Long Phù

Chương 1990: Tam Tổ (2)

Chương 1990: Tam Tổ (2)
Chí Tổ Lâu Bái Nguyệt nói:
- Ta vẫn cảm thấy đáng tiếc việc Lão Tứ và chúng ta không đồng lòng. Nếu không thì ngược lại chúng ta có thể làm được rất nhiều chuyện để chống đỡ kiếp nạn tiếp theo.
Tân Tổ Văn Hồng nói:
- Lão Tứ có ý nghĩ riêng của chính mình, không thể yêu cầu quá mức được. Hơn nữa, điều này cũng chưa chắc là chuyện xấu.
- Tiếp theo, chúng ta trái lại nên đề phòng bị người khác giết chết và nuốt chửng. Nguy hiểm nhất chính là tên Thôn Tổ Pháp Vô Tiên kia. Các ngươi xem, bên trong Vận Mệnh Trường Hà này, khí số của tên Pháp Vô Tiên quả thực chính là tới gần ai thì người đó không thể nào may mắn thoát nổi. Bây giờ hắn ta còn chưa nuốt chửng vị Tổ nào cả, nhưng nếu hắn ta nuốt chửng được một người thì sau đó hắn ta sẽ càng ngày càng quá mức, sẽ càng thêm không thể cứu vãn được nữa.
Gia Cát Nha nói:
- Ta nghĩ hắn ta vẫn chưa dám tới cắn nuốt chúng ta đâu. Bởi vì chúng ta mạnh mẽ, mà chúng ta lại cùng nhau đồng tâm hiệp lực nữa. Hơn nữa, những vị Tổ của Nhân Triều kia hoàn toàn không đoàn kết, mỗi người đều tự chiến đấu riêng một mình. Đặc biệt, Võ Đương Không kia chính là người yếu nhất. Ta thấy người đầu tiên mà Pháp Vô Tiên muốn nuốt chửng chính là nàng ta đó.
Chí Tổ Lâu Bái Nguyệt nói:
- Nàng ta cũng đã nhảy nhót lâu lắm rồi.
- Tuy nhiên, tốt nhất là có thể hàng phục nàng ta. Dù sao thì để Pháp Vô Tiên nuốt chửng mất cũng không phải là một chuyện tốt.
Văn Hồng nói:
- Chúng ta hãy chung tay thiết lập bố cục đi. Ngoài ra, chúng ta cần phải tập trung tất cả mọi người của Vĩnh Giới và những người trong triều đình của chúng ta lại để cùng nhau thành lập Vĩnh Triều một lần nữa. Nếu không làm như vậy thì những người này cũng sẽ bị Pháp Vô Tiên nuốt chửng từng người một mất. Không những vậy, chúng ta cũng cần phải đề phòng tên Trương Dịch Nhân và Hồng Linh Sa kia, hai người bọn họ cũng sẽ bị thứ đáng sợ kia chiếm cứ thân thể mất.
Lâu Bái Nguyệt thở dài một tiếng.
- Đại kiếp đang đến gần, chúng ta phải thật sự cẩn thận mới được. Chúng ta đã vượt qua được bao nhiêu kiếp số và cùng nhau đi tới được đến bây giờ. Nhưng kiếp số lần này là lớn nhất, rất khó để vượt qua. Chỉ khi nào chúng ta vượt qua kiếp số này thì cuối cùng mới có thể đạt được sự siêu thoát.
Ba người bọn họ thúc giục lực lượng, ngay lập tức có một cỗ Thiên Giới Chi Năng cực kỳ lớn quét ngang bốn phương tám hướng.
Nhân Triều.
Trong hoàng cung.
Dịch Tổ Trương Dịch Nhân đang triệu kiến thuộc hạ.
Thuộc hạ này không phải là ai khác mà chính là Thôn Tổ Pháp Vô Tiên.
Trương Dịch Nhân nhìn Pháp Vô Tiên đang ngồi thẳng, không nhúc nhích chút nào, trong lòng hắn ta vô cùng tức giận.
- Pháp Vô Tiên, vốn dĩ ngươi là thuộc hạ của ta, nhưng không thể ngờ được vậy mà ngươi lại trực tiếp tu luyện thành công đạt đến cảnh giới Thiên Giới. Ngươi còn có thể tìm hiểu ra Vô Thượng Chi Đạo và trở thành Thôn Tổ. Ngươi có nhiều chỗ giỏi giang lắm đấy chứ. Bây giờ, có phải ngươi đang muốn tự lập hay không? Ngươi muốn trở thành một Tổ khác trong Đại Nhân Triều của ta đúng không? Hay là ngươi muốn rời khỏi Đại Nhân Triều này rồi thành lập nên Thôn Quốc của ngươi đây?
Giờ phút này, Pháp Vô Tiên tùy tiện ngồi thẳng người:
- Ta cũng đâu có muốn phản bội Đại Nhân Triều. Chẳng qua bây giờ ta đã thăng cấp lên thành Thôn Tổ, thậm chí tu vi còn vượt lên trên các Tổ khác. Nếu ta tiếp tục làm thuộc hạ của ngươi thì đương nhiên đã không còn thích hợp nữa rồi. Ngươi cũng không khống chế nổi ta. Hôm nay, ta đến đây là muốn hợp tác với ngươi, chúng ta cùng nhau gia tăng và củng cố địa vị.
Trương Dịch Nhân biết rõ ràng bản thân hắn ta bây giờ cũng không thể làm gì được tên Pháp Vô Tiên ở trước mắt này. Nhưng hắn ta cảm thấy tên Pháp Vô Tiên này vẫn có chỗ có thể lợi dụng được.
- Ngươi muốn làm như thế nào?
Trong đôi mắt của Pháp Vô Tiên lóe ra ánh sáng vô cùng âm u, lạnh lẽo và đáng sợ.
- Ngươi không nghĩ rằng có quá nhiều Tổ trong Đại Nhân Triều này hay sao? Bây giờ, bọn họ toàn làm theo ý mình, căn bản không thể khống chế được. Chúng ta có nên tiêu diệt từng người một hay không đây? Sau đó, chúng ta sẽ luyện chế những Tổ này thành vũ khí và pháp bảo của chúng ta. Thậm chí chúng ta có thể trực tiếp khống chế bọn họ, sau đó biến bọn họ trở thành khôi lỗi rồi để bọn họ cúng tế bên trong Thiên Giới của ngươi, thế nào?
Trương Dịch Nhân vẫn giữ vẻ bình tĩnh ung dung.
- Vậy thì chúng ta nên loại bỏ Tổ nào trước đây?
Pháp Vô Tiên liếm môi một chút, trong ánh mắt của hắn ta hiện ra tia sáng khát máu.
- Đương nhiên là Thiên Tổ Võ Đương Không. Thực lực của người này là yếu nhất, nàng ta cũng không có chỗ dựa nào. Hơn nữa, đạo của nàng ta căn bản cũng không phải là Thiên Chi Đạo, cố lắm mới có thể gọi là Thiên Tổ. Thật ra, nàng ta hoàn toàn chưa đạt tới cảnh giới Tổ. Nếu người này không chết thì quả thực chính là lẽ trời khó tha. Trời cao cũng sẽ không tiếp nhận thứ nữ nhân vô tri không biết sợ và ngu xuẩn này đâu.
Trương Dịch Nhân thấy được tia sáng khát máu đó thì trong lòng thoáng chấn động.
"Người này vô cùng nguy hiểm. Nhưng chính bởi vì như thế thì mình mới có thể lợi dụng hắn ta. Hắn ta là Thôn Tổ, muốn nuốt chửng hết tất cả mọi thứ. Nhất định không thể giữ người này lại được, nhưng mình có thể nhân lúc hắn ta và những Tổ khác chém giết lẫn nhau đến khi ngươi chết ta sống thì mình sẽ ngồi làm ngư ông đắc lợi."
Trương Dịch Nhân nghĩ tới đây thì cười nói:
- Được thôi. Ta đã không ưa nữ nhân này từ lâu rồi. Nếu không giết chết nàng ta thì Đại Nhân Triều của chúng ta cũng chắc chắn không thể sống tốt được. Ngươi định ra tay như thế nào vậy?
Pháp Vô Tiên nói:
- Chúng ta cùng nhau trấn áp nàng ta.
- Đương nhiên, nếu chiến đấu như thế thì nhất định sẽ gây ra rất nhiều động tĩnh. Mấy người bọn Pháp Tổ, Đạo Tổ sẽ vì vậy mà một con ngựa đau cả tàu bỏ cỏ. Bọn họ sẽ hợp tác với nàng ta để cùng nhau đối phó chúng ta. Cứ như vậy thì đây lại không phải là chuyện tốt lành gì. Hay là chúng ta cứ vạch ra một kế hoạch để dụ Võ Đương Không đến một nơi bí mật đã rồi mới giết chết và nuốt chửng nàng ta, thế nào?
Trương Dịch Nhân gật đầu, nhưng trong lòng lại có những tính toán của riêng mình.
- Được lắm. Ta rất yên tâm với kế hoạch này của ngươi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận