiểu súc sinh này vui buồn thất thường, lúc chính lúc tà, lúc tà không ngừng giết người đốt thành, lúc chính lại sáng lập rất nhiều linh vật phát ra cho dân chúng, có thể nói là chính tà đều chỉ trong một ý nghĩ của hắn, căn bản không có cách nào bắt được.
- Bất kể thế nào cũng phải giết chết thằng nhóc này.
Mấy người bàn luận một lúc, lại tiến hành truy sát.
- Chính là người này sao?
Sau khi đám người này rời đi, Cổ Trần Sa cũng hạ xuống đây:
- Thú vị, thú vị thật, Triệu Giang Sơn, hắn dường như đã nhận được lực Thiên Đạo cộng hưởng của vũ trụ này, sau khi tìm hiểu Vô Long Tâm Pháp, hắn còn lúc chính lúc tà, hình như người này cũng không phải muốn quy thuận ta, mà muốn chống lại ta, nhưng ta vẫn phải xem thử rốt cuộc thực lực của hắn sẽ trưởng thành thế nào, trở thành cao thủ cấp Thiên Đạo thế nào?
Vèo!
Cổ Trần Sa cũng rời khỏi đây.
Trong phút chốc, hắn lại đến trong một thành thị, nơi đây vô cùng phồn hoa nhưng vẫn là thời đại phong kiến, trên đường phố vẫn là xe ngựa, cỗ kiệu, nhưng ai nấy đều có võ lực, rõ ràng là một thời đại có võ đạo thịnh vượng.
Lúc này, Triệu Giang Sơn đã ở trong một thanh lâu.
Không sai, là thanh lâu.
Trong thanh lâu, Triệu Giang Sơn gọi khoảng bảy tám cô nương, đùa bỡn ở trong phòng. Chỉ một lát sau, bảy tám nàng này đã không còn hơi thở, sau đó thân thể Triệu Giang Sơn thoáng động, xuất hiện ở một nơi khác.
- Chết rồi?
Cổ Trần Sa thấy rõ, Triệu Giang Sơn đùa bỡn làm bảy tám cô nương này phải chết, cũng không phải thải bổ mà chỉ thuần túy đùa bỡn, nhận lấy niềm vui trong tâm linh, niềm vui vặn vẹo này thậm chí có thể khiến cho lực lượng tâm linh của hắn được tăng cường.
Cổ Trần Sa điểm một cái, mấy cô nương đã chết đi này đều sống lại.
Sau đó, hắn đi theo Triệu Giang Sơn.
Theo mỗi lần hít thở, thực lực của Triệu Giang Sơn sẽ càng lớn mạnh hơn.
- Thoải mái!
Triệu Giang Sơn đến trong sân một phú hào khác trong tòa thành trì này, hắn chống thắt lưng:
- Mỗi lần đùa bỡn nữ nhân đến chết, tâm linh thật sảng khoái, thật ra cưỡng hiếp các cô nương cao quý rồi giết chết, khiến cho các nàng chịu sự sỉ nhục cực lớn, cảm nhận được sự căm hận và nhục nhã trong lòng các nàng, còn có tâm trạng thay đổi sự tuyệt vọng, trong tâm như tro tàn, khủng hoảng, sợ hãi, xin tha, tâm linh cực kỳ thỏa mãn, ngược lại sẽ kích thích cảnh giới của ta trưởng thành.
- Triệu Giang Sơn, không ngờ ngươi lại ở đây làm ác.
Vù!
Cổ Trần Sa đáp xuống:
- Xem ra, chắc chắn phải hoàn toàn bắt ngươi mới có thể loại bỏ tai họa.
- Ngươi là ai?
Triệu Giang Sơn nhìn Cổ Trần Sa nhưng không nhận ra, chẳng qua hắn cũng không quan tâm, mà nói với vẻ bất cần đời:
Bạn cần đăng nhập để bình luận