Long Phù

Chương 2157: Lại bị trấn áp lần nữa (1)

Chương 2157: Lại bị trấn áp lần nữa (1)
- Thật sự là đáng thương, mỗi một lần thăng cấp thì sẽ đều bị trấn áp một lần.
Lâu Bái Nguyệt nhìn đòn công kích của Triệu Giang Sơn:
- Mặc dù ngươi đã thăng cấp lên cảnh giới Vô Bất Hủ nhưng lại có nhiều mưu đồ như vậy. Lần cửu tử nhất sinh (*) đó, vẫn là Cổ Trần Sa thương hại ngươi, cảm thấy ngươi biến thành một con trâu để ngươi sáng lập ra nhiều vũ trụ như vậy, lại còn cảm thấy rằng nên cho ngươi cơ hội để thăng cấp lên Vô Bất Hủ, đồng thời để ngươi tiêu diệt Pháp Vô Tiên thì ngươi mới có thể thành công. Trên thực tế, ngược lại ta hy vọng sau khi ngươi thành công thì có thể cải tà quy chính bởi vì dù sao ngươi cũng là người đã lĩnh ngộ được Vô Long Tâm Pháp năm đó. Nhưng đáng tiếc là ngươi lại gian ngoan bất linh (*) nên ta cũng không còn cách nào và cũng không thể làm gì khác ngoài việc lại giáo huấn ngươi lần nữa.
Trong lúc nói chuyện, Lâu Bái Nguyệt cũng rất dễ dàng né tránh toàn bộ công kích của Triệu Giang Sơn rồi hóa giải tất cả đòn công kích này trở thành vô hình.
- Chết tiệt.
Triệu Giang Sơn đang đắm chìm trong niềm vui sướng vì bản thân đã thăng cấp lên cảnh giới Vô Bất Hủ nhưng lại không ngờ rằng thực lực của Lâu Bái Nguyệt lại mạnh mẽ như thế. Nàng lại có thể dễ dàng né tránh mọi đòn công kích của hắn ta.
Cho dù Triệu Giang Sơn có tấn công như thế nào thì dường như hắn ta căn bản không thể đụng tới nửa sợi tóc của Lâu Bái Nguyệt.
- Lâu Bái Nguyệt, hôm nay ta thề sẽ giết chết ngươi.
Triệu Giang Sơn tỉnh táo lại, quần áo cả người bay phần phật, toàn thân đều bành trướng ra rồi đột nhiên vung tay lên, bàn tay mãnh liệt bao trùm ra ngoài:
- Bất Hủ Đại Thủ Ấn.
Bàn tay này trấn áp bầu trời, loại bỏ sai lầm mà khai sáng ra một loại chân lý vĩnh hằng của nền văn minh sinh diệt nào đó.
- Có chút thú vị, chiêu này quả thật có chút hương vị.
Lâu Bái Nguyệt gật đầu:
- Tuy nhiên đây cũng chỉ là điêu trùng tiểu kỹ mà thôi. Tân Thế Giới, dung nạp.
Ở dưới sự thúc giục của Lâu Bái Nguyệt, một Tân Thế Giới xuất hiện ở ngay trên đỉnh đầu nàng rồi trực tiếp hấp thu đại thủ do Triệu Giang Sơn biến thành vào trong đó. Sau đó cơ thể Lâu Bái Nguyệt phiêu tán đi rồi bay tới trước mặt Triệu Giang Sơn mà nhẹ nhàng nhấn ra.
Bàn tay Lâu Bái Nguyệt giống như một làn gió nhẹ nhàng nhấn một cái ở giữa làm cho hương khí tỏa ra bốn phía, dường như đây là hương khí tuyệt diệu nhất ở bên trong vũ trụ. Hương khí này lưu động, ám hương sơ ảnh (*), bất tri bất giác làm mê say lòng người.
Đối mặt với một chưởng, Triệu Giang Sơn thật sự có chút thất thần.
Chỉ trong nháy mắt, Lâu Bái Nguyệt đã đánh trúng vào Triệu Giang Sơn.
Phốc...
Triệu Giang Sơn phun ra máu tươi bắn tung toé. Tuy nhiên những ngụm máu tươi này lại biến thành sương mù màu đen rồi lập tức biến mất, cơ thể Triệu Giang Sơn cũng nổ tung nhưng sau đó đã tụ lại, hiển nhiên là nguyên khí đã bị hao tổn.
- Trấn áp.
Hai tay Lâu Bái Nguyệt kết ấn lại rồi sau đó vô số phù văn biến thành màn trời mà phong tỏa toàn bộ hư không, thậm chí Triệu Giang Sơn cũng có thể thấy được từng sợi dây xích khổng lồ đang khóa lại tất cả hư vô, vận mệnh, toàn bộ tồn tại và không tồn tại.
Sắc mặt Triệu Giang Sơn hoàn toàn thay đổi, lập tức muốn rời khỏi nơi này. Thế nhưng dù hắn ta có muốn chạy trốn như thế nào thì cũng không thể đột phá được gông xiềng này.
Gông xiềng này luân phiên biến hóa rồi từ từ thu nhỏ vào phía bên trong, thật sự muốn phong ấn Triệu Giang Sơn lại.
- Triệu Giang Sơn, hôm nay ngươi sẽ lại biến thành một con trâu. Với tu vi hiện tại của ngươi còn có thể sáng lập ra vô số vũ trụ, mà ta lại đang cần một vật cấp bậc Vô Bất Hủ để cưỡi.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Ngươi phải trải qua ma luyện, lại phản bản hoàn nguyên (*) lần nữa thì mới có thể thật sự bất hủ. Nếu để cho ngươi lang thang quấy phá ở bên ngoài, lây nhiễm quá nhiều nhân quả thì đây cũng không phải chuyện tốt.
- Không...
Triệu Giang Sơn tuyệt đối không cam tâm. Hắn ta vừa mới tu luyện thành cảnh giới Vô Bất Hủ, thế mà lại sắp bị phong ấn rồi lại lần nữa biến thành một con trâu nên hắn ta căn bản không thể chịu đựng được:
- Lâu Bái Nguyệt, bởi vì ngươi đã hùng hổ dọa người nên cũng đừng trách ta. Hôm nay ta sẽ chém giết với ngươi, ta không tin, với cảnh giới Vô Bất Hủ của ta hiện giờ lại không phải là đối thủ của ngươi.
Trong nháy mắt, Triệu Giang Sơn lại lần nữa thúc giục thần công vô thượng của bản thân.
- Diệt Đạo Huyền Thiên Giang Sơn Biến.
Thân thể của hắn ta biến thành giang sơn vạn dặm rồi cuốn tới. Trong lúc giang sơn thay đổi, chủ giác trao đổi, nhưng từ đầu đến cuối Triệu Giang Sơn vẫn luôn nắm giữ tu vi vô thượng trước những biến hóa của giang sơn.
- Bản thân Đa Nguyên Vũ Trụ chính là một giang sơn, một giang sơn khổng lồ. Ta lĩnh ngộ Giang Sơn Chi Biến này chính là để nắm giữ bí mật căn bản của Đa Nguyên Vũ Trụ. Ta sẽ sử dụng Giang Sơn Chi Biến mà ta đã lĩnh ngộ được để nhìn xem xem sức mạnh Tân Thế Giới các ngươi mạnh mẽ tới cỡ nào, liệu có thể đối phó với ta hay không?
Giọng nói của Triệu Giang Sơn dường như vô cùng vô tận.
- Nội tình của Tân Thế Giới không phải là thứ ngươi có đủ khả năng để tưởng tượng. Mà ngược lại Giang Sơn Chi Biến này còn có một số điểm lợi hại nhưng đáng tiếc cũng chỉ có thế mà thôi.
Lâu Bái Nguyệt lắc đầu rồi búng ngón tay ra, hư ảnh của Tân Thế Giới lập tức biến thành gông xiềng càng thêm chặt chẽ hơn rồi hoàn toàn ngưng tụ giang sơn vạn dặm lại. Cuối cùng, cho dù Triệu Giang Sơn có giãy giụa như thế nào thì căn bản cũng không thể trốn thoát được, cuối cùng giang sơn vạn dặm của hắn ta lại lần nữa biến thành cái bóng của chính mình mà ở bên trong lồng giam tả xung hữu đột, không thể ra ngoài được.
- Lâu Bái Nguyệt, tu vi của ngươi quả thật vô cùng lợi hại. Tuy nhiên ngươi phải sử dụng đến sức mạnh của Tân Thế Giới thì mới có thể trấn áp ta, nếu ngươi có bản lĩnh thì cũng không cần tới sức mạnh của Tân Thế Giới, đơn đả độc đấu một trận với ta xem nào? Nếu như ta thua thì ta sẽ hoàn toàn nghe theo vận mệnh của ngươi.
Lúc này, Triệu Giang Sơn mới thật sự cảm nhận được sự khủng bố của Tân Thế Giới.
Tân Thế Giới này có được sức mạnh mênh mông vô cùng vô tận. Trong lúc thôi động dường như có thể giết chết rất nhiều cao thủ cảnh giới Vô Bất Hủ nên cho dù với năng lực phân tích hiện tại của hắn ta cũng không thể tưởng tượng ra được tại sao Cổ Trần Sa có thể sáng lập một loại tồn tại biến thái và vĩ đại như Tân Thế Giới này.
- Triệu Giang Sơn, ngươi thật sự nói quá nhiều rồi. Chúng ta đã đạt tới loại cảnh giới này rồi mà còn cần dùng kế khích tướng sao?
Lâu Bái Nguyệt cười:
- Để phong ấn ngươi nên ta chẳng những phải vận dụng sức mạnh của Tân Thế Giới mà còn phải liên thủ nữa. Văn Hồng, Gia Cát Nha, ra đây đi.
Trong nháy mắt, lại có thêm hai người xuất hiện ở nơi này.
Văn Hồng và Gia Cát Nha.
Bạn cần đăng nhập để bình luận