Long Phù

Chương 1913: Truyền bá Vô Long (1)

Chương 1913: Truyền bá Vô Long (1)
Cổ Trần Sa nhìn "Hồng Linh Sa" kia dẫn theo rất nhiều cao thủ của Vĩnh Giới mở thông đạo ra rồi tiến vào bên trong Nhân Gian Giới.
Hiện tại, mặc dù Nhân Gian Giới được phong tỏa cực kỳ nghiêm mật, càng có Nhân Gian Hồng Trần Chi Lực dày đặc lan tỏa và cách trở khiến cho Tiên Nhân không dám tiến vào, tránh cho sau khi bị lây nhiễm lại rơi vào tình trạng vạn kiếp bất phục, trực tiếp và đày vào luân hồi.
Đúng lúc này, Địa Phủ trong Nhân Gian Giới cũng đã dần dần ổn định lại. Cổ Trần Sa nhìn Nhân Gian Giới ở phía dưới, bên trong Địa Phủ cực kỳ tĩnh mịch đã phân làm rất nhiều tầng. Mỗi một tầng đều có những không gian rộng lớn, đủ các loại hình phạt và ban thưởng, tất cả đều đã được sắp xếp xong xuôi. Còn có rất nhiều Âm Thần, Vô Thường, Câu Hồn Sứ Giả, Ngưu Đầu Mã Diện (*), Phán Quan, v. v... bên trong Địa Phủ kia cũng đã bắt đầu khuếch tán ra khắp Nhân Gian Giới, quản lý sinh lão bệnh tử của Nhân Gian Giới, thậm chí là tất cả luân hồi.
(*) Ngưu Đầu Mã Diện: tên gọi hai vị quỷ tốt trong cõi âm ty, cũng là hai vị tướng quân cai quản chúng âm linh Ngạ Quỷ dưới Địa Ngục, còn gọi là Câu Hồn Sứ Giả (勾魂使者), được xếp vào trong 10 vị quỷ Ly Mị Võng Lượng
Ngoài ra, các loại Chân Thần cũng đã bắt đầu trải rộng khắp Nhân Gian Giới.
Cái gì mà Hỏa Thần, Thủy Thần, Thổ Thần, Vũ Thần, Lôi Thần, Phong Thần, thậm chí là Xí Thần, Chiếu Thần, Môn Thần, Thổ Địa, Thành Hoàng, v. v... , tất cả cũng bắt đầu tham gia quản lý Nhân Gian Giới.
Kể từ đó, có thể nói là đâu đâu cũng có Thần Minh.
Loại tình huống này đã tăng cường quyền thống trị của Thiên Đình, khiến cho rất nhiều yêu ma quỷ quái, còn có những vật chất tà ác không cách nào làm loạn được nữa. Đồng thời, con người cũng sẽ không nghĩ ngợi lung tung. Không nói tới trật tự của Thiên Đình dần dần được củng cố mà lại còn sinh ra Tế Tự Chi Lực khổng lồ mọi lúc mọi nơi. Ở nơi sâu thẳm nhất trong Thương Khung cao vút ở Nhân Gian Giới kia, Thiên Đình càng tỏa ra hào quang vạn trượng sáng chói hơn nữa.
Cổ Trần Sa biết rõ, sau khi Thiên Đình thành lập Nhân Gian Giới, ổn định lại trật tự thì trong nháy mắt sẽ có thể bạo phát ra lực lượng cường đại và đáng sợ nhất.
- Thiên Đình này cũng có một vài chỗ lợi hại đó.
Lâu Bái Nguyệt nói:
- Thiên Đình và Địa Phủ liên hợp với nhau, một vài Tiểu Thần quản lý từng nhà từng hộ sông núi, từng thôn từng trấn, thậm chí cả một thành, một quốc gia, phụ trợ cho Thiên Đình giữ gìn trật tự, diệt sát yêu ma. Ngoài ra còn có Quần Tinh Nhật Nguyệt trên bầu trời giám sát thiên địa mọi lúc mọi nơi. Âm Thần, Câu Hồn Sứ Giả của Địa Phủ nắm giữ Sinh Tử Luân Hồi. Trên có uy quyền, dưới có thuần phục, tế tự và tín ngưỡng liên tục không ngừng, trong thời gian ngắn là đã phát triển càng nhanh hơn nhiều so với Vĩnh Giới chúng ta nữa.
- Tất nhiên là như thế rồi.
Cổ Trần Sa nói:
- Trong giai đoạn này, Nhân Gian Giới tập trung vận số chủ yếu, ai nắm giữ được Nhân Gian, người đó sẽ có thể tạm thời nắm giữ số mệnh. Đáng tiếc chính là Nhân Gian cũng sẽ không tồn tại lâu dài, đây đều là những chuyện thoảng qua như mây khói thôi. Bây giờ ta thúc dục phân thân đi theo tên Hồng Linh Sa kia, xem thử tâm tình của nàng ta chuyển hóa như thế nào. Nàng ta cũng là một trong những vật thí nghiệm lớn nhất của Vô Long Tâm Pháp. Thông qua sự biến hóa tâm tình của nàng ta, ta có thể thôi động Vô Long Tâm Pháp đến một tầng cấp càng sâu hơn nữa, tiếp cận đến cảnh giới Bất Hủ tầng thứ chín, Vô Bất Hủ.
Trong lúc nói chuyện, trong thân hình của Cổ Trần Sa xuất hiện thêm một bóng người nữa. Bóng dáng đó trực tiếp rời khỏi Vĩnh Giới, sau đó tiến vào Nhân Gian Giới rồi biến mất không thấy gì nữa.
- Đây chính là Nhân Gian Giới...
Giờ này khắc này, bên trong Nhân Gian Giới có thêm một đám người nữa. Đây rõ ràng là đám người Vĩnh Giới do Hồng Linh Sa cầm đầu.
- Nhân Gian Chi Lực thật là nồng đậm. Nếu không phải chúng ta có Vô Long Tâm Pháp để thúc dục Vô Long Chi Khí hộ thể thì chắc chắn sẽ gặp phải sự lây nhiễm và ăn mòn rất lớn. Đừng nói là Thần cấp và Thánh Nhân, cho dù có là Thiên Tôn, Thiên Thọ hay thậm chí là cao thủ ở cảnh giới Thiên Nguyên như ta đây mà cũng được Hồng Trần sản sinh ra, tu vi thụt lùi, chứ đừng nói chi là những tồn tại có cấp bậc thấp hơn, ví dụ như tu sĩ ở Đạo Cảnh biến 20 vừa mới luyện thành pháp lực, Tụ Tán Vô Thường. Nếu như không phi thăng đến Tiên Giới thì bọn họ sẽ lập tức sụp đổ, bị lây nhiễm rồi bị đày vào luân hồi, không còn có bất kỳ cơ hội nào để xoay người được nữa.
Hồng Vận Lão Tổ thở dài mà nói.
- Hơn nữa, ta đã cảm nhận được Thiên Đình, Địa Phủ, sông núi, thảo mộc, đường xá, Thần Linh, tất cả cấu thành một thiên la địa võng (*) dày đặc, nhanh chóng khuếch trương ra khắp bên trong Nhân Gian Giới. Cho dù có là cao thủ ở cảnh giới Thiên Nguyên thì cũng có khả năng bị phát hiện. Bởi vì Nhật Nguyệt trên trời cùng với rất nhiều Tinh Thần đều chiếu rọi xuống và bắn quét khắp nơi.
(*) thiên la địa võng: tình trạng bẫy rập giăng khắp nơi, khó lòng tránh thoát được.
Hồng Linh Sa nói:
- Nếu không Vô Long Tâm Pháp của ta tiến dần từng bước, chỉ sợ vừa tiến vào Nhân Gian Giới thì cũng sẽ bị phát hiện thôi, từ đó làm cho mọi người trong Thiên Đình vây đánh.
- Vô Long Tâm Pháp không chê vào đâu được. Cho dù có ẩn núp và tiến vào Thiên Đình, làm việc dưới đáy mắt của Thiên Đế thì Thiên Đế cũng chưa chắc có thể phát hiện ra được nữa. Chúng ta dựa vào điểm này sẽ có thể truyền bá giáo lí, thu thập tế tự, đồng thời còn tìm kiếm những Bản Nguyên Chi Nhân biến dị kia rồi thu vào dưới trướng của mình.
Hồng Vận Lão Tổ nói.
- Đúng vậy, nhưng chúng ta không thể chỉ vì cái lợi trước mắt được. Cứ từ từ thôi, bằng không thì sẽ đánh rắn động cỏ, ngược lại trở thành mục tiêu chủ yếu của Thiên Đình, vậy thì cái được không bù đắp đủ cái mất đâu. Hiện tại, Thiên Đình đã dần dần vững chắc rồi, chúng ta chỉ có thể âm thầm ẩn nấp và quan sát biến hóa thôi. Ta thấy Cổ Đạo Tiên Sư không cam lòng cứ ngủ đông mãi, chắc chắn hắn ta sẽ tạo phản. Một khi hắn ta tạo phản, đó chính là cơ hội tốt nhất để chúng ta có thể nhanh chóng khuếch trương rồi.
Hồng Linh Sa nói.
- Chúng ta đáp xuống một nơi khá là hẻo lánh ở Nhân Gian Giới. Các ngươi xem, nơi này vẫn còn tương đối lạc hậu, nền văn minh khoa học kỹ thuật cũng không vươn được đến đây nữa. Chẳng qua dường như đã có thần linh bắt đầu đóng quân ở đây rồi.
Có một cao thủ ở cảnh giới Thiên Thọ chỉ tay về phía trước.
Nơi này là một địa phương tương tự với thị trấn, đường xá cũng không phải quá rộng lớn, sử dụng xe kéo có hơi đơn sơ, cuộc sống người dân thiên về phía nam cày ruộng nữ dệt kim, dường như vẫn còn bị ảnh hưởng bởi thời phong kiến trong vương triều cổ đại.
Trước kia, ở Trung Thổ Thần Châu mấy chục năm trước cũng như thế, nhưng từ khi Thiên Phù Đại Đế thành lập Thiên Công Viện, sau đó lại giao toàn quyền vào tay Cổ Trần Sa, nơi này đã lập tức phất lên, bay lượn trên bầu trời, không gian truyền tống, khách điếm mọc lên san sát như rừng rậm, trực tiếp tiến thẳng vào thời đại pha lẫn giữa Tiên Đạo và khoa học kỹ thuật.
- Hả? Hình như trên tiểu viện ở căn nhà kia có Câu Hồn Sứ Giả xuất hiện.
Ánh mắt của Hồng Linh Sa nhìn sang thì lập tức phát hiện loáng thoáng dường như có hắc khí đang bao phủ trên bầu trời của tiểu viện ở phủ đệ lớn nhất trong thị trấn này, sau đó có hai bóng dáng đang quanh quẩn một chỗ.
-Là có người sắp chết rồi nên Câu Hồn Sứ Giả của Địa Phủ đến chuẩn bị đưa linh hồn sau khi chết của hắn ta về Địa Phủ rồi xét xử thiện ác sao? Đây là một trong những trật tự mà Thiên Đình đã thành lập ra.
Hồng Vận Lão Tổ nói.
- Đi, đi xem thử xem. Từ lúc khai thiên lập địa đến bây giờ, trong Thiên Giới lúc trước cũng không hề xảy ra loại tình huống như vậy. Sau khi con người chết đi thì linh hồn sẽ dung nhập vào trong đất trời, làm gì có Địa Phủ gì đâu chứ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận