Long Phù

Chương 1864: Thiên Trụ Nhân Quả (2)

Chương 1864: Thiên Trụ Nhân Quả (2)
Thiếu niên mới mười bốn mười lăm tuổi được gọi là Giang Xuyên này lộ ra dáng vẻ lão thành rồi hơi vận chuyển Tiên Giới Chủng Tử một chút, toàn thân hắn ta dường như tỏa ra sát ý.
- Chư giới tụ tập, Nhân gian, Tiên Giới, Ma Giới, Yêu Giới, Thần Giới cùng nhau vận chuyển, cung nghênh Thiên Đình trở về vị trí cũ!
Trong nháy mắt, Nhân Gian Giới trong tay Trương Tự Nhiên, Tiên Giới trong tay bản thân Giang Xuyên, Ma Giới trong tay Ma Ha Thần, Yêu Giới trong tay Hỗn Thế Ma Viên Thần, còn có cả Thần Giới trong tay Cự Linh Thần, tất cả đều xuất hiện trong nháy mắt rồi hợp thành một chỉnh thể, liên kết với nhau, cùng nhau vận chuyển sức mạnh.
Nhân, Tiên, Thần, Ma, Yêu.
Ngũ Giới vận chuyển, Ngũ Giới liên châu, không ngừng sinh sôi, khắp nơi bất diệt.
Trong nháy mắt, sức mạnh của Ngũ Giới tụ tập lại và đạt tới phía trên Hỗn Nguyên Thiên Trụ khiến cho toàn bộ sức mạnh của Thiên Trụ đột nhiên gia tăng lên hàng chục lần.
Răng rắc!
Hỗn Nguyên Thiên Trụ kia dốc sức liều mạng rơi xuống, muốn nhập vào bên trong Vô Tận Nghiệt Hải.
Mà dường như Lâu Bái Nguyệt không thể chống đỡ được nữa bởi vì nàng đang phải gánh vác quá nhiều sức mạnh. Một khi Ngũ Giới liên hợp lại, lại còn thêm Địa Hoàng của Địa Phủ, còn có cả Long Tường Thiên, Liễu Thiền Sa và Võ Đương Không đồng loạt ra tay. Trong lúc tòa đại trận này mãnh liệt vận chuyển, lại thêm sức mạnh của Hỗn Nguyên Thiên Trụ trấn áp khiến cho kim sắc quang mang mà nàng thúc giục ra đột nhiên trở nên ảm đạm.
- Lâu Bái Nguyệt, ngươi cũng đừng có cố gắng chống đỡ nữa.
Võ Đương Không dữ tợn cười rộ lên:
- Ngươi chỉ cần trực tiếp giao ra Thiên Hậu Bản Nguyên là được rồi.
Trong lúc nói chuyện, nàng ta đột nhiên dùng một tay bắt lấy rồi trực tiếp xuyên qua đạo quang ảnh của Thiên Phù Đại Đế kia mà công kích về phía bản thể của Lâu Bái Nguyệt.
- Cổ Đạp Tiên, bây giờ ngươi đã không thể giả thần giả quỷ nữa rồi. Sức mạnh của ngươi đã thật sự tiêu hao quá nhiều, đương nhiên ta thừa nhận ngươi thật sự là vô địch nhưng rõ ràng đang cùng Thiên Đạo lưỡng bại câu thương làm cho hai bên đều tan tác.
Võ Đương Không xuyên qua quang hoàn phòng ngự của Lâu Bái Nguyệt, lại để cho quang ảnh hóa thân của Thiên Phù Đại Đế kia cũng không thể ngăn cản được nàng ta.
Bàn tay của nàng ta hiện ra hình dạng móng vuốt, muốn xâm nhập vào bên trong cơ thể Lâu Bái Nguyệt để lấy Thiên Hậu Bản Nguyên ra. 8HM
Lâu Bái Nguyệt trông thấy Võ Đương Không tấn công rồi tiến vào, ngược lại trên mặt nàng còn xuất hiện một nụ cười chế nhạo:
- Võ Đương Không, từ trước đến nay ngươi luôn cuồng vọng và tự cao tự đại như vậy. Ngươi thật sự cho rằng dựa vào thân phận Minh Phi này của ngươi thì có thể làm gì được ta sao? Thiên Hậu Bản Nguyên đã sớm bị ta luyện hóa, thử tính toán đi, cho dù ngươi có không cướp nó đi thì sự việc ngày hôm nay vẫn là chúng ta chiến thắng, nếu như Thiên Đế còn không xuất hiện thì phải trơ mắt nhìn ngươi chết rồi.
Ầm ầm!
Một luồng khí tức còn mạnh hơn bùng lên từ bên trong cơ thể Lâu Bái Nguyệt. Bóng dáng của Thiên Phù Đại Đế kia phía sau lưng nàng đột nhiên biến thành văn chương của Vô Long Tâm Pháp.
Vô Long Tâm Pháp này nhúc nhích, phun ra nuốt vào, một luồng khí tức xông ra. Khí tức này không phải là Linh Khí, cũng không phải là Tiên Khí, lại càng không phải là Hỗn Độn Nguyên lực, thậm chí cũng không phải là sức mạnh tế tự mà là sự bất hủ siêu việt của thế gian xuất hiện từ sâu trong lòng Lâu Bái Nguyệt.
Vô Long Tâm Pháp xuất hiện rồi sinh ra sự bất hủ siêu việt của thế gian. Nó đông cứng lại giống như một đỉnh băng rồi lập tức đóng băng toàn bộ đòn công kích của Võ Đương Không.
- Hỗn Thế Ma Viên Thần, ngươi còn không mau lấy Hỗn Nguyên Thiên Trụ đi. Ngươi còn tính đợi đến khi nào?
Sau khi đóng băng toàn bộ đòn công kích của Võ Đương Không, giọng nói của Lâu Bái Nguyệt phát ra.
Hỗn Thế Ma Viên Thần vốn dĩ đang thúc giục Yêu Giới vận chuyển kia đột nhiên thét dài làm gió nổi mây phun, thiên địa biến sắc.
Trên người hắn ta thật sự cũng xuất hiện Vô Long Tâm Pháp. Bên trong Vô Long Tâm Pháp xuất hiện một bức tranh vẽ, đó là hình ảnh trong tương lai, Thiên Đình đứng vững ở phía trên bầu trời, còn Hỗn Thế Ma Viên Thần lén lút ẩn nấp rồi tiến vào trung tâm Thiên Cung mà vuốt ve Hỗn Nguyên Thiên Trụ khổng lồ kia.
Đây là quá trình Hỗn Thế Ma Viên Thần ăn cắp Hỗn Nguyên Thiên Trụ trong tương lai.
Hỗn Thế Ma Viên Thần vuốt ve Hỗn Nguyên Thiên Trụ, không biết hắn ta niệm động chú ngữ gì cũng như đồng ý điều gì với Hỗn Nguyên Thiên Trụ mà Hỗn Nguyên Thiên Trụ kia đột nhiên bắt đầu biến hóa rồi cuối cùng thu nhỏ lại thành một cây châm mà tiến vào bên trong lỗ tai của Hỗn Thế Ma Viên Thần.
Thiên Đình mất đi Hỗn Nguyên Thiên Trụ thì lập tức xuất hiện chấn động cực lớn. Chúng quan Thiên Đình vô cùng bối rối, mà thừa lúc bọn họ đang bối rối, Hỗn Thế Ma Viên Thần lén lút rời khỏi Thiên Đình rồi đi xuống hạ giới.
Đây chính là nhân quả.
Trong tương lai, Hỗn Thế Ma Viên Thần nhất định sẽ có được người của Hỗn Nguyên Thiên Trụ, nói cách khác, bất luận như thế nào thì Hỗn Nguyên Thiên Trụ đều có duyên phận rất lớn cùng với Hỗn Thế Ma Viên Thần.
Hiện tại Cổ Trần Sa đã truyền thụ Vô Long Tâm Pháp cho Hỗn Thế Ma Viên Thần, lại để cho vị Thần này sớm phát động được nhân quả trước khi tu luyện.
Vù...
Hỗn Thế Ma Viên Thần bay đến trước mặt Hỗn Nguyên Thiên Trụ kia, giống như trong tương lai, không biết hắn ta đang niệm động chú ngữ gì mà lập tức Hỗn Nguyên Thiên Trụ kia thật sự cũng bắt đầu thu nhỏ lại.
Đây là Nhân Quả Chi Lực trong tương lai, cho dù là Thiên Đế cũng không thể ngăn cản được. Cổ Trần Sa đã sớm có dự mưu, hiện tại căn bản không hề xuất hiện mà muốn để cho Hỗn Thế Ma Viên Thần thu mất Hỗn Nguyên Thiên Trụ, chỉ cần vừa thu được Thiên Trụ này thì Thiên Đình sẽ thật sự không có cách nào hình thành, mà như vậy thì Thần Châu và Tứ Hoang cũng hoàn toàn được an toàn.
(*): 两败俱伤 (Lưỡng bại câu thương) với ý nghĩa là trong cuộc giành giật, đấu đá vô nghĩa, cả hai bên đều bị tổn thương, chẳng có bên nào được lợi cả; hai hổ cắn nhau, con què con bị thương.
(*): 渔翁之利 (ngư ông đắc lợi): Câu thành ngữ có nghĩa ám chỉ về việc khi hai bên hoặc hai người, hai công ty, hai doanh nghiệp... có xảy ra tranh giành, xung đột nhau thì chỉ có lợi cho bên thứ 3 đứng ngoài cuộc. Ngụ ý rằng con người nếu biết chờ thời cơ, nắm bắt cơ hội thì sẽ làm nên việc lớn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận