Long Phù

Chương 556: Lừa gạt Tạo Long Đan (2)

Chương 556: Lừa gạt Tạo Long Đan (2)
- Lý niệm của Tĩnh Tiên Ti nãi chúng ta là hải nạp bách xuyên. Gặp phải Thất Tinh chi chủ cầu viện, nhất định phải quản, trợ giúp hắn, nếu từ chối, nghi thần nghi quỷ, trái lại sẽ khiến người ta thất vọng, đầy hắn về phía kẻ địch, mặc kệ hắn có âm mưu hay không, chúng ta trợ hắn là quy luật triều đình, nếu phản bội, vậy thì trấn áp. Triều đình làm việc, cần phải có khí độ như thế.
Cổ Trần Sa sớm có mưu tính.
- Đây là dương mưu, phù hợp khí độ triều đình, Tĩnh Tiên Ti cũng bồi dưỡng ra rồi.
Bảo Minh Nhi gật gù:
- Nếu như Đại Uy Vương Triều gặp phải chuyện như vậy, chỉ sợ sẽ không quang minh chính đại như thế, sẽ phái người giam lỏng, mất đi tự do.
- Kỳ thực dương mưu to lớn nhất triều đình chính là luật pháp và quy củ, lập xuống, nằm trong phạm vi, ai cũng có thể hoạt động tùy ý, vượt qua phạm vi, nửa bước khó đi.
Cổ Trần Sa có phong cách làm việc của mình, cảm thấy không có sai lầm.
- Cổ Đạn Kiếm làm việc âm trầm quỷ bí, có nhiều phạm pháp, kỳ thực những việc này đều bị triều đình biết, Thiên Phù Đại Đế cũng hiểu rõ việc hắn làm trong lòng bàn tay, tại sao không ra tay trấn áp?
Bảo Minh Nhi nói:
- Theo ta được biết, Cổ Đạn Kiếm và phụ thân hắn Cổ Hằng Sa đều tu luyện bí pháp ma đạo, tàn hại sinh linh.
- Những chuyện nhỏ nhặt này, Phụ Hoàng sẽ không tự mình xử lý, đương nhiên là giao cho chúng ta.
Cổ Trần Sa cau mày:
- Có điều hắn cũng là tôn thất, xử lý khá là phiền toái, không thể làm ảnh hưởng rất lớn, dân gian còn cho rằng huynh đệ chúng ta vì tranh cướp ngôi vị hoàng đế mà tàn hại tay chân.
- Ngươi suy tính cực kỳ chu toàn.
Bảo Minh Nhi nói:
- Có điều chỉ cần Tĩnh Tiên Ti trợ giúp Gia Cát Nha dung hợp áo nghĩa Thất Tinh, lại được Gia Cát Nha gia nhập, uy vọng Tĩnh Tiên Ti sẽ đạt tới đỉnh cao, kỳ thực tinh thần chuyển thế đại biểu cho mệnh trời, Thất Tinh chi chủ cũng gia nhập Tĩnh Tiên Ti, đó là thiên mệnh sở quy.
- Thiên mệnh sở quy!
Cổ Trần Sa cười khổ, thầm nghĩ trong lòng:
- Tế Thiên Phù Chiếu mới là thiên mệnh sở quy, hiện tại không biết nằm trong tay ai, dựa theo Gia Cát Nha và chúng ta suy đoán, cũng từ đủ các dấu hiệu, phù này đang nằm trong tay Võ Đương Không, nàng hiện tại mượn nhờ phù này tích luỹ lực lượng, chờ thời điểm thích hợp đột nhiên tung ra, khi đó anh hùng thiên hạ sẽ trợ giúp nàng, vào lúc ấy, mới là cục diện khó thu thập.
- Ngươi đang suy nghĩ gì?
Bảo Minh Nhi nhìn thấy Cổ Trần Sa lâm vào suy nghĩ.
- Không sao.
Cổ Trần Sa vung vung tay:
- Chúng ta nên thương thảo làm cách nào lừa gạt Tạo Long Đan trong tay Cổ Đạn Kiếm.
- Ngươi không phải thần thâu sao? Có thể ăn cắp mà.
Bảo Minh Nhi nở nụ cười xinh đẹp:
- Ngươi từ ăn cắp hơn nửa tài sản trong thần miếu Hỗn Thế Ma Viên.
- Nói đến, chờ việc Gia Cát Nha xong xuôi, ta sẽ khởi xướng tấn công thần miếu Hỗn Thế Ma Viên, một lần hành động tiêu diệt thần miếu này, những Tà Thần tế ti kia, còn có Sơn Khâu Ma Viên cũng là quấy nhiễu, đất phong của ta muốn mở rộng, nhất định phải giải quyết những Ma Viên này.
Cổ Trần Sa cũng cân nhắc tương lai của đất phong.
- Tài nguyên gần đất phong của chúng ta đã bị lấy sạch, muốn có được nhiều khoáng thạch và linh dược, phải đi vào sâu trong núi rừng, nhưng chỗ sâu này bị Ma Viên chiếm cứ, mấy ngày nay có rất nhiều thương nhân đi tới biên giới đất phong, còn có người mạo hiểm bị Ma Viên công kích, hài cốt không còn.
Bảo Minh Nhi nói:
- Xem ra, là thời điểm tiêu diệt đám Ma Viên rồi.
Ma Viên bị lực lượng tà ác của Tà Thần cải tạo, hiểu được tu hành võ học, trí tuệ cao thâm, qua lại như gió trong núi rừng, lực lớn vô cùng, hung tàn thành tính, thậm chí biết kết bè kết lũ cướp đoạt nhân loại, công đánh nơi nhân loại đóng quân, ăn thịt người, còn bắt người hiến tế cho Tà Thần để được sức mạnh.
Trong lịch sử, Ma Viên thậm chí tổ chức quân đội, nhiều lần xâm lấn, bắt nhân loại cả toà thành để hiến tế.
Cổ Trần Sa đã sớm có suy nghĩ tấn công thần miếu Hỗn Thế Ma Viên, mở rộng đất phong, tiêu diệt đám Ma Viên kia, nhưng đến giờ vẫn không có cơ hội.
Chờ việc Gia Cát Nha qua đi, là có thể tiếp tục khai cương khoách thổ.
Thương lượng với Bảo Minh Nhi một lúc, hai người định kế sách hay, Cổ Trần Sa rời đi, đi tới y quán.
Trong đất phong hiện tại, ngoại trừ Bảo Minh Nhi luyện bảo kiếm tiền nhiều nhất ra, đứng thứ hai chính là Cổ Độc tông môn Nhân Vương Trĩ và Lam Oách tạo thành y quán, dùng sâu độc thuật luyện chế đan dược, trị bệnh cứu người.
Đương nhiên, hai người này thành tâm nương nhờ vào, Cổ Trần Sa cũng không có bạc đãi bọn họ, tận tâm chống đỡ hai người, đồng thời truyền thụ cho bọn họ phép thuật, tăng cường thực lực, còn bồi dưỡng bọn họ học tập các tri thức y thuật.
Trải qua thời gian hai năm, tu vi hai người này đã tới Đạo cảnh Lưu Ly Ngọc Thân chín biến, hai người này không phải thiên tài, vốn không có khả năng luyện thành Lưu Ly Ngọc Thân, có điều Cổ Trần Sa vì bồi dưỡng hai người, có lúc dùng long khí để gột rửa, cho nên hai người vô hạn tiếp cận thiên tài.
Vào giờ phút này, hai người đang sử dụng y thuật cũng không chỉ có sâu độc thuật, còn có thủ pháp cao minh trong Tiên đạo.
Hơn nữa bọn họ hai năm qua trị bệnh cứu người, rất nhiều quan to quý nhân, thậm chí giới trí thức đều chiếm được cứu trợ, truyền ra danh tiếng rất tốt, đã không có người nào nói bọn họ là ma đạo.
Tích luỹ danh tiếng cực kỳ trọng yếu, chỉ cần lại qua mấy năm, danh tiếng hai người này lan truyền ra ngoài, Tiên đạo Huyền Môn cũng không dám tùy ý chỉ trích kích giết bọn họ.
Khi Cổ Trần Sa đến y quán, hai người này đang gặp ca bệnh khó khăn.
Bệnh nhân của bọn họ muốn tách hai trẻ sơ sinh dính vào nhau.
Bạn cần đăng nhập để bình luận