Long Phù

Chương 1903: Bản nguyên giáng thế lần nữa (1)

Chương 1903: Bản nguyên giáng thế lần nữa (1)
- Cổ Trần Sa, thực ra ngươi không làm gì được Nhân Gian Chi Lực đâu. Nhân Gian chính là trung tâm, Tiên, Ma, Yêu, Thần có mặt chỉ để giúp sức thôi, còn Địa Phủ chính là căn cơ, Thiên Đình là nơi nắm giữ mọi thứ, là nơi thiết lập trật tự căn bản của vạn vật, cũng chính là nơi vững chắc nhất. Cho dù ngươi có lớn mạnh nhiều hơn nữa thì cũng không thể làm được gì cả. Ngươi vọng tưởng rằng với sức mạnh của bản thân là đã có thể trấn áp, luyện hóa được Trật Tự Liệm này. Ta thấy ngươi đã hơi mơ mộng hão huyền rồi đấy.
Thiên Đế vẫn phát ra thanh âm không hề có một chút biểu cảm như lúc trước.
Trong lúc đang nói, quả nhiên Nhân Gian Giới, Tiên Giới, Ma Giới, Yêu Giới, Thần Giới và Địa Phủ đều xoay quanh lẫn nhau, lấy Thiên Đình làm nơi trung tâm. Bên trong bóng đen u tối xuất hiện một loại gông cùm và sức mạnh to lớn đến tột cùng, cứ thế mà những thứ này lao ra trói chặt Cổ Trần Sa.
Vù!
Cổ Trần Sa chỉ cảm nhận rằng Thiên Đế sắp phi xuống trước mặt bản thân hắn. Sau lưng của tên Thiên Đế này cũng hiện ra Nhân Gian Giới, Tiên Giới, Ma Giới, Yêu Giới, Thần Giới, Địa Phủ còn có cả Thiên Đình, tất cả đều đang được thu nhỏ lại.
Chỉ bằng một quyền của Thiên Đế, nếu như vạn vật không bị phá nát đi hoàn toàn thì cũng không thể nào sinh trưởng được, mà là dựa theo trật tự và quy tắc nhất định, sinh tử tuần hoàn cứ không ngừng lặp lại và tạo thành một nền văn minh của Luân Hồi.
Nền văn minh mà Thiên Đế muốn tạo ra không phải là văn minh khoa học kĩ thuật tiền sử, cũng không phải văn minh của Tiên Đạo, mà là một nền văn minh của Luân Hồi, tuyệt đối là một nền văn minh có trật tự.
Mang theo Văn Minh Chi Lực này bên người, Thiên Đế chỉ cần công kích một quyền cũng đã đủ sức hoàn toàn bức ép được Cổ Trần Sa rồi.
Cổ Trần Sa cười to thành tiếng, hắn cũng dùng một quyền để nghênh tiếp Thiên Đế:
- Thiên Đế, đến bây giờ mà ngươi vẫn còn không chịu sử dụng sức mạnh chân chính của bản thân. Ngươi chỉ dựa vào vài luồng Trật Tự Chi Lực của mấy tên thuộc hạ, còn có cả Nhân Gian, Thiên Đình, Địa Phủ, Tiên, Ma, Yêu, Thần này mà đã mơ tới việc đánh trả lại ta rồi. Đối với ta mà nói, nền văn minh này của ngươi đâu đâu cũng tìm ra chỗ hở đấy. Trật tự của Thiên Đình, Địa Phủ, Nhân Gian đã lỗi thời, khác biệt với thời đại rồi, tương lai cũng đã không còn là tương lai nữa. Ta nghĩ rằng ngươi nên cải biến một chút thì còn được đấy. Hơn nữa, đến cuối cùng thân phận thật sự của ngươi là gì ta cũng đã sớm biết được rồi. Ngươi căn bản không trốn được đâu, nếu ngươi hồi tâm chuyển ý mà đi tu luyện Vô Long Tâm Pháp, vậy chúng ta có thể cùng nhau xây dựng một nền văn minh hoàn toàn mới, triệt để khiến cho chúng sinh cùng chung một lòng. Chúng sinh mở rộng Tâm Linh Chi Lực của bản thân mới có thể đối phó với đại số kiếp tiếp theo. Bằng không thì ngược lại, ngươi chắc chắn sẽ bị tiêu diệt bởi cái thứ khủng khiếp được tạo ra do sự sụp đổ và hủy diệt cùng lúc của Thiên Đạo và Thiên Phù Đại Đế thôi.
- Cổ Trần Sa, ngươi tính được đến điều này cũng thật sự làm cho ta ngạc nhiên rất nhiều đấy. Tuy nhiên, làm sao mà ngươi biết ta không thể nào thôn tính cái thứ đáng sợ ấy được chứ. Ngươi không làm được chuyện này, nhưng ta thì lại có thể làm được. Nền văn minh mà ngươi muốn dựng nên, thật sự nghĩ là điều hiển nhiên đấy à.
Thiên Đế nói:
- Nền văn minh của ngươi, tất cả đều được xây dựng bên trong suy nghĩ viễn vông, căn bản không thể trở thành hiện thực đâu. Văn minh của ta mới là chân thực, còn văn minh của ngươi chỉ là hư vô mà thôi.
Ầm ầm!
Trong lúc ý chí của cả hai kẻ này đang giao đấu với nhau thì nắm đấm cũng va chạm vào nhau.
Đùng đùng, đoàng đoàng!
Toàn bộ không gian bên trong trời đất đều là những vết rách nát.
Vô Long Tâm Pháp của Cổ Trần Sa trở về bên cạnh hắn, mà Thiến Đế bị chấn động cũng liên tục lùi về phía sau. Thiên Đình ở cao tít trên bầu trời thế mà lại bị chấn động làm cho vỡ tan tác như đồ bằng sứ.
Cuộc giao chiến lần này, hầu như tất cả các cao thủ đều nhìn thấy Thiên Đế đang rơi vào tình thế bất lợi.
- Thiên Đế tập hợp lại rất nhiều thế giới trong Thiên Đình, Nhân Gian, Địa Phủ, Tiên, Ma, Yêu, Thần. Thế nhưng sức mạnh của tất cả nhiều người vẫn rơi vào thế yếu hơn. Các ngươi nhìn xem, chỉ có một quyền của Cổ Trần Sa thôi mà Thiên Đình đã bị đánh tan tành rồi.
Cơ Ninh Sa nói:
- Thiên Đế vẫn chưa sử dụng sức mạnh của chính bản thân mình.
Liễu Thiền Sa nói:
- Tuy nhiên theo ta thấy, cho dù Thiên Đế có dùng sức mạnh của bản thân thì chẳng qua cũng đang chống cự lại Cổ Trần Sa mà thôi. Cổ Trần Sa căn bản vẫn còn chưa huy động Vĩnh Giới đấy. Tình huống hiện tại như này, chỉ bằng sức mạnh của một mình Cổ Trần Sa cũng đã có thể chống lại Thiên Đế rồi, thêm vào đó là sức mạnh của nhiều thế giới như Thiên Đình, Địa Phủ, Nhân Gian, Tiên, Ma, Thần và còn cả sức mạnh của Cổ Đạo Tiên nữa chứ.
- Xem ra lần này Thiên Đế sắp bị bức ép đến hiện nguyên hình luôn rồi.
Cơ Ninh Sa nói tiếp:
- Nếu như sau khi bị bức ép đến lộ nguyên hình, vậy coi như là Vĩnh Giới đã thật sự yên bình rồi đấy.
- Cứ xem tình hình đi đã.
Liễu Thiền Sa nói:
- Ta luôn cảm thấy sự việc này thật không đơn giản chút nào.
Răng rắc, răng rắc!
Ngay giờ khắc này, trong bóng tối u ám, dường như ở một nơi thần bí nhất mà không có bất kì ai có thể tới được, bỗng đột nhiên vang ra âm thanh bị vỡ nát.
Mọi người đều nhìn thấy bên trong Hư Vô vô cùng vô tận kia bỗng nhiên hiện ra rất nhiều điểm sáng cực đại, giống như bị Nhân Gian Giới hấp thụ rồi đưa vào bên trong Nhân Gian Giới vậy.
Ngay lập tức, bản nguyên của Nhân Gian Giới lại bành trướng thêm lần nữa, dường như chiếm được rất nhiều sự trợ giúp của vô số vận số khổng lồ.
- Bản Nguyên Biến Dị lại hạ trần lần nữa rồi.
Cơ Ninh Sa nói:
- Bản Nguyên Biến Dị rơi xuống lần này thật sự rất hung mãnh. Mặc dù bản nguyên to lớn của Cổ Đạo Tiên không xuất hiện, nhưng những bản nguyên này cũng không phải nhỏ bé gì. Tất cả đều lớn hơn chúng ta gấp mấy lần, thậm chí là mấy chục lần. Toàn bộ đều rơi vào bên trong Nhân Gian Giới hết rồi, khó trách vì sao mà vận số của Nhân Gian Giới tăng lên rất nhanh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận