Long Phù

Chương 1931: Mặt đối mặt (1)

Chương 1931: Mặt đối mặt (1)
Cuối cùng Thiên Đế cũng lấy ra thủ đoạn mà mình vẫn luôn ẩn giấu. Hắn thúc giục 99 tầng trời và Thiên Ngoại Thiên để ngăn chặn hoàn toàn Cổ Đạo Tiên, sau đó đè ép thân thể của hắn ta khiến cho bản nguyên của hắn ta bị rút đi mất.
Tuy nhiên, rút bản nguyên ra cũng không phải là thủ đoạn cuối cùng của Thiên Đế.
Mục đích của Thiên Đế là muốn rút hạt giống mà thứ đáng sợ kia đã để lại trong cơ thể Cổ Đạo Tiên ra.
Nếu như không phải có hạt giống này thì Cổ Đạo Tiên hoàn toàn không có khả năng chống lại Thiên Đình, thậm chí hắn ta còn phá vỡ lớp phòng ngự của Thiên Đình, buộc Thiên Đế phải thi triển ra đòn tấn công mạnh nhất.
Thiên Đế nhìn tia ánh sáng màu đen bên trong cơ thể Cổ Đạo Tiên. Nó chỉ to bằng hạt vừng, nhưng nó lại có thể thay đổi sinh diệt, vượt qua vạn vật. Nó có thể nhanh chóng mở rộng ra để bao trùm toàn bộ thiên địa vũ trụ vào trong đó.
- Thứ tốt, cái này là thứ tốt.
Nếu Thiên Đế mà đạt được thứ này rồi nghiên cứu nó cho thật kỹ lưỡng thì hắn nhất định có thể nâng cao tu vi của mình lên thêm một bước nữa.
Thiên Đế khẽ nhúc nhích, hắn thúc giục 99 tầng trời và Thiên Ngoại Chi Thiên trên đỉnh đầu kia.
- Thiên Ngoại Chi Thiên, thu.
Hắn tản ra một lực hút, muốn hút chấm đen cỡ hạt vừng này vào trong đó rồi giam cầm lại, sau đó nghiên cứu nó một cách cẩn thận.
Tuy nhiên, chấm đen cỡ hạt vừng này lại đột nhiên phình to rồi biến thành một đám hắc khí to bằng nắm tay. Bên trong hắc khí dường như hiện ra một gương mặt vừa giống nam nhưng cũng giống nữ, giống như thú nhưng cũng giống quỷ. Bên trong gương mặt này phát ra tiếng cười bén nhọn. Giữa tràng tiếng cười, bản nguyên của Cổ Đạo Tiên vậy mà lại ngưng tụ một lần nữa.
Cổ Đạo Tiên cũng phát ra tiếng cười tà ác theo:
- Thiên Đế, cho dù ngươi có che giấu sâu đến đâu đi chăng nữa thì cũng không thể làm khó được ta đâu. Đây chính là Vô Thượng Biến Hóa Chi Đạo mà ta tìm hiểu. Lần này, ta đã nhìn thấy thực lực chân chính của ngươi rồi. Đợi đến lần sau, đó sẽ là ngày chết của ngươi.
Vèo!
Thân thể của Cổ Đạo Tiên biến thành một tia sáng, vậy mà hắn ta muốn trốn khỏi Thiên Đình.
Thiên Đế có vẻ tức giận rồi.
- Muốn chạy?
Hắn nhất quyết phải đánh bại được Cổ Đạo Tiên. Hơn nữa, nếu lần này hắn không trấn áp được Cổ Đạo Tiên thì sẽ khiến cho uy tín của Thiên Đình bị tổn thất lớn. Thử nghĩ lại mà xem, nếu có người đập vỡ cửa Thiên Đình, hàng lâm đến trước bảo tọa của hắn, sau khi tên đó diễu võ dương oai một trận tanh bành rồi lại có thể an toàn thoát ra. Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài thì các Thần, Tiên, Yêu, Ma sẽ nghĩ như thế nào?
Đùng đùng!
Bên trong 99 tầng trời cộng với Thiên Ngoại Thiên trên đỉnh đầu Thiên Đế lại sinh ra một bóng người một lần nữa. Bóng hình này vô hình đích thực, vô cực đích thực, vô lượng đích thực, vô biên đích thực.
Đây chính là nơi mà đạo lý cốt lõi và tinh thần của Thiên Đế tồn tại.
Hắn giám thị vạn vật. Bóng hình biến ra nơi gửi gắm những gì quan trọng nhất kia thoáng cái đã nhào tới trước mặt Cổ Đạo Tiên, sau đó bỗng biến thành một cái lồng.
Chiếc lồng này có hình bát giác, nó trực tiếp giam cầm Cổ Đạo Tiên vào trong đó.
Cổ Đạo Tiên đánh ra tám cú đấm liên tiếp. Hắn ta cố gắng đánh vỡ và lao ra để trốn thoát khỏi lồng giam trước khi chiếc lồng đó thật sự thành hình. Nhưng tám cú đấm va vào các góc của cái lồng hình bát giác, không những không đánh tan được chiếc lồng mà ngược lại còn khiến cho lồng giam hấp thụ lực đấm của hắn ta, làm cho quyền pháp không thể nào phát huy nổi.
Cho dù Cổ Đạo Tiên có tấn công mạnh mẽ hơn nữa thì cái lồng này vẫn không bị lay chuyển, cứ giống như xiềng xích vĩnh hằng vậy.
Thiên Đế lại giam cầm Cổ Đạo Tiên thêm lần nữa. Lần này, cho dù Cổ Đạo Tiên có giãy giụa thì cũng không thể thoát ra khỏi lồng nổi.
- Cổ Đạo Tiên, ta giám thị chúng sinh, khiến cho chúng sinh có trật tự. Kết quả cuối cùng của nhân duyên ly hợp của tất cả chúng sinh chính là cái lồng này. Sinh ở bên trong lồng này, diệt cũng ở trong chiếc lồng này, tất cả tinh hoa đều tổ hợp lại một lần nữa. Cứ như vậy, sinh tử luân hồi không ngừng tiêu tan, thay đổi không chừng. Đó mới là Vĩnh Hằng. Nếu không có lồng giam này, tinh hoa của con người sẽ xói mòn. Đây chính là lợi ích của giam cầm và trật tự. Ta tìm hiểu vô số năm tháng mới có thể thật sự hiểu ra đạo lý trong những tinh túy đó. Ngươi hãy cố mà hưởng thụ cho tử tế một chút đi.
Cổ Đạo Tiên ở trong lồng giam dường như cũng đã bình tĩnh lại. Bên trong cơ thể của hắn ta cũng tỏa ra từng tầng ánh sáng, tạo ra sức mạnh để ngăn cản lực ép của chiếc lồng vững chãi.
- Xem ra ta vẫn còn đánh giá quá thấp sức mạnh của chúng sinh. Thiên Đình của ngươi quản lý rất nhiều chúng sinh của Nhân Gian Giới, Tiên Giới, Địa Phủ, Yêu Giới, Ma Giới, Thần Giới. Bây giờ còn có hơn một nửa chúng sinh nghe theo vận mệnh của ngươi, tế bái ngươi, khiến sức mạnh của ngươi gia tăng đến mức không thể cân đo đong đếm được. Nhất là Thiên Đạo sắp sụp đổ, vậy thì cũng không còn ràng buộc gì đối với ngươi nữa. Thật ra đây là một chuyện tốt đối với ngươi. Ngươi có thể tăng sức mạnh của mình lên mà không cần kiêng nể gì cả. Ngươi là một phân thân của Thiên Đạo. Mà bây giờ, bản thể Thiên Đạo của ngươi đã bị hủy diệt rồi, phân thân này của ngươi ngược lại có thể lập tức trưởng thành.
Cổ Đạo Tiên tiếp tục kêu gào ở trong lồng giam.
- Thiên Đế, cho dù ngươi có thể tạm thời giam cầm được ta, nhưng ngươi lại hoàn toàn không thể rút bản nguyên của ta ra được nữa rồi. Hơn nữa, thực lực của ta tiến triển nhanh hơn ngươi đấy.
- Ngươi suy nghĩ đơn giản quá. Ta cũng không cần luyện hóa bản nguyên của ngươi, ta thậm chí cũng không cần luyện hóa. Bây giờ, ngươi chỉ là một vật phẩm để ta quan sát, là một vật thí nghiệm thôi. Ta có thể tìm thấy thứ mà ta chưa từng tìm hiểu từ trên người của ngươi.
Chỗ mi tâm của Thiên Đế đột nhiên bắn ra một tia sáng. Tia sáng này không ngừng xoay tròn rồi chiếu tới trên người Cổ Đạo Tiên. Sau đó, tia sáng này nhận được nhiều loại dữ liệu khác nhau.
Thiên Đế dường như đã thực sự lấy được rất nhiều bí mật từ trên người Cổ Đạo Tiên.
- Thật thần kỳ, thật kỳ diệu.
- Thì ra là thế, thì ra là thế. Tên Cổ Trần Sa kia phân chia Bất Hủ thành chín cảnh giới. Ta đã đạt tới tầng thứ bảy, cảnh giới Chân Bất Hủ. Mà Cổ Trần Sa đã đạt tới tầng thứ tám, cảnh giới Vĩnh Bất Hủ. Nhưng ta dường như lại thấy được một chút tầng thứ chín, cảnh giới Vô Bất Hủ ở trên người ta rồi.
Ầm ầm!
Bạn cần đăng nhập để bình luận