Long Phù

Chương 1013: Thiên thư xuất hiện (1)

Chương 1013: Thiên thư xuất hiện (1)
Tu vi phối hợp với các loại kinh nghiệm của bí pháp thái cổ mà Cổ Trần Sa tinh thông, cơ hồ có thể giải trừ tất cả nguyền rủa, tiêu trừ tất cả nghiệp chướng, phá giải tất cả oan nghiệt.
Suy nghĩ một chút, ngay cả Thánh Nhân đã vẫn lạc hợp đạo, cũng muốn yêu cầu Cổ Trần Sa đưa vào Thiên Đạo Pháp, bóc mình ra khỏi quy tắc của thiên đạo, bởi vậy có thể thấy được, Thiên Đạo Pháp của Cổ Trần Sa kỳ diệu tới mức nào.
Dựa theo đạo lý, Thiên Đạo Pháp của Cổ Trần Sa chính là một bộ phận của thiên đạo, ẩn chứa năng lực không gì không làm được, nếu tu luyện tới cực hạn, có thể làm được tất cả mọi chuyện, thiên đạo quyền bính vô cùng của thiên đạo tạo hóa sinh diệt, có điều cảnh giới của hắn vẫn quá thấp.
Nhưng cho dù là cảnh giới có thấp tới mấy, lợi dụng Thiên Đạo Pháp tiêu trừ nguyền rủa của Kim Tùy Ba, đề thăng tu vi cũng là việc dễ dàng.
Ầm!
Ngay khi Cổ Trần Sa giúp Kim Tùy Ba tiêu trừ nguyền rủa, dị biến nổi lên, trên đỉnh đầu Kim Tùy Ba, một mảng thông đạo thời không đột nhiên mở ra, trong đó kim quang lấp lánh, bên trong kim quang lại mang theo quang mang màu xanh.
Một bàn tay xuất hiện từ trong đó.
Bàn tay này trắng nõn trong suốt, được bao bọc trong ánh sáng vàng xanh, giống như vàng ngọc khảm ra, rất dễ nhìn.
Nhưng, bàn tay này mang theo Thế giới chi lực to lớn không gì sánh kịp, nhẹ nhàng tóm một cái, Kim Tùy Ba và Cổ Trần Sa sắp bị thu vào trong đó.
- Cuối cùng cũng tới rồi.
Trên người Cổ Trần Sa phát ra từng đợt quang mang, lập tức ngăn cản sự tập kích của bàn tay này:
- Vô Cực Thiên Thư cuối cùng cũng không nhịn được rồi.
Bàn tay trắng nõn này chính là Vô Cực Thiên Thư.
Lực lượng của bàn tay này không kém gì thần.
Nhưng Cổ Trần Sa sớm đã có chuẩn bị, sao lại để Vô Cực Thiên Thư thành công.
Trong ánh mắt hắn đã mượn dùng lực lượng của Thương Sinh Chi Nguyện, nhìn thấu hư không, thấy ở sâu trong loạn lưu thời không vô cùng cuồng bạo, cũng không biết là ở trong bao nhiêu không gian song song, xuất hiện bóng của một quyển sách.
Sách này phát ra màu sắc màu vàng xanh, giống như điển tịch hoa lệ vàng khảm ngọc, đang không ngừng nhảy trong rất nhiều không gian song song, nhấp nháy trong loạn lưu, nếu không phải tinh thần của Cổ Trần Sa đã cường hoành tới cảnh giới nhất định, cũng có Thương Sinh Chi Nguyện trợ giúp, sợ rằng cũng không thể tìm được khí tức của Vô Cực Thiên Thư này.
Vô Cực Thiên Thư chính là thần chân chính.
Mặc dù năm đó bị Thiên Phù Đại Đế đánh tan, thân chịu trọng thương, trốn vào trong loạn lưu thời không để nghỉ dưỡng, nhưng dẫu sao lực lượng chính là Thần cấp, có Thế giới chi lực rất mạnh, hơn nữa nó là có nguyên linh của bản thân.
Trên bản chất, Vô Cực Thiên Thư cũng tương tự như Tam Giới Ấn, Bất Chu Cung, Tiểu Lôi Âm Cổ Sát, Tiểu Mưu Ni Phật Tháp. Nhưng thiên thư này được cao thủ Thần cấp các đời của Vô Cực Thiên Tông luyện chế, đã đản sinh ra nguyên linh, đương nhiên những pháp bảo như Tam Giới Ấn trước kia cũng có nguyên linh, nhưng gặp phải rất nhiều kiếp số, sớm đã diệt vong, chỉ còn lại cái xác rỗng.
Cổ Trần Sa sớm đã trải qua đủ loại suy tính, hiểu biết hoàn toàn thực lực của Vô Cực Thiên Thư này.
Thần niệm của hắn bắt được bản thể của Vô Cực Thiên Thư ở trong loạn lưu thời không, lập tức tỏa định. Sau đó điều động lực lượng của Thương Sinh Chi Nguyện.
- Thế giới chi lực, rót vào!
Trong nháy mắt, trong Thương Sinh Chi Nguyện, Thế giới chi lực điên cuồng ùa vào trong Vạn Tượng Toái Diệt Bổng của Cổ Trần Sa.
Gậy này được Thế giới chi lực rót vào, thực sự phát ra uy năng.
Rầm rầm rầm!
Gậy này biến thành cực kỳ to lớn, đột nhiên đâm vào trong loạn lưu thời không.
Vạn tượng vỡ nát, thời không sụp đổ.
Gậy này lại thể hiện ra uy năng vô thượng càn quét Ma Thần của Đại Lực Thần năm đó.
Bùm!
Sâu trong loạn lưu thời không, bản thể của Vô Cực Thiên Thư gặp phải một kích như vậy của Vạn Tượng Toái Diệt Bổng, chỉ cảm thấy tất cả đều bị tỏa định, thời không hoàn toàn vỡ nát, một gậy hủy thiên diệt địa, phá vỡ vạn vật đó đánh xuống, bất kỳ trốn tránh nào cũng lộ ra cực kỳ nực cười.
- Vô Cực Đồ!
Bên trên Vô Cực Thiên Thư đột nhiên bộc phát ra tinh mang cực kỳ mãnh liệt, một bức tranh vẽ xuất hiện, trên tranh này có Vô Cực mà Tiên Thiên Thái Cực, Thái Cực hóa thành, ngăn cản Vạn Tượng Toái Diệt Bổng này.
- Thế giới chi lực!
Cổ Trần Sa lại phát ra một tiếng hét, điều động Thế giới chi lực chứa đựng trong Thương Sinh Chi Nguyện, lại trút vào trong Vạn Tượng Toái Diệt Bổng.
Hắn bị một cỗ Thế giới chi lực bao bọc, cả người không ngờ cũng tiến vào trong loạn lưu thời không, lại đập một gậy xuống Vô Cực Thiên Thư.
Gậy này có uy năng hơn hẳn gậy đầu tiên, cả cây gậy tỏa ra quang mang, khí thế lan đến đâu, loạn lưu thời không đều ngưng kết, sau đó gậy động, thời không ngưng kết lại vỡ nát toàn bộ giống như thủy tinh, hóa thành chất lỏng giống như hỗn độn, bao bọc lấy bản thể của Vô Cực Thiên Thư.
Sau đó, gậy thứ hai đập xuống.
Vô Cực Thiên Thư hóa thành một hình người, là một đại hán trung niên màu vàng xanh.
Hai tay đại hán trung niên tóm một cái, phát ra chú ngữ vụng vặt không biết tên, chống đỡ gậy này, đồng thời dao động tinh thần vô thượng truyền ra:
- Tiểu bối, ngươi chỉ là nhân vật nhị thập nhị biến, không ngờ dám đến tính kế ta, ngươi dựa vào một kiện pháp bảo có Thế giới chi lực, liền cho rằng có thể tạo thành thương tổn đối với ta ư? Thần cấp chân chính, ngươi làm sao có thể so sánh được.
- Vô Cực Thiên Thư, ngươi cũng có chút thủ đoạn, đáng tiếc những cái này đều nằm trong tính toán của ta rồi, ngươi cho rằng có thể đào thoát sự bắt bớ của Tĩnh Tiên Ti chúng ta à? Nếu ta đoán không sai, thương thế của ngươi chưa lành, mà pháp bảo sau lưng ta có thể rót vào đủ Thế giới chi lực để đánh tan ngươi!
Đây là lần đầu tiên Cổ Trần Sa sử dụng lực lượng của Thương Sinh Chi Nguyện một cách xa xỉ như vậy, giúp bản thân tận tình chiến đấu với Vô Cực Thiên Thư tương đương với cao thủ Thần cấp, .
Đây là kinh nghiệm mà hắn chưa từng trải qua.
Chiến đấu mặt đối mặt với thần chân chính.
Bạn cần đăng nhập để bình luận