Long Phù

Chương 2007: Tùy ý đùa bỡn (1)

Chương 2007: Tùy ý đùa bỡn (1)
- Vô Long Tâm Pháp có hàm nghĩa thâm sâu huyền diệu, biến hóa quỷ thần, duy nhất ta tự tại.
Nghịch Tổ Hạ Trần bắt đầu tu luyện.
Dần dần, hàm nghĩa thâm sâu của Vô Long Tâm Pháp không ngừng xoay tròn trong cơ thể hắn, từng vòng sáng xuất hiện ở trên đỉnh đầu của hắn, những vòng sáng thoáng hiện sáng tắt, ẩn chứa tu vi cực kỳ cao thâm.
- Vô Long Tâm Pháp không ngờ lại huyền diệu như vậy? Thật sự là mạnh mẽ vô biên.
Hạ Trần quả thật không dám tin, mình vừa tu luyện nhưng mức độ tinh thuần của lực lượng trong cơ thể vượt xa thời điểm mình nhận được kỳ ngộ trước đây.
- Chặt đứt nhân quả, chặt đứt vạn vật, ta là vô địch, thế giới không ngoài ta.
Trong lúc Hạ Trần phát động, trong cơ thể cũng sinh ra rất nhiều biến hóa.
Từng lực lượng từ sâu trong lòng lao ra giống như suối phun, không ngừng hấp thu lực lượng của Nhân Gian giới, mà sâu trong nội tâm sinh ra thần lực vô cùng vô tận. Thần lực này không chỉ nhét đầy trong thân còn tràn ra ngoài, bắt đầu thay đổi môi trường xung quanh.
Nói tóm lại, hắn tu luyện Vô Long Tâm Pháp biến hóa chính là hoàn toàn không cần thu bất kỳ năng lượng nào từ bên ngoài, trái lại năng lượng vẫn từ trong thân không ngừng tràn ra, khiến cho bên ngoài càng thêm phong phú.
Chỉ một lát sau, trong giếng cạn này không ngờ đã bị lực lượng của hắn nhuộm đẫm, những bông hoa đang nở rộ, biến thành cảnh đẹp hiếm có.
Mà mấy bảo bối trong kỳ ngộ này là Huyền Thiên Cửu Thần Đan, Âm Dương Vô Lượng Công, Thất Ly Hỏa Phản Kiếm, Tiên Khúc Chân Long Tửu, Nhật Nguyệt Quỷ Thần Đao, Vô Tự Chân Kinh hắn đều không cầm.
- Bây giờ ta mới biết sự huyền diệu của Vô Long Tâm Pháp, những bảo bối này ở trước mặt Vô Long Tâm Pháp thật ra đều không đáng để nhắc tới, bảo bối thật ra vẫn là lực lượng tới từ bên ngoài, mà Vô Long Tâm Pháp lại hoàn toàn phát triển thần lực cực lớn ở sâu trong lòng, lực lượng này mới là chân chực. Cuối cùng ta đã biết lý do Cổ Trần Sa mạnh mẽ như vậy.
Hạ Trần chợt nói.
Hắn trong giếng cạn này phát ra tiếng hét dài:
- Đời này sống lại, ta sẽ vượt qua đời trước! Cổ Trần Sa, ngươi đánh ta vào luân hồi, làm ta sống lại, điều này cũng không sao cả. Chỉ cần ta không chết, ngươi sẽ phải chết!
Hắn vừa hét xong, cảnh tượng xung quanh lập tức thay đổi. Hắn phát hiện mình đã trở lại trên ngọn núi, trước mặt vẫn là bàn cờ.
Mà lực lượng cảnh giới Thiên giới của hắn cũng đã quay về trong cơ thể, hắn vẫn là Nghịch Tổ.
Cảnh tượng sống lại vừa rồi giống như trong giấc mơ.
Cổ Trần Sa vẫn ngồi ở trước mặt hắn, cười nhạt nhìn hắn.
Cùng lúc đó, Mệnh Tổ Lâm Phàm cũng chợt xuất hiện và khôi phục lực lượng. Hiển nhiên hắn cũng trải qua mọi chuyện giống Hạ Trần, sống lại rồi trở về.
Nhìn thấy Mệnh Tổ Lâm Phàm không phải tỉnh lại mà trực tiếp từ trong thời không ngưng tụ thành hình thể, vẻ mặt Nghịch Tổ Hạ Trần thay đổi. Bởi vì hắn biết, điều này đại biểu cho tất cả những điều vừa rồi đều không phải là ảo giác mà là thật.
Là Cổ Trần Sa thật sự đưa bọn họ đến thời đại quá khứ.
Lực lượng của bọn họ vẫn không có khả năng trở về quá khứ, nếu là Thiên giới trong cơ thể mình, bọn họ ngược lại có năng lực khiến cho thời gian chảy ngược. Nhưng Nhân Gian giới quá mạnh mẽ, lực lượng thời không của thế giới gần như kiên cố không thể phá hủy, không thể kháng cự, bọn họ không có lực lượng có thể trở lại quá khứ của Nhân Gian giới.
Thậm chí cho dù bọn họ lại mạnh hơn mấy nghìn lần, cũng không thể nào làm được điều này.
Bọn họ giống như một con cá nhỏ trong dòng sông dài chỉ có thể trôi theo dòng nước, không thể bơi ngược dòng, cũng không thể ngược dòng mà lên, trở lại thượng du.
Nhưng Cổ Trần Sa có thể dễ dàng làm được điểm ấy.
- Ngươi... không ngờ ngươi lại mạnh như vậy, với với tu vi của ngươi bây giờ, chỉ sợ có thể giết chết Thiên Đế trong nháy mắt. Tại sao ngươi vẫn không ra tay?
Nghịch Tổ Hạ Trần run rẩy nói.
- Sao ta phải giết chết Thiên Đế? Trên cái cây ngươi trồng mọc ra một quả rất lớn, ngươi lại muốn hái quả đó ném xuống đất sao?
Cổ Trần Sa cười.
- Chúng ta vừa mới sống lại thật sao?
Trong giọng nói của Mệnh Tổ Lâm Phàm vang lên tiếng lách cách, hình như trong lòng đang rét lạnh.
- Bây giờ ta cũng trả cả tu vi lại cho các người, các người cảm thấy là ảo giác hay sống lại?
Cổ Trần Sa hỏi:
- Với tu vi của các người hình như không khó lý giải được vấn đề này.
- Chúng ta thật sự sống lại, Mệnh Tổ.
Nghịch Tổ Hạ Trần nói:
- Lúc này ngươi sẽ nhìn thấy tuyến thời gian cũng đang hoàn toàn vặn vẹo, bắt đầu chảy ngược, nếu là ảo giác, chúng ta không thể cảm nhận được rõ ràng như thế.
- Như vậy nói cách khác, Cổ Trần Sa ngươi có thể khiến cho cả Nhân Gian giới quay lại nghìn năm trước chỉ trong chớp mắt? Ngươi dễ dàng khống chế Nhân Gian giới theo ý mình giống như một món đồ chơi sao?
Mệnh Tổ Lâm Phàm hoàn toàn sợ hãi.
- Có thể nói vậy, ta thật sự có thể tùy ý khiến cho Nhân Gian giới biến hóa, ta đều có thể lấy hết tu vi của mọi người bao gồm cả Thiên Đế trong nháy mắt, làm bọn họ mất tất cả, biến thành người bình thường, dù sao chuyện sống lại vừa rồi, chỉ cần ta muốn lại có thể hoàn toàn biến nó thành hiện thực.
Cổ Trần Sa nói:
- Đây chính là cảnh giới Tùy Tâm Sở Dục. Các người thấy thế nào? Ta cho các người sống lại ngàn năm trước, các người vừa trở về, không ngờ không hẹn mà cùng nghĩ đến Vô Long Tâm Pháp, kể từ đó, có thể nói các người đã đi lên con đường chính xác.
- Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?
Mệnh Tổ Lâm Phàm và Nghịch Tổ Hạ Trần hỏi.
- Rất đơn giản, ta muốn cho các ngươi đều tìm hiểu Vô Long Tâm Pháp, thu được thần lực to lớn, không cần cướp đoạt bất kỳ nguyên khí nào, ngược lại sẽ cung cấp nguyên khí cho trời đất.
Bạn cần đăng nhập để bình luận