Long Phù

Chương 2008: Tùy ý đùa bỡn (2)

Chương 2008: Tùy ý đùa bỡn (2)
Cổ Trần Sa nói:
- Các người nghĩ lại xem, nếu tất cả sinh linh đều học được Vô Long Tâm Pháp, tìm hiểu bí mật vô thượng tự cấp tự túc của Vô Long Tâm Pháp, vậy mọi người đều không cần hấp thu vật chất từ trong Nhân Gian giới, trái lại là hiệu ứng ngược với Nhân Gian giới, cả thế giới sẽ biến thành thế nào?
- Làm vậy có ích lợi gì cho ngươi?
Mệnh Tổ Lâm Phàm và Nghịch Tổ Hạ Trần không bị Cổ Trần Sa làm cho cảm động, khi bọn họ bị đánh vào trong luân hồi sống lại đã thề sẽ đối phó với Cổ Trần Sa, cho nên bây giờ cho dù ra khỏi vòng luân hồi, bọn họ vẫn rất hận Cổ Trần Sa.
Nhưng Cổ Trần Sa cũng không quan tâm điều này.
- Ta không cần bất kỳ lợi ích nào, lại nói thêm, cả vũ trụ trời đất thay đổi chính là ta đang thay đổi.
Cổ Trần Sa nói:
- Ta thấy được trong lòng các ngươi còn căm hận ta, các người đều cho rằng mình là nhân vật chính trong thời đời này, ở sâu trong linh hồn đều có tinh thần duy ngã độc tôn. Nhưng các người nhìn thấy tu vi của ta vượt xa các người nên mới sinh lòng ghen ghét, muốn chiếm lấy. Mọi người đều có tâm lý này, không có gì đáng trách, bởi vì trong nghìn năm, số mệnh của các người vẫn tràn đầy, gần như không đâu địch nổi mới nuôi dưỡng thành suy nghĩ này, cho rằng mình chính là nhân vật chính duy nhất. Ta cũng cố tình làm vậy. Trong tương lai không xa, ta sẽ thành lập một vương triều, các người đều sẽ biến thành thần tử của ta, ta cố gắng dọn dẹp Nhân Gian giới, mau chóng làm cho phần lớn sinh linh đều tìm hiểu Vô Long Tâm Pháp, nuôi dưỡng thành tu vi tự cấp tự túc, còn có khả năng phản hồi lại cho trời đất.
- Ngươi muốn thành lập vương triều? Nếu chúng ta không phục, lẽ nào ngươi sẽ giết chúng ta?
Mệnh Tổ Lâm Phàm và Nghịch Tổ Hạ Trần đồng thời kinh ngạc.
- Các người sẽ phục.
Cổ Trần Sa nói:
- Nếu các người không phục, vậy ta làm tâm của các người thay đổi là được rồi, hi vọng các người có thể hiểu được sự lợi hại trong đó, đừng ép ta phải dùng tới thủ đoạn.
Trong lúc nói chuyện, Cổ Trần Sa lại trực tiếp biến mất.
Nhìn thấy Cổ Trần Sa rời đi nhưng cái ghế vẫn còn, hai người hợp lực ra tay, rót tất cả lực lượng vào trong cái ghế, lại phát hiện cái ghế này không hề nhúc nhích, căn bản không có cách nào phá hỏng, không có cách nào phá hủy.
- Cái gì? Chúng ta thậm chí còn không thể phá hủy được cái ghế do hắn tạm thời ngưng tụ ra à?
Lúc này hai người mới thực sự cảm thấy Cổ Trần Sa đùa bỡn mình giống như đùa bỡn con kiến hôi.
- Hạ Trần, ngươi nói xem, sao trong thiên hạ này có thể có người mạnh mẽ như thế?
Mệnh Tổ Lâm Phàm giống như mất đi lòng tin và lực lượng:
- Nếu Cổ Trần Sa không chênh lệch Thiên Đế bao nhiêu, chúng ta còn có lòng tin chiến thắng. Nhưng theo ta thấy, Thiên Đế đối mặt với Cổ Trần Sa cũng chỉ là con kiến hôi vậy.
- Chúng ta đều là một đàn kiến hôi, chẳng qua hơi lớn mà thôi.
Sâu trong lòng Nghịch Tổ Hạ Trần đột nhiên rất không cam lòng:
- Ta không cam lòng, rất không cam lòng, mọi người đều là người, vì sao hắn có thể mạnh đến cảnh giới như vậy mà chúng ta chỉ là con kiến hôi? Sớm muộn gì cũng có một ngày, ta sẽ đạt tới cảnh giới như hắn, thậm chí chiến thắng hắn. Hắn có thể đạt đến cảnh giới này đã chứng tỏ chúng ta cũng có thể đạt được. Mọi người đều là người, trong Vô Long Tâm Pháp chú ý chính là sau khi đạt đến cực điểm, chúng sinh đều không phân chia cao thấp.
- Không sai, chúng ta thật sự có hi vọng đạt đến cảnh giới này.
Mệnh Tổ Lâm Phàm cũng nói:
- Thật ra lần này chúng ta cũng có lợi, được mở rộng tầm mắt, từng người còn tìm hiểu được Vô Long Tâm Pháp, ngươi có cảm giác được lực lượng Bất Hủ càng thêm tinh thuần không? Vốn hai người chúng ta liên thủ tất nhiên có thể áp chế Pháp Vô Tiên nhưng không thể giết chết hắn. Nhưng bây giờ lại khác, sau khi chúng ta tìm hiểu Vô Long Tâm Pháp, có thể tạo ra cạm bẫy cho hắn rơi vào trong đó, trực tiếp giết chết hắn.
- Bởi vậy có thể thấy được Cổ Trần Sa thật ra đang nuôi heo.
Hạ Trần nói:
- Sau khi nuôi con heo này lớn, có thể làm cho Pháp Vô Tiên gieo gió gặt bão.
- Vậy chúng ta rốt cuộc có giết Pháp Vô Tiên không?
Mệnh Tổ Lâm Phàm nói.
- Giết, sao lại không giết?
Hạ Trần cười lạnh:
- Cổ Trần Sa cho chúng ta cơ hội tốt như vậy, nếu chúng ta không giết chết Pháp Vô Tiên, vậy thật sự có lỗi với sự bồi dưỡng của hắn.
- Vậy bây giờ chúng ta lại bắt đầu bố cục chứ? Ngươi và ta cùng phát động lực lượng?
Mệnh Tổ Lâm Phàm nói:
- Bây giờ Hạ Trần ngươi muốn tiêu diêu tự tại cũng không được rồi. Chúng ta chắc chắn phải giãy giụa, tranh đấu, cố gắng mọi khả năng để nâng cao lực lượng cảnh giới, bởi vì cả Nhân Gian giới, trời đất vũ trụ, thời không quá khứ hiện tại tương lai đều là sân thử nghiệm của Cổ Trần Sa. Chúng ta muốn nhảy ra khỏi sân thử nghiệm này thì nhất định phải hăng hái lên.
- Quả thật ta cần phải thay đổi quan niệm, không thể tiêu dao tự tại nữa.
Nghịch Tổ Hạ Trần nói:
- Đi thôi, bây giờ chúng ta liên thủ đi tìm Pháp Vô Tiên trước, hắn không có bất kỳ thế lực nào giúp đỡ, chỉ đi lại một mình, nếu chúng ta giết hắn, sợ rằng còn có rất nhiều người sẽ ra đánh rắn giập đầu.
Hai người cũng biến mất.
Vào giờ phút này.
Trời đất đều đang không ngừng run rẩy.
Ở một nơi bí mật nào đó trong Nhân Gian giới, Pháp Vô Tiên cũng đang không ngừng tu luyện, một lực cắn nuốt không ngừng vận chuyển, sau đó rất ngưng tụ thành cánh cửa nào đó.
- Tồn tại đáng sợ. Bây giờ Cổ Trần Sa đang tính kế ngươi, chúng ta có thể hợp tác.
Pháp Vô Tiên không ngờ lại đang cố liên hệ với tồn tại đáng sợ này.
Bạn cần đăng nhập để bình luận